Cả buổi chiều, cô và Sở Minh đều ở nhà cho đến tối. "Sở Minh, chuẩn bị nhận hàng"
"Từ đâu tới?" Anh lãnh đạm hỏi.
"Yên lão" Mục An Nhiên trả lời. Yên lão này là người rất có tiếng trong hắc đạo, ông chuyên về vũ khí. Chỉ cung cấp cho hai nơi: Mục gia và một thế lực bí mật khác.
Mục gia lại ăn tạp, cái gì ra tiền là làm trừ thuốc phiện. Cứ một tháng lại có đơn hàng từ Yên lão một lần, những năm trước là ba Mục nhận còn gần đây, đại khái là rửa tay gác kiếm giao toàn bộ cho con gái đi.
"Anh đi chuẩn bị người với tiền. Vẫn là từng ấy?"
"Ừ"
Mục An Nhiên vào phòng thay đồ. Sau một hồi phân vân cô quyết định mang súng, lần này chưa chắc an toàn.
-----
Lần này, cô để Sở Minh lái còn mình ngồi ghế sau suy nghĩ kế sách. Đằng sau là nhiều chiếc xe nối đuôi nhau.
Sở Minh gọi 50 MN, 30 tay bắn tỉa mai phục địa điểm giao hàng, 60 AM— những người hạng A. Có thể thấy lần này nguy hiểm như thế nào.
Nơi giao hàng là một tòa nhà bỏ hoang nằm ngoài rìa thành phố. Khá hoang vắng, hầu như là không ai ở. Khi đến nơi, Yên lão vẫn chưa đến, cũng dễ hiểu vì cô đến sớm hơn 15 phút.
Hôm nay là một cơ hội tốt để ra tay, Hàn gia sẽ không để yên cho cô. Đang suy tư thì một đoàn xe đi đến. Nhìn kí hiệu là dễ dàng nhận thấy người của Yên lão.
Một lão già gần 60 tuổi bước xuống xe, tay cầm cây gậy, mặt mũi hiền hòa.
"Mục tiểu thư lúc nào cũng đúng giờ" Yên lão mỉm cười nhìn cô. Nụ cười này có bao nhiêu thật lòng thì ai cũng biết.
"Lão già ông cũng vậy" Mục An Nhiên nở nụ cười lạnh lùng nhìn ông, đáp lời.
Yên lão đã quen với cách nói chuyện của cô nên không để bụng.
"A Dũng, mang hàng lên"
Một thùng hàng lớn vẫn giống những lần trước đây được mang lên. Cô gọi Sở Minh mang tiền ra. "Lão già, kiểm tra đi, coi chừng tôi ăn bớt của ông đấy"
"Uy tín của Mục tiểu thư trong giới ai mà không biết chứ ? Tiền trao cháo múc rồi, lão cũng về đây. Chúc Mục tiểu thư mang hàng về thuận lợi" Câu nói cuối cùng của Yên lão khiến cô hơi giật mình, thông tin lão này cũng bén quá nhỉ?
Đúng như dự đoán của cô, vài phút sau khi Yên lão rời đi, đã có đoàn xe khác tới. Không ai khác ngoài Hàn gia.
"Mục tiểu thư rảnh rỗi quá nhỉ?"
"Ồ, không bằng ai đó đâu! Còn muốn cướp miếng ăn từ tay Mục gia cơ đấy, gan lớn quá mà!"
Hàn Cửu Lâm vẫn chưa có chút thay đổi gì trên mặt, từ từ nói "Đánh con trai tôi rồi phá đơn hàng, không biết cô định bồi thường thế nào? Hay là lấy lô hàng này bồi luôn đi?"
"Mục An Nhiên tôi từ trước đến giờ chưa phải bồi thường ai đâu nha"
"Nếu vậy tôi thật có vinh hạnh" Nói rồi khoát tay cho hai người phía sau lên, ý muốn cướp hàng.