Mã Hân kiên trì 3 ngày viết một bức thư gửi đến chỗ bộ đội của Cao Giang Cảnh. Mặc dù cách viết văn không tệ nhưng mà Cao Giang Cảnh đã muốn quên dáng vẻ của cô, vì thế khách khí trả lời tỏ vẻ hai người không hợp, nói mình trước mắt cũng không có tính yêu đương.
Mã Hân sau khi nhận được thư thì có chút ảo não, cảm thấy Cao Giang Cảnh có chút không hiểu phong tình, đành mang buồn rầu của mình nói cho bà mối giới thiệu, lại từ bà mối rơi vào trong tai của dì nhỏ Cao Giang Cảnh.
Khó có được cô gái không tệ không để ý tới gương mặt than và thích cháu ngoại trai nhà mình Lâm Tâm Vũ đương nhiên không buông tay. Trải qua ở chung với Mã Hân bà cảm thấy cô gái này thật sự là một cô gái không tệ, vì thế lập tức bày tỏ mình sẽ đứng về phe Mã Hân.
Vương Tử Nghiên trong khoảng thời gian này sau khi trải qua anh họ mình nói bóng nói gió hiểu rõ về chuyện của Hiểu Hoa trong lòng có bao nhiêu để ý, nói thật ra cô có ấn tượng với Hiểu Hoa thật sự rất tốt, hiếu thảo, hiểu chuyện lại không yếu ớt, ngoại trừ tuổi hơi chênh lệch một chút thì cô nhìn không ra Tiểu Hoa và anh họ nhà mình có cái gì không thích hợp. Lại nói dường như thật sự chiếm tiện nghi anh họ nhà mình.
Sau khi Vương Tử Nghiên suy nghĩ thông suốt bây giờ còn phải chờ anh họ nhà mình thông suốt, thuận tiện tăng cường liên lạc với Hiểu Hoa. Sau khi lấy bảo đảm Hiểu Hoa bây giờ còn không có tâm tư yêu đương thì chờ xem cuộc vui. Thấy mẹ có chút nhiệt tình muốn mời Mã Hân cùng nhau đi dạo phố, ở trong lòng Vương Tử Nghiên thì Mã Hân chính là người thứ ba phá hỏng anh họ nhà mình và Hiểu Hoa, cho nên đối với cô ta không có gì hoà nhã.
Con đứa nhỏ này, sao lại như vậy? Về sau nếu thành người một nhà con sẽ làm cho tiểu Cảnh không đến nhà nữa? Sau khi Mã Hân đi rồi thì Lâm Tâm Vũ mắng lớn con gái của mình.
Vương Tử Nghiên trợn mắt một cái nói: Mẹ ơi! Con nói mẹ là mẹ ruột của con, mẹ là dì ruột của anh Cảnh mà! Mẹ lại không nhìn ra được anh Cảnh không thích cô ta hả?
Tình cảm là cần cọ sát. Lâm Tâm Vũ kiên trì nói.
Vương Tử Nghiên không khách khí châm chọc nói: Anh Cảnh hiện tại đã có người trong lòng, mẹ lại tham gia đi phá...
Người trong lòng? Người nào? Đang làm gì? Lâm Tâm Vũ vội vàng hỏi.
Vương Tử Nghiên cắn môi nói: Anh Cảnh trước mắt hình như là đang yêu thầm, mẹ, mẹ cũng đừng nói ra ngoài đó?
Mắt của Lâm Tâm Vũ sáng lên, cháu ngoại trai nhà mình có người yêu thầm? Vì thế hưng phấn khác thường nói: Con gái ngoan, con nói cho mẹ biết, mẹ bảo đảm sẽ không nói cho người khác biết, thật đó!
Nhưng vấn đề là anh Cảnh giống như còn không biết mình thích người ta, chỉ là một mặt quan tâm. Nếu không phải anh Cảnh đối xử với cô ấy tốt hơn con nhiều, con có chút ghen tỵ nếu không còn không thể biết được đấy! Vương Tử Nghiên cười nói.
Lâm Tâm Vũ lôi kéo tay con gái, vội vàng hỏi: Con gái! Con đó! Cũng đừng mua cái nút được không? Mẹ thật sự muốn biết.
Vương Tử Nghiên suy nghĩ một chút nói: Con trước hết sẽ không nói cho mẹ biết đó là ai, sáng mai dẫn mẹ đi xem trước một chút, buổi sáng cô ấy thường tập thể dục buổi sáng...
Lâm Tâm Vũ suy nghĩ một chút rồi gật đầu, vui sướng hài lòng trở về phòng thu xếp chọn quần áo buổi sáng muốn mặc tập thể dục, cần phải cho vợ tương lai của cháu ngoại trai một ấn tượng tốt.
Mẹ, mẹ còn chưa có nấu cơm đấy? Vương Tử Nghiên nhìn thấy sắp đến giờ ăn cơm mà mẹ dường như không có ý nấu gì cho mình ăn vì thế hỏi.
Lâm Tâm Vũ khoát tay nói: Chuyện gì? Con gọi thức ăn bán bên ngoài đi! Nói xong thì ngâm nga đóng cửa phòng.
Vương Tử Nghiên nhún nhún vai, bất đắc dĩ mang giầy đi qua nhà Tiểu Hoa ăn ké. Bây giờ xem ra Tiểu Hoa và anh họ nhà mình mà thành thì mình sẽ không lo không có cơm ăn nữa. Về phần bà mẹ thì mua thức ăn bên ngoài cho bà ăn vậy!
* * *
Sáng sớm ngày hôm sau, chưa đến 4 giờ thì Vương Tử Nghiên đã bị mẹ hưng phấn kêu thức dậy. Hai người nhìn thời gian, dưới chuyện mẹ không ngừng thúc giục thì vẫn phải chờ đến lúc 5 giờ 15 phút thì Vương Tử Nghiên mới thay quần áo tập thể dục, đánh răng rửa mặt một chút mới chuẩn bị ra cửa.
Hai người một đường chạy đến chỗ công viên Tiểu Hoa thường xuyên luyện tập. Lúc hai người đến thì bọn người Tiểu Hoa còn chưa có đến, hai người đợi một lát đến lúc gần đến 6 giờ thì Tiểu Hoa và ba cùng em trai mới chậm rãi chạy đến trong công viên tụ họp bạn bè cùng nhau luyện tập buổi sáng, mọi người cùng nhau đánh Thái cực.
Chính là cô gái đứng đầu đánh Thái cực kia. Vương Tử Nghiên cũng học một chút, theo phía sau quơ tay múa chân lặng lẽ nói với mẹ.
Lúc này, Tiểu Hoa vừa vặn quay đầu thấy Vương Tử Nghiên trong nháy mắt cười với cô. Lâm Tâm Vũ có chút ngây người, nghĩ rằng ánh mắt cháu ngoại trai nhà mình quả thật là không tệ mà!
Luyện tập đại khái khoảng 40 phút vừa đúng lúc kết thúc, Tiểu Hoa đi tới cười hỏi: Không phải không thích dậy sớm hả? Sao hôm nay còn tới vậy?
Vương Tử Nghiên nhìn mắt mẹ mình cười nói: Tớ làm sao có thể bỏ được giường ấm áp thoải mái của tớ chứ, còn không phải mẹ tớ cảm thấy mình gần đây có chút mập sợ ba tớ ghét bỏ, cho nên buộc