https://truyensachay.net

Thần Y Độc Phi, Đại Tiểu Thư Phế Vật

Chương 23: Hộp gỗ lim – Cạm bẫy

Trước Sau

đầu dòng
Chu Vân tất nhiên là không đa tâm như Thụy Châu, nàng tiếp nhận lời nói của Hạ Thanh Ca, thuận miệng phun ra "Đúng vậy, Lương di nương làm việc hào phóng khéo léo, rất được người làm trong phủ kính trọng, cũng không giống như những người khác có ân không báo đáp, cũng không biết là ai cứu nàng."

Thụy Châu vừa nghe lời này của nàng, trong lòng nôn nóng, vội vàng lấy tay lôi kéo quần áo Chu Vân dưới bàn, làm cho nàng chú ý nói chuyện.

Sắc mặt Chu Vân cực kỳ khó coi "Thụy Châu, ngươi làm cái gì kéo ta? Chẳng lẽ có vài người làm ra được còn không cho ta nói sao?"

Thụy Châu lạnh lẽo trong lòng, thầm mắng Chu Vân ngu xuẩn, bản thân có lòng giúp nàng, nàng lại không cảm kích, đã như vậy nàng cần gì xen vào việc của người khác?

Hạ Thanh Ca trầm mặc không nói, mi mắt nhàn nhạt.

Không khí chung quanh tựa hồ lọt vào một loại mạch nước ngầm cực kỳ quỷ dị.

Một lúc lâu sau, Hạ Thanh Ca đột nhiên che miệng cười.

"Ta thật sự là hồ đồ, hai người các ngươi những ngày này cẩn thận chiếu cố ta, ta còn chưa ban thưởng qua các ngươi cái gì."

Chu Vân vừa nghe, mừng thầm trong lòng, chẳng lẽ phế vật này muốn ban thưởng bảo bối gì cho nàng?

Trong lòng vừa nghĩ tới, liền nghe Hạ Thanh Ca phân phó Thụy Châu "Thụy Châu, đem cái hộp gỗ lim kia tới cho ta."

Hộp gỗ lim?

"Đại tiểu thư, ngài nói này cái hộp gỗ mang theo từ thông trang phía Tây về?"

Hạ Thanh Ca gật đầu nhẹ "Đúng, chính là cái đó."

"Nhưng Đại tiểu thư, nô tỳ không biết chìa khóa ngài để ở đâu?"

"Cái chìa khóa ở phía dưới gối đầu của ta, ngươi đi qua lấy đi”

“Vâng” Thụy Châu theo lời Hạ Thanh Ca nói, cầm cái chìa khóa.

Trong ngày thường các nàng, các nàng cũng không ít lần lấy đồ trước mặt Đại tiểu thư, nhưng đa số đều là các nàng tự mình vụng trộm cắt xén phần của Đại tiểu thư.

Từ trước Hạ Thanh Ca luôn không để bụng đối với mấy vật ngoài thân này, cho nên sống đã lâu hai người cũng càng lớn gan, hơn nữa cũng càng khó có thể thỏa mãn.

Các nàng đều biết Hạ Thanh Ca có một phần đồ cưới cực kỳ phong phú, nghe nói đều là Dương thị lưu cho Đại tiểu thư .

Thụy Châu cùng Chu Vân không phải là không từng đỏ mắt, nhưng là đối với phần đồ cưới kia, các nàng thật sự là bất lực.

Nghe nói phần đồ cưới này của Đại tiểu thư là Dương thị chuẩn bị trước khi chết, hơn nữa gửi đặt ở trong "Tiền trang Dược Long", chỉ có bản thân ký tên đồng ý mới có thể có hiệu lực.

Cho nên miếng thịt béo cực lớn này cũng chỉ có thể nhìn, lại khôgn thể làm gì.

Nhưng là trừ cái đó ra, các nàng còn biết được Hạ Thanh Ca có một hộp lớn, đồ vật bên trong đối với nàng mà nói tựa hồ cực kỳ quan trọng, cho nên trong những năm này, cái hộp này đều cũng do nàng tự mình bảo quản.

Lúc này Thụy Châu đã lấy hộp gỗ ra từ trong cái tủ kệ, ánh mắt tham làm của Chu Vân đi theo cái hộp lớn Thụy Châu cầm trên tay chưa từng dời đi chút nào.

Trong ngày thường, Hạ Thanh Ca đều đem hộp này đặt ở trong cái tủ hoa cúc, khóa lại, mà cái chìa khóa do chính nàng bảo quản, hôm nay nàng lấy ra ngay trước mặt hai người, ngay cả Thụy Châu luôn cẩn thận tỉ mỉcũng khó suy đoán tâm tư của nàng.

"Đại tiểu thư, lấy ra rồi."

Hạ Thanh Ca nhìn Chu Vân một cái nhẹ nói "Hai người các ngươi ở bên cạnh ta cũng gần hơn mười năm, thời gian dài như vậy các ngươi liên tục đi theo ta, ta ngày thường cũng không có thưởng cho các ngươi vật hiếm gì, nơi này có mấy thứ đồ chơi nhỏ, hôm nay thưởng cho các ngươi một người hai cái, tự nhìn xem chọn đi."

Nói đưa tay quơ quơ, ý bảo Chu Vân mở hộp gỗ ra.

