Tôi xem trên mạng nói hai người phụ nữ này dựa vào quy tắc ngầm mà nổi tiếng, không biết đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông. Lấy đạo diễn Trang Tất Phàm mà nói. Hắn ta đã đạo diễn mười mấy bộ phim của Tần Hinh. Du Du đóng vai chính cũng là mấy bộ, ai dám nói hai người phụ nữ này chưa từng ngủ với hắn ta?
Chu Tử Dương cười ha hả mà nói, hai mắt không ngừng đi dạo trên người Vu Lỵ Lỵ và Cao Khiết. Chu Tử Dương lại không ngừng nhìn Dương Phàm một chút. Ý của Chu Tử Dương đó là nếu chú không để ý thì hai cô này để anh.
Dương Phàm nghe Chu Tử Dương nói lời khó nghe đó, tức giận trừng mắt nhìn đối phương mà nói:
- Mấy lời đồn thổi đó tám chín phần là láo toét. Tôi nghe nói Trang Tất Phàm không thích đàn ông.
- Phó bí thư Dương còn quan tâm đến việc này sao?
Cao Khiết đang cầm chai rót rượu cho do, nghe thấy thế liền rất kinh ngạc, tay run lên làm đổ rượu lên quần Dương Phàm.
- Ồ, xin lỗi, em xin lỗi.
Cao Khiết vội vàng cầm khăn tay lau quần cho Dương Phàm, cũng không biết như thế nào mà trùng hợp như vậy, rượu rơi hết vào háng Dương Phàm. Cao Khiết cầm khăn tay do dự một chút, nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của Dương Phàm, Cao Khiết liền lau cho hắn. Lau vài cái, tay Cao Khiết như cố ý chạm vào bảo bối đàn ông. Dương Phàm vội vàng đưa tay ra cầm lấy khăn tay rồi nói:
- Để tôi.
Uống khoảng hai ba chén rượu, Dương Phàm buông đũa xuống đứng lên:
- Không còn sớm nữa, tối nay tôi còn có chuyện, về trước.
Không khí vừa nãy còn có chút hòa hợp, nhưng hành động này của Dương Phàm làm cho rối loạn. Thực ra Dương Phàm vẫn một mực chú ý Vu Lỵ Lỵ, mấy lần khi vô tình tiếp xúc ánh mắt, ánh mắt Vu Lỵ Lỵ rất dại. Dương Phàm rất tự tin vào ánh mắt của mình, thầm nghĩ người phụ nữ này gọi một Mc đến tiếp khách, ai biết có ý đồ gì không chứ?
Vu Lỵ Lỵ muốn nói lại thôi. Dương Phàm đã nói trước:
- Như vậy đi, chuyện Bao Lực, ngày mai tôi báo với Hiểu Nguyệt, cô trực tiếp leien lạc với cô ấy đi.
Một câu nói này của Dương Phàm đã chặn họng Vu Lỵ Lỵ. Vu Lỵ Lỵ chỉ có thể đứng dậy tiễn. Sau khi xuống lầu, Vu Lỵ Lỵ lén lén véo Chu Tử Dương phía trước một chút, lấy lại được ánh mắt hiểu ý.
- Cao Khiết có đi xe đến không? Đưa Dương Phàm về, tôi có chút việc cần nói chuyện với Vu Lỵ Lỵ?
- Không cần tiễn, tôi tự lái xe về.
Dương Phàm đưa tay ra bắt Chu Tử Dương. Chu Tử Dương muốn nói gì đó nhưng phát hiện ánh mắt Dương Phàm không đúng, không thể làm gì khác hơn là móc chìa khóa ra. Dương Phàm cầm lấy chìa khóa cười cười với mọi người rồi lái xe đi. Ba người ở lại với vẻ mặt khác nhau
Chu Tử Dương có chút khó hiểu, bình thường Dương Phàm không như vậy, hơn nữa có mình ở đây thì càng không nên như vậy chứ. Cao Khiết cảm thấy mất mát, một người phụ nữ lăn lộn ở đài truyền hình, cuộc sống nói trắng ra là không khá giả. Một cơ hội đến gần Dương Phàm như vậy, không ngờ chưa phát huy như thế nào đã trôi qua. Vu Lỵ Lỵ lại có chút lo lắng trong lòng. Đây là có tật giật mình, Vu Lỵ Lỵ cảm thấy thái độ của Dương Phàm giống như nhìn thấu ý đồ của mình vậy.
