Thời điểm Tiết U Nhiễm đi ra Sở phủ, Triệu Thụy và Tiêu Vũ Sắt đã sớm không còn ở đây. Biết Triệu Thụy nhất định là đi giải quyết phiền toái, nên Tiết U Nhiễm cũng không quá mức để ý. Cự tuyệt Sở Lăng Húc đưa tiễn, Tiết U Nhiễm mang theo Tư Nguyệt và Tề Phong đi trước trở về Vương phủ.
Mùng ba tháng sáu, sinh nhật của đương kim Hoàng hậu. Tiết Vương phủ một nhà vào cung chúc thọ. Bởi vì một câu nói của Thái tử điện hạ, nên Tiết Tâm Lam cũng đi theo bọn họ. Đối với chuyện Tiết Tâm Lam vào cung, Tiết U Nhiễm không có một chút bất mãn nào. Chuyện sớm hay muộn mà thôi, cần gì quan tâm?
Hoàng cung, vẫn là hoàng cung trong trí nhớ đó. Đi theo sau lưng Tiết Vương phi, Tiết U Nhiễm mắt nhìn thẳng đi vào tẩm cung của Hoàng hậu nương nương. Tiết Tâm Lam đi theo sau, bộ dáng nhu nhược khiến người thương. Còn lại Tiết Vương gia và Tiết Kỳ Văn thì trực tiếp đi Tử Dương cung nơi thiết yến.
“Gặp qua Hoàng hậu nương nương, gặp qua Ngũ công chúa.” Tẩm cung của Hoàng hậu nương nương ngoài ý muốn là chỉ có Hoàng hậu nương nương và Ngũ công chúa ở, Tiết Vương phi mang theo Tiết U Nhiễm và Tiết Tâm Lam hành lễ nói.
“Vân tỷ tỷ có thể đến là tốt rồi, vẫn còn hành lễ cái gì a? Đến đây ngồi.” Tiết Vương phi và Hoàng hậu thân thiết là chuyện mọi người đều biết. Nhìn thấy Tiết Vương phi, Hoàng hậu nương nương rất là thân thiện. Hôm nay là sinh nhật của bà, cho nên bà đặc biệt miễn những phi tần khác thỉnh an. Ngày vui như vậy, bà cũng không muốn nhìn những nữ nhân cả ngày chỉ biết tranh giành tình cảm kia để thêm phiền lòng.
“Sinh nhật của Hoàng hậu nương nương, nô tì sao dám không đến? Nếu không Hoàng hậu nương nương đưa đến một đạo thánh chỉ, nô tì lập tức đến yết kiến.” Riêng phía dưới, Tiết Vương phi và Hoàng hậu nương nương ngược lại không có quá nhiều cố kỵ. Nghe được lời của Hoàng hậu nương nương, cười giỡn nói.
“Vân tỷ tỷ đây cũng là một chủ ý tốt. Lần sau Bổn cung muốn tìm người nói chuyện, liền trực tiếp đưa một đạo thánh chỉ đến Tiết Vương phủ.” Hoàng hậu nương nương cũng đi theo cười nói. Thấy Tiết U Nhiễm ở sau lưng Tiết Vương phi, lập tức thân thiết nói: “Lần trước Vân tỷ tỷ vào cung, Bổn cung vẫn đang nói sao nha đầu U Nhiễm không có đến, hôm nay cuối cùng cũng gặp được. U Nhiễm, nhìn thấy Hoàng thẩm thẩm làm sao lại xa lạ như vậy a?” Nha đầu U Nhiễm này, cũng coi là bà nhìn lớn lên. Tuy rằng có chút điêu ngoa tùy hứng, nhưng cũng là một nha đầu khiến người thích.
“Hoàng hậu thẩm thẩm, U Nhiễm đây không phải là muốn nhu thuận một lần sao!” Bị điểm đến tên, Tiết U Nhiễm không mở miệng không được. Nghĩ đến kiếp trước, trong lòng Tiết U Nhiễm đối với Hoàng hậu nương nương không khỏi có chút khúc mắc. Sau khi Tiết Vương phủ lập Trắc Vương phi, khi đó Thái hậu nương nương có năng lực kéo mẫu phi mình một phen, nhưng là bà ta lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn. Trong Hoàng thất tình cảm là không thể tin. Một khi dính đến tranh giành quyền lợi, tất cả tình nghĩa cũng chỉ có thể hóa thành bọt nước. Lam phi Tiết Tâm Lam là tâm phúc của Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương làm sao có thể ra tay giúp cừu nhân của Lam phi.
