Về đến nhà Tiểu Hoa cũng bắt đầu lo lắng vấn đề này, đứa bé sinh ra sớm hay muộn cũng phải sinh, chỉ là một khi đã có thai thì tạm thời không thể tiếp xúc với máy tính. Bất quá cái hố trên tay cũng sắp kết thúc rồi không có ảnh hưởng lớn bao nhiêu, bản thảo của tòa soạn có thể dùng bút viết để cho người khác đánh máy lại là được. Ba hẳn là cũng sẽ muốn ôm cháu ngoại chứ nhỉ?
Suy nghĩ gì mà nhập thần như thế? Cao Giang Cảnh nhìn cúi đầu muốn biết chuyện của Tiểu Hoa, lấy bản thảo của cô ra rồi mặt đối mặt nói với cô: Đừng để ý lời bọn họ nói, khi nào em muốn đứa bé thì chúng ta chờ đến đó, anh không vội!
Tiểu Hoa nhún nhún vai không thèm để ý nói: Em không sao cả. Khi nào muốn cũng được. Em lại không cố ý tránh thai, chỉ là không nghĩ nhiều về vấn đề này mà thôi.
Thật sự? Cao Giang Cảnh ôm lấy Tiểu Hoa, nhìn ánh mắt vui mừng của cô hỏi.
Tiểu Hoa rất là nghiêm túc gật đầu một cái.
A! Anh làm gì thế? Còn chưa ăn cơm mà? Sau khi xác nhận Cao Giang Cảnh giam Tiểu Hoa ở trên tường, hai tay lại vội vàng xé rách quần áo của cô. Quần áo của Tiểu Hoa rất nhanh bị vứt trên mặt đất, Cao Giang Cảnh vừa hôn vừa nói: Đang ăn, không lạnh...
Em... buông tay... nhanh một chút... Cao Giang Cảnh vội vàng hôn và vuốt ve, dần dần khơi mào tình dục của Tiểu Hoa. Tiểu Hoa vươn tay ôm lấy anh: Lên trên giường đi... ông xã...
Cao Giang Cảnh nghe xong ôm Tiểu Hoa vừa hôn vừa đi, hai người cùng nhau ngã xuống giường, lăn thành một đống, chỉ chốc lát sau lại truyền ra tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tai hồng.
Nếu quyết định mang thai thì hai người bắt đầu thảo luận phải làm công tác chuẩn bị. Đầu tiên Cao Giang Cảnh đều phải cai rượu và thuốc lá giới, Tiểu Hoa cũng muốn chạy chóng hoàn thành công việc trên tay, chú ý thân thể...
Nhưng mà thỉnh thoảng kế hoạch lại biến hóa khó lường, hai người vừa mới nói xong còn chưa có bắt đầu chuẩn bị, lúc rời giường chuẩn bị ăn cơm Tiểu Hoa nhìn Cao Giang Cảnh hâm nóng lại thức ăn thì buồn nôn một hồi.
Cái đó... nóng quá... có chút khó ăn, nếu không anh đi căn tin mua chút gì về? Cao Giang Cảnh nhìn Tiểu Hoa quan tâm hỏi.
Tiểu Hoa sau khi ói xong quay đầu nhìn thức ăn xem trên bàn, cầm lấy lịch bàn trên bàn trà có chút nghi ngờ, lại đụng đụng thức ăn trước đó đang ăn vẫn còn rất ghê tởm. Sau đó vẻ mặt kỳ quái nhìn Cao Giang Cảnh nói: Ông xã, chúng ta thảo luận chuyện trễ này một chút được không?
Chuyện trễ gì? Cao Giang Cảnh lơ đãng hỏi, có chút ngượng ngùng bắt đầu thu dọn thức ăn. Trong lòng có chút khinh bỉ chính mình, ngay cả hâm nóng thức ăn cũng có thể làm cho bà xã ghê tởm, mình đây là trình độ gì đây chứ? Quả thật quá thất bại mà!
Em nói là em nghĩ đã mang thai rồi. Tiểu Hoa rất bình thản nói.
Cao Giang Cảnh cầm chén để xuống một cái nhanh chóng vọt tới, nhìn Tiểu Hoa lắp bắp hỏi: Đã đã đã đã mang thai? Chuyện này sao lại nhanh như vậy?
Tiểu Hoa tát một cái lên trên đầu của anh, không tiếng tức giận nói: Nói cái gì ngốc vậy? Em là nói em có khả năng đã mang thai trước hôm nay. Tiểu Hoa nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Cao Giang Cảnh còn nói: Kinh nguyệt của em vẫn rất chuẩn không phải sao? Nhưng mà dựa theo bình thường là ngày hôm qua nên có, vốn là trễ 1 -2 ngày cũng không kỳ quái nhưng mà vừa rồi lúc nấu cơm ngửi thấy khói dầu còn có chút ghê tởm, em không có quá để ý. Vừa rồi chúng ta thương lượng chuyện mang thai lại có chút muốn ói, không phải rất giống dấu hiệu mang thai ư?
Xác định? Cao Giang Cảnh hỏi.
Tiểu Hoa lắc đầu nói: Không xác định, chẳng qua là suy đoán!
