https://truyensachay.net

Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 377 - Tiêu Du Tới

Trước Sau

đầu dòng

Lúc này đã là hơn mười giờ tối, Tần Thiên đang trong phòng tắm cùng với Triệu Chỉ Nhược tắm rửa, đột nhiên nghe được tiếng súng, tiếp theo là tiếng còi báo động, hai người lập tức dừng vui đùa lại, tắm rửa nhanh chóng chạy ra ngoài...

Tiêu Du và Sở Tương Tương đang ngồi xem ti vi, cũng ngoái đầu ra ngoài nhìn xem chuyện gì, thì nghe bên ngoài vô cùng ồn ào, băt đầu bằng tiếng sung sau đó phi cơ trực thăng lượn vòng quanh đầu, quân đội nhanh chóng được điều động, giống như đang phát sinh bạo loạn vậy.

- Chuyện gì xảy ra, chúng ta ra đó xem sao!

Tần Thiên nói.

- Chờ chút, hai người các ngươi không nên đi, để ta với Tiểu Thiên đi!

Tiêu Du ngăn hai người Triệu Chỉ Nhược và Sở Tương Tương lại, một người thực lực kém, một người còn không tu luyện, nếu phát sinh chuyện gì thì làm sao bảo vệ được, Tiêu Du mặc dù võ công lợi hại, nhưng nàng cũng chỉ có hai tay hai chân mà thôi.

- Vậy hai người chúng ta đi, các nàng ở lại cẩn thận một tí!

Tần Thiên nhìn hai nàng nói, ngay sau đó nối bước Tiêu Du đi ra ngoài, nửa đường hắn chặn một tên lính lại hỏi chuyện gì, thì biết được người của Thổ gia bị ám sát, hiện tại các đại gia tộc đang làm khó dễ Sở Văn Long.

“Người Thổ gia bị giết? Sở Văn Long đang bị vây khốn bên chỗ kia?”

Tần Thiên suy nghĩ một chút, vẫn chưa hiểu rõ cho lắm.

- Bọn họ đang gài một cái bẫy, nhân cơ hội này mà đối phó Sở Văn Long, trả thù chuyện Sở Văn Long giết người bọn họ!

Tiêu Du vừa nghe tình huống đã đoán được đại khái.

- Má, vô sỉ như vậy sao!

Tần Thiên mắng.

- Hừ! Những tên này, vẫn luôn như vậy, đi thôi, lát nữa ngươi phải theo sát ta, tỷ sợ có người thừa dịp này ra tay hạ thủ!

Tiêu Du nhìn Tần Thiên nói, dứt lời đã kéo tay Tần Thiên, hai người nhanh chóng hướng bên kia mà đi.

Giờ phút này, phía bên kia, Sở Văn Long đang bị mấy đại gia tộc vây lại, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng không biết nên làm thế nào mới tốt.

- Ta nhất định sẽ cho các ngươi một cái công đạo, ta bảo đảm!

Sở Văn Long chỉ đành nói như vậy mong chế trụ được thế cục, từ từ tìm biện pháp, để xem các lão đại trong quân khu tính toán như thế nào, bọn họ cũng khẩn trương thương lượng, nhưng nhìn ai nấy cũng lắc đầu chắc khó mà tìm được cách tốt rồi.

Mà bên phía ngược lại, các đại gia tộc cũng không nhàn rỗi, bọn họ hiển nhiên không muốn Sở Văn Long có thời gian suy tính, hấy bộ dáng lo lắng của hắn, bọn họ ngày càng đắc ý, liều mạng bức bách Sở Văn Long.

- Sở Văn Long, quyết định xong chưa, các ngươi nếu quyết định không được, vậy chúng ta quyết định rút khỏi cuộc thi này!

Kim gia nói.

- Đúng vậy, Sở Văn Long, chúng ta cũng không thời gian mà chờ đợi..., quyết định nhanh lên một chút!

Triệu gia trưởng lão cũng góp vào, hiện tại kêu gào lợi hại nhất chính là hai người bọn họ.

- Rút đi!

- Rút đi!

- Rút khỏi cuộc tranh tài!

- Rút khỏi cuộc tranh tài!

Nơi này bắt đầu trở nên ngày càng hỗn loạn, nhưng mà đám người đại gia tộc kia cũng không dám làm loạn, không dám tiến lên quấy phá, bởi vì một khi động thủ với đám quân nhân kia, mọi chuyện đã khác với lúc trước hoàn toàn, tập kích quân đội..., đây chính là tử tội, Sở Văn Long hoàn toàn có thể ra lệnh giết sạch bọn họ.

Mặc dù không có động thủ tấn công quân đội, nhưng lại có người bắt đầu kích động đập phá, phá hủy nhà cửa doanh trại, hỗn loạn bắt đầu càng lúc càng lớn, Sở Văn Long nhìn bọn hắn đang điên cuồng đập phá, nổ súng cảnh báo cũng vô dụng.

- Các ngươi lập tức dừng lại, nếu tiếp tục phá hoại tài sản quốc gia, ta bắn chết hết các ngươi, các đại gia tộc trưởng lão, đừng trách ta không có nhắc nhở, các ngươi muốn làm khó ta, thì Sở Văn Long ta cũng không cho các ngươi yên thân, nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng để ta dùng biện pháp cuối cùng, ta chấp nhận bị cách chức, cũng sẽ giết các ngươi, không tin các ngươi thử xem, xem ta có từ bỏ sự nghiệp mà đổi với mạng các ngươi!