“Tiểu Quận chúa của chúng ta khi nào thì không nhu thuận rồi? Ở trong mắt Hoàng hậu thẩm thẩm, tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ thật sự rất nhu thuận.” Rất là ngoài ý muốn khi thấy Tiết U Nhiễm trả lời như vậy, Hoàng hậu nương nương khích lệ Tiết U Nhiễm nói.
“Mẫu hậu, vị tỷ tỷ kia là?” Bị bỏ qua Ngũ công chúa Tần Thi Y đột nhiên mở miệng, cắt đứt đề tài về Tiết U Nhiễm. Tần Thi Y cũng không phải là con ruột của Hoàng hậu nương nương. Mẹ đẻ của nàng chỉ là một cung nữ nho nhỏ. Bởi vì không có phân vị, nên không có cách nào nuôi dưỡng công chúa hoàng thất. Công chúa Tần Thi Y này liền được nuôi dưới danh nghĩa của Hoàng hậu nương nương.
Trong hoàng cung, thân phận quyết định tất cả. Tần Thi Y vốn là công chúa xuất thân thấp hèn nhưng là vì có Hoàng hậu nương nương và Thái tử điện hạ, lập tức trở thành công chúa hoàng thất thân phận tôn quý nhất. Tần Thi Y ở phương diện khác cùng Tiết U Nhiễm của kiếp trước cực kỳ giống nhau. Ví dụ như gặp may mắn, kiêu ngạo và tự ái; ví dụ như điêu ngoa và tùy hứng làm người đau đầu; ví dụ như kiên trì không buông tay và bá đạo kia...
Dĩ nhiên, Tần Thi Y và Tiết U Nhiễm dù sao cũng không phải là một người, cũng có khác biệt không thể bỏ qua. Tiết U Nhiễm là kiêu ngạo, còn Tần Thi Y lại là ương ngạnh; Tiết U Nhiễm là thẳng thắn, còn Tần Thi Y lại là dối trá; Tiết U Nhiễm là ngây thơ, còn Tần Thi Y lại là tâm cơ; Tiết U Nhiễm là quang minh chính đại ra tay; còn Tần Thi Y lại là bụng dạ khó lường đánh lén...
Hai người như vậy nhất định là không làm được bằng hữu. Vì vậy, đúng như Tiết U Nhiễm không muốn gặp Tần Thi Y, Tần Thi Y cũng rất ghét Tiết U Nhiễm. Vào lúc này, tỷ tỷ trong miệng Tần Thi Y tuyệt đối không phải là nói Tiết U Nhiễm.
“Vân tỷ tỷ, người phía sau U Nhiễm là?” Theo phương hướng Tần Thi Y chỉ nhìn sang, là một vị cô nương lạ mặt. Hoàng hậu nương nương không thể nào không biết sự tồn tại của Tiết Tâm Lam. Chỉ là một nữ nhi thứ xuất, Hoàng hậu nương nương chưa bao giờ để trong lòng.
“Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, đây là Tâm Lam, là con ruột của Nhị phu nhân trong phủ.” Tiết Tâm Lam là dính phúc của Thái tử điện hạ nên mới được vào cung, Tiết Vương phi mặc dù bất mãn như không thể không mang theo.
“Tâm Lam tỷ tỷ đúng không? Chúng ta đi ngự hoa viên ngắm hoa, có được hay không?” Tần Thi Y đi đến kéo tay Tiết Tâm Lam, cười híp mắt nói. Nàng chính là ghét Tiết U Nhiễm, muốn chèn ép nàng ta!
“Công chúa nâng đỡ, Tâm Lam tuân lệnh.” Đối với hành động của công chúa, Tiết Tâm Lam thụ sủng nhược kinh, hết sức lo sợ nói. Rốt cuộc cũng đã có người không hề chỉ nhìn thấy Tiết U Nhiễm rồi sao?
“Vậy ba nha đầu các ngươi liền cùng nhau đi ra ngoài một chút đi! U Nhiễm, ngươi cũng đi theo đi.” Hoàng hậu nương nương luôn luôn cực kỳ dung túng vị công chúa Tần Thi Y này, lập tức theo lời của nàng nói.
“Dạ.” Mặc dù ghét Tần Thi Y, bất quá có thể đi ra ngoài một chút cũng không tồi.