Sau khi xe biến mất trong tầm mắt, Vu Lỵ Lỵ cười khổ một tiếng rồi nói với Chu Tử Dương:
- Dương Phàm đúng là đủ kiêu ngạo. Có thể mời anh ta đến đây lại làm như vậy. Nhưng Bao Lực có thể ra sớm, cũng coi như em hoàn thành nhiệm vụ.
Chu Tử Dương lắc đầu nói:
- Không đúng, con người cậu ta, tôi hiểu rõ, hôm nay không bình thường. Có thể nguyên nhân là cậu của em, hắn ta có điều e ngại. Tình huống trong tỉnh bây giờ không hài hòa, cậu ta không muốn đi lại quá gần với em, nếu không làm người ta có suy nghĩ.
Chu Tử Dương cảm thấy đây là cách giải thích hợp lý nhất, Vu Lỵ Lỵ nghe xong cũng yên tâm một chút.
Trong cả quá trình Cao Khiết chỉ chú ý dến Dương Phàm, nghe thấy Chu Tử Dương nói như vậy liền cười cười ghen tị mà nói:
- Khi chúng ta nói đến Tần Hinh và Du Du, Phó bí thư Dương hình như không cao hứng thì phải, không phải là fan của hai người này đó chứ?
- Fan cái mẹ gì.
Chu Tử Dương vung tay lên nói:
- Hai ngôi sao gì gì đó làm trong một công ty do lão Nhị Trần gia mở. Trong mắt Dương Phàm, các cô ả thật đúng là không tính cái gì. Dương Phàm muốn làm gì hai cô gái đó chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là xong.
- Ồ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLCao Khiết kêu lên một tiếng, trong lòng thầm nghĩ vừa rồi quả thật mình cảm thấy Dương Phàm không cao hứng lắm mà, chẳng lẽ mình nhìn nhầm? Không phải là fan hâm mộ, chẳng lẽ Dương Phàm bao hai vị này? Cao Khiết nghĩ đến đây không khỏi càng thêm sợ hãi, nhìn thấy Chu Tử Dương và Vu Lỵ Lỵ không chú ý đến mình, trong lòng không khỏi nóng lên. Lời Chu Tử Dương nói làm cho Cao Khiết có rất nhiều suy nghĩ. Ngay cả ngôi sao nổi tiếng thế giới mà Dương Phàm có thể tùy ý này nọ, vậy đón đỡ mình ở trong tỉnh không phải càng thêm đơn giản hay sao?
Vu Lỵ Lỵ thấy mắt Chu Tử Dương nhìn chằm chằm vào nửa vú cao vút lộ ra của Cao Khiết, thầm nghĩ người này vẫn có tính cách như trước đây. Vu Lỵ Lỵ đương nhiên muốn chặt đứt chuyện này, Cao Khiết đang được Vu Lỵ Lỵ giữ lại cho mục đích khác.
- Mọi người về tiếp tục uống một chút chứ?
Khi Vu Lỵ Lỵ nói lời này liền nhìn Cao Khiết một cái. Cao Khiết cũng rõ ràng ánh mắt của Chu Tử Dương đang nhìn cái gì. Sau khi gặp được Dương Phàm, Cao Khiết đâu có tâm tư dây dưa Chu Tử Dương, vội vàng nói theo Vu Lỵ Lỵ:
- Không được, chiều em còn có chút việc, em phải về.
Cầm ví nhỏ, lắc lắc vòng eo, Cao Khiết lưu lại một bóng lưng xinh đẹp chui vào trong một chiếc xe Posche màu trắng, lái xe rời đi. Chu Tử Dương còn không đã mắt nhìn theo về phía xa xa. Vu Lỵ Lỵ thầm nghĩ muốn đánh pháo đài Dương Phàm, Chu Tử Dương ở giữa có vị trí vô cùng quan trọng. Trước đó Vu Lỵ Lỵ không hiểu mấy về Chu Tử Dương, biết người này sau khi kết hôn mà vẫn không an phận, chỉ được một hai năm đã bắt đầu hái hoa ở bên ngoài.
Vu Lỵ Lỵ cũng không có ý định dính vào Chu Tử Dương, mà là sau khi giúp xong Cao Thiên chuyện này, sau đó cầm tiền ra nước ngoài.