Cao Giang Cảnh đứng lên đi ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện: Em đừng động, anh đi hỏi một chút.
Đừng đi... Tiểu Hoa căn bản không kịp ngăn cản, câu 'vạn nhất không có lại mất mặt' còn chưa nói ra thì Cao Giang Cảnh đã chạy tới ngoài cửa.
Chỉ chốc lát sau đi theo Cao Giang Cảnh trở về còn có chị Từ. Chị Từ buồn cười nhìn Tiểu Hoa, sau khi hỏi qua nói cho Cao Giang Cảnh yên tâm: Rất có thể, chị cảm thấy đúng vậy, bất quá ngày mai vẫn là đi bệnh viện kiểm tra một chút đi!
Dạ! Sáng mai dẫn cô ấy đi bệnh viện. Cám ơn chị, chị dâu. Cao Giang Cảnh vội vàng trả lời.
Chị Từ che miệng cười nói: Cám ơn gì chứ? Bất quá, thật đúng là vừa mới nói đến cái gì thì đến cái đó. Vừa rồi mới nói cho các em cố gắng sinh con thì kết quả đã có.
Chị Từ, có xác định hay không chị cũng đừng cười trước, vạn nhất không có không phải em lại mất mặt sao? Tiểu Hoa nhìn hai người bọn họ hỏi.
Cao Giang Cảnh vội vàng nói: Không mất mặt, chuyện này có gì mất mặt chứ? Nếu là không có thì chúng ta lại cố gắng nữa là được! Chuyện này có cái gì đâu?
Tiểu Hoa vươn tay nhéo một cái dưới nách của anh xấu hổ nói: Anh ít nói đi một chút được không?
Ha ha! Vợ chồng son các em chơi đùa đi, chị đi trước! Chị Từ nhìn dáng vẻ của bọn họ đứng dậy rời đi.
Chị Từ đi rồi Tiểu Hoa lại trừng mắt liếc nhìn Cao Giang Cảnh một cái, Cao Giang Cảnh cẩn thận thấy mình không phải nên đưa cánh tay qua để cho cô nhéo đủ.
Tiểu Hoa nhéo xong một cái nói: Nhanh đi ăn cơm thôi!
Vậy em ăn cái gì anh đi căn tin mua cho em? Cao Giang Cảnh vội vàng hỏi.
Rửa cho em một trái táo, bây giờ em chỉ muốn ăn trái cây thôi. Tiểu Hoa không khách khí dặn dò.
Cao Giang Cảnh vội vàng gật đầu đi rửa sạch một trái táo rồi săn sóc gọt vỏ đưa qua cho Tiểu Hoa. Tiểu Hoa nhìn trái táo bị gọt bỏ ít nhất một nửa thịt, lại nhìn Cao Giang Cảnh rồi nhận đến cắn một cái.
* * *
Sáng sớm ngày hôm sau Cao Giang Cảnh đi ra ngoài xin nghỉ phép rồi trở về ngồi ở bên giường nhìn Tiểu Hoa, cho đến khi cô tỉnh ngủ thì hai người mới ngồi xe đi đến bệnh viện.
Xác định cô thật sự là đã mang thai ! Sau khi kiểm tra xong bác sĩ khẳng định nói.
Thai đã được bao lâu? Tiểu Hoa hỏi.
Khoảng 3 tuần rồi, xin hỏi cô là muốn sinh hay là bỏ? Bác sĩ sau khi trả lời lại hỏi.
Tiểu Hoa rất khẳng định nói: Sinh!
Sau khi đi ra nhìn thấy Cao Giang Cảnh chờ lo lắng Tiểu Hoa phụng phịu đi về phía trước.
Chuyện đó, bà xã, không có mang thai thì thôi, chúng ta trở về cố gắng một chút, em đừng tức giận mà? Cao Giang Cảnh nhìn dáng vẻ này của Tiểu Hoa cho là bọn họ nghĩ sai rồi, vội vàng an ủi cô.
Tiểu Hoa dừng lại, hé miệng cười một cái nói: Về sau không được bắt nạt bọn em đó, nhớ không?
Em... bọn em? Cao Giang Cảnh mở to hai mắt, kích động chỉ chỉ vào bụng Tiểu Hoa lại chỉ chỉ mình hỏi: Anh sắp làm ba? Thật sự sắp làm ba?
Tiểu Hoa vừa gật đầu đã bị Cao Giang Cảnh ôm lấy, trong miệng anh còn hơi không xác định nói: Anh sắp làm ba? Làm ba...
Tiểu Hoa che mặt, đây chính là bệnh viện mà! Người này làm thật mất mặt, cô không muốn biết anh...
Cẩn thận bụng của em! Tiểu Hoa dùng tới đòn sát thủ.
Cao Giang Cảnh vừa nghe vội vàng cứng lại, từ từ thả cô xuống dưới. Tiểu Hoa vừa chạm hai chân xuống đất thì vội đi ra ngoài.
Bà xã, em đi chậm một chút. Chậm một chút... Cao Giang Cảnh vội vàng đuổi theo.
Đến cửa bệnh viện, Tiểu Hoa vội vàng chui vào trong xe không để ý tới Cao Giang Cảnh vẫn ngây ngô cười. Cô lần