“Hừ!” Trợn mắt nhìn Tiết U Nhiễm một cái, Tần Thi Y lôi kéo Tiết Tâm Lam đi ra bên ngoài. Hoàn toàn không để ý Tiết U Nhiễm có đuổi theo hay không.
Ngược lại trên mặt Tiết U Nhiễm không nhìn ra chút không vui nào, đi theo phía sau đi ra ngoài.
“Tiết U Nhiễm, bản công chúa ra lệnh cho ngươi, không được đi theo bản công chúa.” Vừa ra khỏi tẩm cung của Hoàng hậu nương nương, Tần Thi Y cao ngạo ngẩng đầu lên, khinh thường nhìn Tiết U Nhiễm. Chỉ bằng nàng mà cũng muốn làm Thái tử phi của Thái tử ca ca? Nằm mơ!
“Lời này của công chúa hãy đi nói với Hoàng hậu thẩm thẩm.” Ôn hòa trả về cho Tần Thi Y một câu, Tiết U Nhiễm cất bước rời đi.
“Tiết U Nhiễm, ngươi đi đâu? Hoàng cung là nơi ngươi có thể tùy tiện càn rỡ hay sao?” Bị thái độ của Tiết U Nhiễm chọc giận, Tần Thi Y hướng về phía bóng lưng của Tiết U Nhiễm la ầm lên.
“Lời này của công chúa là từ đâu đến? Thân là tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ, U Nhiễm tự nhận là mình không có bất kỳ chỗ nào thất lễ. Hay là công chúa muốn cùng U Nhiễm đi đến trước mặt Hoàng hậu thẩm thẩm giằng co một phen?” Dừng bước lại, Tiết U Nhiễm quay đầu lại cười như không cười nhìn về phía Tần Thi Y.
“Tiết U Nhiễm, ngươi dám uy hiếp Bản công chúa?” Tần Thi Y cảm thấy tự tôn công chúa của mình bị Tiết U Nhiễm xúc phạm, hung tợn nhìn chằm chằm Tiết U Nhiễm.
“Công chúa, hai người chúng ta có thể không cần vừa gặp mặt đã ầm ĩ sao? Như vậy đi, Ngự hoa viên có hai lối đi. Công chúa và Tâm Lam muội muội đi phía đông, U Nhiễm đi phía tây. Không quấy rầy lẫn nhau, thấy thế nào?” Còn nhớ rõ ngày này của kiếp trước, nàng và Tần Thi Y làm ầm ĩ đến nỗi không thể gỡ nổi. Cuối cùng Hoàng hậu nương nương tức giận không dứt, trực tiếp cấm chân hai nàng. Tần Thi Y bị đuổi về Công chúa các, nàng thì bị đưa về Quận chúa các Tiết Vương phủ. Một yến hội sinh nhật tốt đẹp, nàng và Tần Thi Y lưỡng bại câu thương. Cuối cùng chỉ còn lại một mình Tiết Tâm Lam tham gia.
“Tại sao bản cung phải đi phía đông? Bản cung càng muốn đi phía Tây.” Tiết U Nhiễm đột nhiên nói lên đề nghị như vậy, Tần Thi Y nghĩ như thế nào cũng cảm thấy có bẫy.
“Vậy cứ quyết định như thế. Công chúa đi phía tây của ngự hoa viên, mời!” Tránh ra hai bước, Tiết U Nhiễm ý bảo Tần Thi Y đi trước. Chỉ cần không ở cùng một chỗ với Tần Thi Y, nàng đi đâu cũng không sao cả.
“Đi thì đi!” Thấy hôm nay Tiết U Nhiễm dường như không có giương cung bạt kiếm như trước đây, Tần Thi Y lôi kéo Tiết Tâm Lam rời đi.
Lắc đầu một cái, Tiết U Nhiễm thở dài một hơi, xoay người đi về phía phía đông ngự hoa viên. Tần Thi Y, ngươi là công chúa tôn quý nhất Tuyên Quốc, ta là Quận chúa tôn quý nhất Tuyên Quốc. Thân phận tôn quý như vậy nhưng kiếp trước lại không có mang đến được thứ mà ta muốn nhất. Đời này, ta tuyệt đối sẽ không dẫm lên vết xe đổ. Còn ngươi? Vẫn kiên trì người duy nhất đó sao? Mặc dù biết rõ người kia là người ngươi muốn mà không thể đụng, là người mà ngươi vĩnh viễn cũng không nắm được. Ngươi vẫn sẽ một lần nữa không hối tiếc sao?