- Đi không còn bóng dáng gì rồi, anh còn nhìn gì nữa?
Vu Lỵ Lỵ dùng khuỷu tay huých nhẹ vào lưng Chu Tử Dương. Chu Tử Dương cười ha hả qudl nhìn người phụ nữ mà mình đã từng động tâm. Vu Lỵ Lỵ uống rượu làm hai má đỏ hồng, khuôn mặt được trang điểm cẩn thận làm hơn càng thêm trắng hồng. Mười năm trước Vu Lỵ Lỵ hấp dẫn không kém gì Cao Khiết, mặc dù bây giờ thì người phụ nữ 30 chính là ở giai đoạn thành thục nhất, chín nhất. Thực ra Vu Lỵ Lỵ phạm vào một sai lầm, nghĩ phải kiếm người trẻ tuổi như Cao Khiết. Thực ra Dương Phàm lại thích phụ nữ thành thục hơn, cho nên ưu thế của Vu Lỵ Lỵ không nhỏ.
..
Dương Phàm vừa lái xe cũng hiểu được thái độ của mình hôm nay không đúng, lần đầu tiên nhìn thấy Vu Lỵ Lỵ đã có cảm giác này. Dương Phàm rất tự tin vào trực giác của mình, hôm nay cảm thấy mộ tia lo lắng bất an mơ hồ, giống như có chuyện gì không tốt sẽ diễn ra vậy.
Sau khi vội vàng rời đi, cảm giác bất an của Dương Phàm đã biến mất, dần dần khôi phục bình thường. Dương Phàm vẫn cẩn thận âm thầm quan sát Vu Lỵ Lỵ, kết hợp với vẻ mặt lúc đó của Vu Lỵ Lỵ, Dương Phàm cảm thấy được người phụ nữ này thực sự có vấn đề gì đó. Chỉ là Dương Phàm không tìm được mà thôi, cũng không thấy Vu Lỵ Lỵ có ân oán gì với mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Phàm cuối cùng đưa ra kết luận đó là Vu Lỵ Lỵ muốn đáp quan hệ với mình, muốn lấy lợi ích gì nên mới ân cần như vậy. Tóm lại Vu Lỵ Lỵ không đơn thuần là vì chuyện của Bao Lực.
Tiếu Vũ tắm rửa xong liền mặc một chiếc váy ngủ ở trong phòng lên mạng đọc tin tức rồi chờ Dương Phàm về. Nơi này khá lớn, Lâm Chí Quốc và Lý Thắng Lợi không có ở đây, một người đợi ở bên trong đúng là hơi sợ. Nghe thấy tiếng động cơ xe, Tiếu Vũ vội vàng mở cửa và bật đèn sân, vội vàng chạy ra mở cửa xe cho Dương Phàm.
- Ngài uống rượu sao còn lái xe?
Tiếu Vũ ngửi thấy mùi rượu, nhỏ giọng nói một câu. Dương Phàm cười cười không nói gì, lững thững đi vào cửa. Tiếu Vũ chỉ có thể bĩu môi cẩn thận đi theo. Mặc dù có quan hệ nam nữ kia rồi, nhưng trong lòng Tiếu Vũ vẫn rất sợ Dương Phàm. Điều này có nguyên nhân là do bình thường thấy Dương Phàm khá thân thiện, ôn hòa, nhưng khi mà để lộ vẻ dữ tợn thì có một ánh mắt rất sắc bén khiến tim Tiếu Vũ đập mạnh.
- Bọn họ không ở nhà, em ở một mình trong căn nhà rộng như thế này nên có chút sợ hãi, cho nên đến chỗ ngài.
Phát hiện Dương Phàm nhìn máy tính xách tay trên bàn được bật lên, Tiếu Vũ vội vàng giải thích. Máy tính xách tay này là máy tính cá nhân của Dương Phàm, Tiếu Vũ không biết có phạm vào cấm kỵ không.
- Không có gì, chẳng qua tốt nhất em đi mua một máy tính xách tay đi, trong máy tính xách tay này của tôi có những văn bản mà em không thích hợp xem.
Dương Phàm lạnh nhạt nói, sau đó đưa tay cởi áo sơ mi. Tiếu Vũ biết hắn muốn tắm, vội vàng cầm lấy áo ngủ tới.