Sở Văn Long cũng bó tay rồi, chỉ đành dùng mấy lời lẽ liều mạng này mà thách thức đám người, bốn phía nghe vậy cũng bắt đầu yên tĩnh lại, tập trung nhìn Sở Văn Long.

Sở Văn Long thấy bọn hắn tạm thời đã dừng lại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Hừ! Sở Văn Long, khẩu khí thật là lớn, dám uy hiếp chúng ta, có ý muốn giết chúng ta, ngươi không sợ cấp trên biết được hay sao!

Lại một lần nữa Kim gia trưởng lão nhảy ra kêu gào.

- Không tệ, ngươi muốn giết chúng ta thì cứ trực tiếp động thủ, bớt nói nhảm, câu giờ chứ gì!

Triệu gia trưởng lão cũng hô.

- Không tệ, có bản lãnh giết chúng ta thì cứ làm, ngươi dám sao!

Kim gia trưởng lão khiêu khích ngược lại, hắn cũng nghĩ, Sở Văn Long tuyệt đối không dám động thủ.

- Hừ! Ta sẽ giết ngươi!

Sở Văn Long không nhịn được, lập tức muốn ra lệnh, nhưng hắn còn chưa kịp hạ hết mệnh lệnh, trong nháy mắt Kim gia trưởng lão đột nhiên bị một móng vuốt của ai đó bóp vỡ đầu, lập tức chết đi, đứng ngay sau đó Triệu gia trưởng lão cũng bị ai đó chộp lấy đầu, đẩy mạnh một cái, làm cho hắn ngã xuống đất hộc máu, bị ai đó dẫm lên, chết bất đắc kỳ tử. Đồng thời, một hơi thở kinh khủng từ trên thân của người đang dẫm lên xác chết của Triệu trưởng lão phát ra, xung quanh kiếp sợ lập tức lui về phía sau.

- Tốt quá!”

Sở Văn Long thấy được người kia, trong lòng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, bởi vì người nọ không ai khác ngoài Tiêu Du, chỉ cần Tiêu Du xuất thủ, hắn sẽ không sợ.

- Hừ! Chuyện ngày hôm nay rõ ràng chính là một cái bẫy, các ngươi biết rõ còn muốn quấy rối, muốn tìm chết sao!

Tiêu Du nhìn quanh mấy đại gia tộc quát lên.

Không có một người nào dám nói lại, bởi vì khí thế trên người Tiêu Du bộc phát ra quá mức cường đại, hơn nữa, thủ đoạn đúng là tàn nhẫn, không nói hai lời, trực tiếp giết Kim gia trưởng lão, Triệu gia trưởng lão cũng bị dẫm dưới lòng bàn chân, sống chết còn chưa rõ.

- Hừ! Lần trước các ngươi âm mưu giết Tần Thiên ta đã không muốn so đo, các ngươi còn chưa chừa, muốn ta đánh trên đầu gia chủ các ngươi sao!

Tiêu Du nhìn mọi người quát lên.

- Hừ! Cho dù ngươi là người của Côn Luân thì thế nào, ngươi nghĩ chúng ta sợ Côn Luân sao, trên cõi đời chưa hẳn là các ngươi to nhất, thế lực đằng sau chúng ta cũng không phải tầm thường!

Hàn gia trưởng lão bình tĩnh nói.

- Phải không, vậy ngươi đi chết đi!

Tiêu Du vừa nói dứt câu lập tức vung tay lên, trong nháy mắt từ trong tay nàng bắn ra một ám khí, lập tức cắm vào đầu Hàn gia trưởng lão, trong phút chốc đầu nở hoa mà chết, làm cho mọi người vô cùng kinh hãi.

- Hừ! Côn Luân không phải lớn vô đối, nhưng so sánh với các ngươi thì là núi cao vạn trượng!

Tiêu Du lạnh lùng nói, không còn ai dám hó hé gì nữa rồi, thấy kết quả của tên xấu số Hàn gia trưởng thì ai cũng hiểu.

- Chuyện ngày hôm nay đến đây chấm dứt, lần này người nào dám gài tang vật hãm hại Côn Luân sẽ điều tra, cụ thể hơn là chính tay ta sẽ điều tra, không dễ dàng bỏ qua như thế đâu, mọi người ở đây làm chứng chó ta, nếu điều tra được Sở Văn Long làm, ta cũng không buông tha cho hắn, một chém giết hắn, mấy vị trưởng lão đại gia tộc, nếu còn coi trọng này tấm lệnh bài, biết nó đại biểu cái gì, , không nên ép ta xuất thủ!

Trong tay Tiêu Du chợt xuất hiện một khối ngọc bài hình vuông, mấy tên trưởng lão đại gia tộc vừa nhìn, nhất thời một câu nói cũng không dám nói, tấm lệnh bài này đại biểu cho các gì thì ai cũng rõ.

- Rõ chưa!

Tiêu Du nhìn mọi người quát lên, không có một ai dám lên tiếng.

- Rõ rồi thì cút đi cho ta, ngày mai tiếp tục tranh tài, lần này còn ai dám làm loạn, ta sẽ không dễ dãi như lần này đâu!

Tiêu Du nói xong trực tiếp đá thi thể dưới chân bay ra ngoài, xoay người rời đi, Tần Thiên cũng vội đuổi theo.

alt
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc