Thẩm Khê cầm lấy khăn lông đưa cho Tống Tử Hoành, dùng ngữ khí thương lượng nói:
“Anh rể , dáng người em rất tốt, em rất thích diện Bikini.”
“Không được.”
Tống Tử Hoành tiếp nhận khăn lông,thư thái lau mặt hoàn toàn không để tâm đến việc đang cùng Thẩm Khê thương lượng.
“Anh rể ”
Thẩm Khê còn muốn cầu xin, Tống Tử Hoành làm ra dộng tác đóng cửa “Không được, mau đi ra ngoài, anh muốn thay quần áo.”
Thẩm Khê ở bên ngoài chờ, cửa mới vừa hé mở, vội vàng nhào lên đi ôm lấy tay hắn.
" Anh rể, anh để em mặc thử một lần đi, dù sao cũng đã cất công chuẩn bị, nay không được mặc thực tế rất uổn phí"
Lực đu bám của Thẩm Khê quả nhiên thâm hậu, Tống Tử Hoành thiếu chút nữa liền phải bại trận, tạm thời tìm được kế hoãn binh tống cổ đi cái đuôi càm ràm mang tên " em vợ". “Lần này không được, về sau có cơ hội, mang em cùng chị gái em đi bơi lội sẽ cho em mặc nó, được chưa?”
“Anh hứa sẽ không gạt em"
“Không gạt.”
Thẩm Khê cảnh giác truy vấn nói.
“Chị em hiện đang mang thai, nếu chị ấy khá muốn đi thì phải làm sao? "
Tống Ôn Hành trong lòng chấn kinh một chút, hỏng rồi, mưu kế bị cô gái này nhìn thấu. Thẩm Khê thấy Tống Tử Hoành im lặng không nói, liền biết đoán được ý tứ, vội nói
“Anh đã nói không gạt em!”
“Haizzs!! Được rổi, nếu Hủy Hủy không đi, anh dẫn em đi là được chứ gì.”
Nam nhân bất đắc dĩ.
“Đừng cù cưa lôi kéo, nhanh đi đi.”
“Em thích anh rể, liền muốn kéo.”
Thẩm Khê mới không sợ đâu, rốt cuộc đem da mặt dày quán triệt cục diện.
Ầm ĩ nửa ngày, dây dưa dây cà mới đi ra đến cửa.
*** Gara.... Thẩm Khê hỗ trợ đem hành lý để sau thùng xe, xe Tống Tử Hoành có một khoảng rất lớn để đồ nhưng xem tình hình vẫn không đủ để hành lý của hai người họ. Bởi vì ngoài ngư cụ, còn có mấy vật dụng nấu ăn linh tinh như nồi, bếp mini.. Cũng chiếm một khoảng nhất định, thành thử cả phần sau của xe hoàn toàn dành để mấy vật dụng kia kia. Thẩm Khê một bên mở cửa xe chỗ ghế phụ một bên thở dài.
“Anh rể, ghế phụ là chỗ dành cho tức phụ, anh đừng nói cho chị Thẩm Hủy biết nhé"
“Em từ lúc nào lại để tâm mấy chuyện như vậy? " - Tống Tử Hoành thuận miệng hỏi.
“ Trên Weibo đều nói như vậy.”
“Không lo học tập, suốt ngày xem mấy thứ chẳng có giá trị gì.”
Tống Tử Hoành trước nay rất ít tiếp xúc với phần mềm giải trí, cãi lại nói.
“ Ghế trên xe bày ra để cho người ngỗi còn phải phân ra cái tức phụ chuyên tọa hay sao? " “Đó là do anh không chơi Weibo, anh về hỏi chị của em, chị của em khẳng định biết điều này.”
“Hỏi chị của em, chẳng phải chuyện em tìm hiểu mấy thứ linh tinh sẽ bị lộ sao? "
Tống Tử Hoành phản ứng thực mau, đùa bỡn nói.
“Có phải hay không a, ‘ tức phụ ’?”
“Cho nên, anh phải vì em mà giữ bí mật nha, anh rể - ông xã,”
Thẩm Khê khóe miệng giơ lên một nụ cười giảo hoạt, đem hộp sữa bò trong tay đưa tới bên miệng anh rể.
“Anh rể, cho anh thử một chút"
Trên ống hít căm trong hộp sữa bò còn tàn lưu lại dấu vết son môi, hắn uống chẳng khác gì gián tiếp hôn môi.
Tống Tử Hoành quay đầu đi.
“Không uống.”
" Được rồi"
Thẩm Khê thu hồi, ngậm ống hút tu tu một mạch
“Ba cùng em đều thích uống sữa bò, em còn tưởng rằng nam đều thích uống nó”
“ Em cùng ba thường xuyên uống như thế ?” Thẩm Khê lắc đầu, nuốt xuống ngụm sữa bò mới nói
“Đương nhiên không phải, ba em rất bài xích em"
Thẩm Khê đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu hỏi.
“Anh rể, anh có phải cũng ghét bỏ em ?”
Tống Tử Hoành nghèn nghẹn, không phải ghét bỏ, mà là tị hiềm.
“ Vì sao nghĩ như vậy .”
“Vậy vì sao anh lại không uống?”
Tống Tử Hoành không biết giải thích như thế nào, đồng thời cũng lâm vào hoàn cảnh khó có thể lựa chọn... Nhưng kì thực hắn không quen cùng nữ nhân uống chung đồ uống, hành động như vậy có phần mờ ám. Việc này cư nhiên chỉ nên xảy ra trong mối quan hệ tình nhân hoặc vợ chồng
“Vậy anh thích uống gì?”
Thẩm Khê tựa hồ muốn chứng minh điều gì.
“…”
“Khê Khê,”
Sắc mặt nam nhân trở nên khó xử. “Anh và em, không thể dùng chung một cây ống hút.” “Vì cái gì? Nhưng em cùng chị Thẩm Hủy từng cùng uống một ly trà sữa.”
“…Kia không giống nhau.”
“Chúng ta từng ngồi cùng bàn, uống cùng ly. Vì sao cùng anh lại không được?”
Thẩm Khê càng nói càng ủy khuất, lo chính mình giận dỗi, quay đầu dựa vào trên cửa sổ xe ngủ, không để ý tới Tống Tử Hoành
“…”
Nam nhân không nói gì, một câu của cô cái này liền làm tâm tình đang tốt bị hủy hoại hơn phân nửa.
Xe chạy hơn một giờ, đến thành phố kế bên bến tàu, yêu cầu ngồi thuyền đến hải đảo, xe ngừng ở bến tàu gửi tạm.
Đồng hành cùng Thẩm Khê và Tống Tử Hoành ở bên trong tổng cộng có 7 người, chỉ có một mình Thẩm Khê là con gái, còn lại đều là mấy người đàn ông trung niên.
Những người đồng hành đều đối với Thẩm Khê cực kì chiếu cố, đặc biệt khi cô cùng con trai con gái bọn họ xấp xỉ nhau, xem Thẩm Khê như con cháu mà quan tâm sâu sắc. Ahjhj vote thả