Ở một thoáng bóng dáng của Tiết U Nhiễm và Tần Thi Y biến mất ở tẩm cung của Hoàng hậu nương nương kia, một đạo bóng dáng màu trắng đi ra từ phía sau một cây cột. Nhìn chằm chằm bóng lưng của Tiết U Nhiễm, trên mặt nam tử lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm. Tiểu Quận chúa Tiết Vương phủ sao? Dường như không giống với lời đồn đãi đâu! Tiết U Nhiễm, chúng ta lại gặp mặt!
“Thần Viễn? Ngươi làm sao lại ở đây? Trạch Dật ở Tử Dương cung đợi ngươi đấy!” Nhìn thấy Mạc Thần Viễn xuất hiện, Hoàng hậu nương nương có chút kinh ngạc.
“Cô, Thần Viễn đến gặp Thái tử biểu ca. Thái tử biểu ca để cho Thần Viễn đến truyền tin cho cô nói: Dạ tiệc tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, đến lúc đó cô chỉ cần trang điểm lộng lẫy có mặt là được rồi.” Sở Thần Viễn trực tiếp nói rõ mục đích đến.
“Chút chuyện nhỏ này còn phải để ngươi đến truyền? Tùy tiện sai một cung nữ hay thái giám không được sao? Đỡ cho ngươi phải đi một chuyến.” Giận trách nhìn Mạc Thần Viễn, nhưng trong mắt Hoàng hậu nương nương cũng là tràn đầy vui vẻ. Mạc Thần Viễn, là con trai độc nhất của nhà huynh trưởng Mạc Hầu gia của bà. Bà là để đứa trong này ở trong lòng mà thương yêu.
“Báo cho cô là chuyện nhỏ? Nhưng là Thần Viễn cam tâm tình nguyện đảm nhiệm Thái tử biểu ca sai khiến.” Trên khuôn mặt giống như trích tiên của Mạc Thần Viễn tràn đầy nghiêm túc, không nhìn ra một tia đùa giỡn.
“Chỉ ngươi miệng ngọt.” Hoàng hậu nương nương hiển nhiên là rất thích bộ dáng này của Mạc Thần Viễn, ánh mắt nhìn về phía Mạc Thần Viễn lộ ra từ ái. Ngay sau đó nhớ đến Tiết Vương phi đang ở một bên, mở miệng nói: “Vân tỷ tỷ, còn nhớ rõ Thần Viễn không? Khi còn bé nó còn đi theo Bản cung đến Tiết Vương phủ chơi đùa đó! Thần Viễn, đây là Tiết Vương phi. Còn không qua đây hành lễ?”
“Gặp qua Tiết Vương phi.” Mạc Thần Viễn nghe lời tiến lên hành lễ, thi lễ với Tiết Vương phi.
“Tiểu Hầu gia đa lễ. Khi còn bé Tiểu Hầu gia đã từng cùng Kỳ Văn và U Nhiễm nhà ta chơi đùa đâu! Sau lại Tiểu Hầu gia đi theo Hầu gia rời khỏi Tuyên thành, này cũng đã rất nhiều năm không gặp. Chớp mắt một cái, đều đã lớn như vậy.” Con trai độc nhất nhà Mạc Hầu gia, Tiết Vương phi có thể nào không nhớ rõ. Lúc đó U Nhiễm còn rất bất mãn với bạn chơi này mà! Bỗng nhiên có nhiều hơn một đứa bé giành Thái tử ca ca với nàng, nàng tất nhiên là không vui.
“Đúng vậy a! Thời điểm Thần Viễn rời khỏi Tuyên thành vẫn là một tiểu oa nhi. Mười năm này, lần nào trở về Tuyên thành mà không vội vã? Cũng may Hoàng thượng thương cảm, huynh trưởng nhà ta rốt cuộc cũng có thể ở lại Tuyên thành lâu dài.” Nhắc đến mười năm này chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cảm xúc của Hoàng hậu nương nương khá sâu.
Thật vất vả mới an ủi được cô, Mạc Thần Viễn xin được cáo lui trước. Ra khỏi tẩm cung của Hoàng hậu nương nương, Sở Thần Viễn không trực tiếp trở về Tử Dương cung, mà là xoay người đi về phía đông ngự hoa viên.