Chu Vân nhìn cái hộp gỗ có khắc hình rồng bay phượng múa, hộp làm bằng gỗ lim cộng thêm điêu khắc khéo léo, rồng phúc lành bên trái, phường hoàng lửa bên phải, đối xứng với nhau, nhìn thẳng vào giữa có khắc một cái hoa sen vàng ròng bao quanh bảo thạch màu lam, bảo thạch tản ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, giữa hai màu đỏ vàng giao nhau có vẻ chói mắt.

Hai người đều thầm than, hộp gỗ hoàn mỹ, chạm trổ tinh xảo như vậy quả thật là trân phẩm, người ngoài chỉ nhìn như vậy một cái cũng có thể đoán được này chỗ trân quý của cái hộp này.

Tim Chu Vân phịch phịch cuồng loạn, trong ánh mắt tản ra ánh sáng càng sâu, mà ngay cả Thụy Châu cũng là vẻ mặt hiếm có, nàng chưa bao giờ thấy qua hộp gỗ tinh xảo như thế.

Mà ngay cả những thứ bỏ trong hộp gỗ đều có phẩm chất tuyệt vời như vậy, có thể nghĩ đồ vật bên trong là thứ trân quý đến thế nào?

Chu Vân niềm nở tiến lên, nhẹ nhàng mở hộp gỗ ra.

Đồ vật bên trong theo động tác của nàng lộ ra bên ngoài, đầu tiên bị rung động thật sâu chính là Chu Vân tự mình mở hộp, chỉ thấy đập vào mi mắt đủ loại trân bảo, mỗi một dạng đều là trân phẩm khó gặp.

"Tiểu - - tiểu thư, cái này quá trân quý?"

Thụy Châu sau khi nhìn thấy đồ vật bên trong, cũng bị lóa mắt theo, tu nàng không lộ rõ ra như Chu Vân, nhưng là trong nháy mắt, ở sâu trong mắt phát tán ánh sáng lại tiết lộ tâm tư của nàng.

Hạ Thanh Ca nhìn hai người các nàng, không thèm để ý chút nào nói "Những vật này đều là vật ngoài thân, ngày thường ta đợi ở trong phủ rất ít đi ra ngoài, những vật này đối với ta cũng vậy không có tác dụng gì, mắt thấy hai người các ngươi sắp đến cập kê, đưa các ngươi một chút đồ trang sức đeo tay coi như làm lễ vật." !

"Đại tiểu thư, Thụy Châu nói rất đúng, những thứ đồ trang sức đeo tay này thật sự là quá trân quý, tụi nô tỳ làm sao chịu nổi đây."

Chu Vân thấy Thụy Châu mở miệng, nàng cũng gấp vội nói mấy lời cho hợp tình cảnh, nhưng là cặp mắt đang phát sáng kia lại bị đồ vật bên trong hộp hấp dẫn.

Dường như là đang xem kỹ, mình nên chọn hai món đồ nào mới có lời?

Hạ Thanh Ca nhìn thần sắc của nàng, rất dễ phỏng đoán ra tâm tư của nàng.

Nàng cực kỳ khó xử thở dài một tiếng: "Các ngươi đã không muốn, vậy dễ thôi, ta cũng là hồ đồ, các ngươi ở bên cạnh ta nhiều năm, mãi mãi không rời, sao mà mấy thứ đồ trang sức, vòng đeo tay này có khả năng thay thế ? Tình nghĩa vô giá, ta lại đem mấy thứ vẩn đục này đánh giá tình cảm giữa chúng ta, là ta sơ sót, thực không nên."

Nàng cố ý xuyên tạc ý tứ của hai người, Thụy Châu ngược lại còn có thể che giấu, Chu Vân kia vốn là tham tiền , nhìn thấy như vậy đồ trang sức, đeo tay trân quý, nàng không động tâm mới lạ.

Nghĩ đến chỗ này, Hạ Thanh Ca đưa tay cầm lấy một đôi vòng tay vàng, không ngừng vuốt vuốt ở trong tay, cố ý không nhìn tới khuôn mặt không cam lòng của Chu Vân cùng Thụy Châu.

"Nơi chế tạo vòng tay này nghe nói là" Xảo Công Các ", quỷ tượng Kiều Vạn Tam tự mình chế tạo, chất liệu sử dụng lại càng tinh khiết , các ngươi xem đường vân này, mọi thứ đều khó có thể địch nổi, ha ha, đôi vòng này ta vốn định tặng cho Chu Vân, nghĩ lại vẫn nên thu lại đi, để tránh dơ bẩn mắt của các ngươi."

Nàng đang muốn đem vòng tay bỏ vào trong hộp gỗ, nhưng vào lúc này, Chu Vân vội vàng hô một tiếng, đồng thời một đôi tay kịp thời đoạt vật trong tay Hạ Thanh Ca.

"Không - - không Đại tiểu thư, tạ Đại tiểu thư ban thưởng, ân huệ của ngài, Chu Vân có thể nào không biết tốt xấu mà bỏ qua ý tốt của ngài? Đôi vòng này nô tỳ nhất định sẽ bảo quản thật tốt."

Nói dứt lời, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc như mất mà được lại, xem lấy đồ vật trong tay, hành vi vô lễ đối với nàng như vậy, Hạ Thanh Ca chỉ hơi hơi nhếch môi một cái, không nói lời nào.
alt
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc