Hình Minh một tay ôm lấy người cô, mặc cho cô trút giận, lòng bàn tay rộng lớn rực lửa của anh xuyên qua tóc cô, giữ chặt sau gáy cô, ôm cô thật chặt.
Mỗi lần ra ngoài giao dịch với anh Dương, anh đều ôm tâm tình sẽ chết ở đó, không biết bắt đầu từ khi nào, trước khi cuộc giao dịch bắt đầu, anh sẽ không ngừng nhớ đến Chu Tuệ.
Cô gọi cả tên lẫn họ của anh - Hình Minh.
Cô nói sau này có hối hận hay không là do cô quyết định.
Trái tim anh bắt đầu trở nên nóng bỏng, như thể anh đang đắm chìm trong một viên kẹo ngọt, chứa đầy mật ong ngọt ngào, một hơi thở ngọt ngào tràn ra, mang theo hương thơm của cơ thể Chu Tuệ, đọng lại trên mũi anh một lúc lâu.
Chu Tuệ cắn đến hàm răng chua xót mới buông ra, cô lau miệng nói: "Tôi phải về ký túc xá."
Hình Minh ôm người không buông tay: "Không băng bó cho tôi một chút à?"
"Tìm cô gái đeo tai thỏ của anh đi." Cô quay đầu lại.
Hình Minh cười khẽ, lồng ngực rung động, một lúc sau, giọng nói trầm thấp dễ chịu truyền đến: "Ghen à?"
Chu Tuệ im lặng không lên tiếng.
Cô tức giận nhất là anh không đến tìm cô, mà không phải vì cô gái đeo tai thỏ nào đó.
"Chu Tuệ." Hình Minh xoa mặt cô, gần đây cô gầy đi rất nhiều, thậm chí còn gầy hơn so với nửa năm trước, "Em có thể tìm bạn trai."
"Sau khi tôi chết."
Chu Tuệ đột nhiên ngẩng đầu lên, trong đêm, cô không thể nhìn rõ biểu cảm của anh, vì vậy cô sững sờ nhìn anh, không nói được lời nào.
Cô biết anh đi theo anh Dương làm việc, cô biết anh không phải là người tốt.
Cô hầu như không biết gì về anh ngoại trừ tên anh là hình Minh.
Nhưng cô vẫn thích anh.
Hình Minh cúi đầu xuống hôn cô lần nữa, lòng bàn tay rộng lớn quấn lấy sau gáy cô, giọng nói trầm ấm rơi xuống trong không khí: "Trở về ký túc xá, hay là đi theo tôi."
Chu Tuệ túm lấy tay áo anh, khó thở vì bị hôn, mắt vẫn còn đỏ, cô nhìn anh trong bóng tối một lúc, hôn lại anh.
Khóe môi Hình Minh khẽ cong lên, ôm người dựa vào tường, mút môi cô mãnh liệt, nghe tiếng nghẹn ngào mềm mại của cô, anh hận không cắm dương vật cứng đến đau nhức của mình vào cơ thể cô.
"Sau này đừng đến nơi như vậy." Anh hơi lùi lại, dựa vào đỉnh đầu cô thở hổn hển, "Rất nguy hiểm."
Chu Tuệ rất muốn nói vậy tại sao anh lại đến đó, nhưng lời nói đến bên môi, lại nuốt xuống, ngoan ngoãn trả lời: "Vâng."
Hình Minh cứng đến sắp nổ tung, dựa vào đỉnh đầu cô một lúc lâu mới đi xuống, anh lại cúi đầu cắn môi cô: "Không thể mềm xuống."
"Cái gì không thể mềm xuống?" Chu Tuệ không hiểu.
Người đàn ông nắm lấy tay cô và ấn vào đũng quần mình.
Xúc cảm nóng bỏng cứng rắn.
Cô rút tay về, mặt đỏ bừng: "Anh đứng sang bên kia."
"Không đi." Hình Minh vuốt tóc cô, hôn lên cổ cô, mổ nhẹ hôn cô như chuồn chuồn lướt nước, làn da tràn ngập khoái cảm tê dại dày đặc.
"Hình Minh..." Cô bị hôn không chịu nổi, đưa tay ra đẩy anh.
Nhưng người đàn ông đã nắm lấy tay cô và ấn xuống, để các đốt ngón tay mảnh khảnh của cô quấn lấy chỗ phình ra, hướng dẫn cô nhào nặn và vuốt ve.
Khóa kéo quần chỉ kéo xuống một chút, vật cứng nóng cháy trong nháy mắt bật ra đập vào lòng bàn tay cô, Chu Tuệ mặt đỏ bừng vuốt ve cự căn khổng lồ, đầu vùi vào ngực anh, mép tai ửng đỏ.
"Anh nhanh lên." Giọng nói của cô bị ép đến đầu lưỡi, cô vô cùng xấu hổ.
Hình Minh vươn tay nâng cằm cô lên, nặng nề mút môi lưỡi cô, dùng lòng bàn tay kéo khóa áo lông cô, đốt ngón tay vươn vào trong áo len, đầu ngón tay trượt qua vòng eo mảnh khảnh của cô, nắm lấy ngực sữa đầy đặn.
Chu Tuệ hít sâu một hơi, bị người đàn ông hôn gần như không có oxy, cô không thể rút lui, cả người dựa vào tường, núm vú bị người đàn ông véo nặn một lúc, tay chân bắt đầu tê mỏi, mềm nhũn.
Hình Minh đưa đẩy tính khí trong lòng bàn tay cô một lúc, mút môi cô rồi thở dốc xuất tinh.