Ăn cơm xong, Khâu Tiểu Ninh nhu thuận cùng Viên thị dọn chén đũa. Vốn Khâu Minh Thông định lên tiếng, nhưng nghĩ đến tính tình nương, liền im lặng. Viên thị thấy Khâu Tiểu Ninh mới vừa khỏi bệnh mà giúp bà dọn dẹp, lòng cũng mềm xuống một chút, khó có được vẻ mặt ôn hòa bảo nàng đi xuống nghỉ ngơi.
Vừa ra cửa, nàng thấy Khâu Minh Thông vẫy vẫy tay với nàng, Khâu Tiểu Ninh liền bước ngắn bước dài chạy tới bên cạnh y, “Ca ca, tìm Ninh nhi có việc gì sao?”
"Muội muội, có mệt không, đến, ca ca cho muội ăn đường viên." Nói xong, thì móc trong ngực ra mấy viên đường, cho hết vào tay Khâu Tiểu Ninh.
Nhìn đường viên trong tay, hốc mắt Khâu Tiểu Ninh đỏ lên. Trong kiếp trước, trong ngực ca ca luôn có nhiều đường viên, mỗi lần nàng ủy khuất, thì ca ca sẽ làm ảo thuật, biến ra mấy viên đường đưa cho nàng, để làm nàng vui lên.
Khâu Minh Thông nóng nảy, y muốn làm nàng vui nên mới giả bộ biến ra mấy viên đường, nhưng tại sao muội muội lại khóc? Thuần thục tiến lên vỗ nhẹ lưng nàng, hỏi: “Muội muội, muội đừng khóc nha! Nế không thích ăn đường viên thì đừng ăn, đừng khóc, đừng khóc…” Tại sao muội muội ốm lần này lại quái lạ vậy chứ?
Lau khô nước mắt trên mặt, bóc một viên bỏ vào miệng, vị ngọt ngào là cho Khâu Tiểu Ninh vô cùng hạnh phúc, lại bóc thêm một viên nữa đưa đến bên miệng Khâu Minh Thông, “Ca ca, ăn nè!”
Khâu Minh Thông chuẩn bị vươn tay lấy, nhưng Khâu Tiểu Ninh lại quật cường nói: “Ca ca, há mồm!” Hôm nay nàng nhất định phải làm việc mà kiếp trước nàng không dám làm.
Thấy hành động của Khâu Tiểu Ninh, Khâu Minh Thông lặng lẽ đỏ mặt (*Di Phong: oa oa, anh Thông dễ thương quá nha ^^~), nghiêm túc nói, “Muội muội, làm vậy không đúng đâu, hơn nữa ca ca có tay có chân, sao lại có thể để muội muội làm vậy chứ.” Nói xong liền mở tay ra, đợi nàng để viên đường vào tay y.
Nếu là trước kia, Khâu Tiểu Ninh sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Bất quá bây giờ là hiện tại, cúi đầu, ánh mắt đảo qua một vòng, một tay cầm viên đường, một tay ôm ngực, nước mắt lưng tròng nhìn y: “Ca ca, Ninh nhi thật khó chịu, có phải Ninh nhi còn chưa hết bệnh hay không?”
Vừa thấy Khâu Tiểu Ninh như vậy, Khâu Minh Thông thông minh liền bất động, lập tức sờ sờ trán Khâu Tiểu Ninh: "Muội muội, mau, mau về phòng đi, ca ca sẽ đi mời đại phu đến…” Nói xong liền xoay người định chạy ra cửa.
Khâu Tiểu Ninh vội vàng làm nũng với y: “Ca ca, không cần mời đại phu đâu, chỉ cần ca ăn đường viên muội đút là bệnh sẽ tốt thôi.” Nói xong liền đưa đường viên đến trước mặt Khâu Minh Thông.
Khâu Minh Thông không nói hai lời liền ăn, đường viên vừa vào miệng y liền thấy không thích hợp, ngẩng đầu lên thì thấy Khâu Tiểu Ninh đang cười trộm, thở dài nhẹ nhõm, cũng không tức giận, vươn tay sờ đầu Khâu Tiểu Ninh, cười nhẹ nói: “Bướng bỉnh! Còn dám lừa ca ca?” Trong giọng nói đầy sủng nịnh.
Ngữ khí như vậy từ khi Khâu Tiểu Ninh làm thiếp Hàn phủ đã không còn nghe, tâm gắt lên, ngực hơi hơi đau. Nàng cúi đầu, sợ Khâu Minh Thông thấy vẻ mặt bây giờ của nàng, vương tay mập mạp nhỏ bé ra nắm lấy tay Khâu Minh Thông, “Ca ca, Ninh nhi muốn ca vĩnh viễn đối tốt với Ninh nhi nha! Không thể bởi vì Ninh nhi làm sai việc gì mà không thèm để ý Ninh nhi.” Mặc dù đã sống qua một đời, nhưng nàng đều vẫn sợ nhất việc này xảy ra.
“Được, tốt nha, Ninh nhi là muội muội của ca, không tốt với muội thì tốt với ai đây?” Ở trong lòng y, muội muội là cần phải bảo hộ nhất.
"Nếu Ninh nhi không phải thân muội muội của ca ca, ca ca có thể còn tốt với muội không?” Ca ca, ca phải nói rõ nha, bằng không Ninh nhi sẽ tức giận.
Lời Khâu Tiểu Ninh vừa ra, Khâu Minh Thông cũng không vội vã trả lời, còn nhìn nhìn muội muội, nhưng lại không khống chế được nói: "Ninh nhi nếu muội không phải muội muội ta, ta nhất định sẽ thú Ninh nhi làm thê tử của ta..." Còn chưa nói dứt lời, Khâu Minh Thông mạnh mẽ giật mình, như thế nào mà y có thể nói lời nói như vậy với muội muội của mình chứ!
Ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Khâu Tiểu Ninh, Khâu Minh Thông nghĩ nàng đang khiếp sợ lời nói vừa nãy của y, liền gấp gáp nói: “Ninh nhi, muội…”
"Ca ca, ca phải nhớ kỹ lời nói này, không được đổi ý.” Lời ca ca nói khi nãy không phải giống như câu nói cuối cùng trước khi nàng ngất đi ở Hàn phủ nghe được hay sao? Thì ra nàng không có nghe lầm.
Trong ánh mắt chờ mong của Khâu Tiểu Ninh, Khâu Minh Thông ma xui quỷ khiến mà gật đầu.