Đột nhiên thân thể mềm mại mãnh liệt chấn động, trong tình huống nguy cấp như này Thường Nhạc lại dám mở mồm nói thật sự là quá quắt. Hắn không để ý mặc kệ, nếu như sự việc bại lộ thì mình sẽ bị liên luỵ, thanh danh trong sạch cả đời sẽ lụi bại, cô nghi ngờ hắn cố tình liền trợn trừng mắt nhìn hắn… Cô đâu biết Thường Nhạc đã dùng công nghệ cao chốn giang hồ – truyền âm nhập mật - loại công cụ nói chuyện siêu cấp bí ẩn chỉ có trong ảo tưởng hoặc trong tiểu thuyết, thậm chí còn có tác dụng hơn cả OICQ và MSN.
Khi hai người kia hoàn toàn không có ý rời đi, thảo luận xong về nữ nhân lại chém gió vô số chuyện khác, nào chuyện thịt tăng giá đến cán bộ nào tham ô, từ thế cục Iraq đến hướng đi của nước Mỹ, cuối cùng lại nói đến chuyện con nuôi em họ mua xổ số trúng giải năm triệu tệ, hai người thổn thức không ngừng xúc động hồi lâu.
Mẹ kiếp!
Thường Nhạc thầm mắng một tiếng, muốn làm thịt luôn hai lão này. Tuy nhiên rất nhanh sau đó lại lộ ra điệu cười thầm bí không có gì tốt đẹp. Đối với những người như hắn mà nói thì thách thức cũng đồng hành với cơ hội, tình huống hiện tại với hắn mà nói khó có thể nói là một cơ hội tốt.
Nhẹ nhàng thổi bên tai Tần Uyển, Thường Nhạc hỏi han mờ ám:
- Cô giáo, cô có muốn không?
Vốn đang tự an ủi mình may mà không bị hai thầy giáo kia phát hiện ra, Tần Uyển mới thở phào nhẹ nhõm lại nghe Thường Nhạc nói vậy thì tất cả các tế bào đều trở nên căng thẳng, lại không dám nói lời nào, cũng không dám để gây ra tiếng động gì, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Thường Nhạc. Nhìn thấy hắn có ý đồ bất chính mà vẫn kiên nghị tươi cười nàng biết sự uy hiếp của mình là vô dùng, chỉ có thể dùng thái độ mềm nhũn, dùng ánh mắt u ám khẩn cầu Thường Nhạc.
Đã đến nước này Thường Nhạc đâu để ý đến những thứ này mà hơi nâng thân mình, tham lam tận hưởng phong cảnh trước ngực Tần Uyển, trong đầu hiện ra hàng loạt từ ngữ kiểu như “Không có lớn nhất chỉ có lớn hơn nữa”, “không có tròn mà chỉ có tròn hơn nữa” “không có trắng nhất kích động lòng người mà chỉ có càng kích động lòng người” “không có cực kỳ co dãn chỉ có càng co giãn”. Quầng vú mê người kia thản nhiên chỉ có chút phấn hồng, hai nụ hoa nho nhỏ chắc là hưng phấn gắng gượng đưa tới. Thường Nhạc há mồm ngậm lấy một bên ra sức liếm mút dùng đủ cách trêu trọc. Tần Uyển chưa từng trải qua tình cảnh như vậy lại trong tình huống kích thích nguy hiểm như vậy chỉ có thể cắn chặt môi. Thân thể mềm mại khẽ vặn vẹo.
Lúc này hai thầy giáo kia đã cùng nhau thảo luận đủ thứ chuyện, thao thao bất tuyệt phân kích quan hệ thắng bại. Tần Uyển muốn đập đầu vào tường thầm mong cho hai tên khốn này biến ra ngoài để cô còn có thể phản kháng Thường Nhạc, vậy mà hai tên này lại còn chống đối, làm cô không dám gây ra tiếng động gì.
Thường Nhạc lệch cả răng, chỉ hận không thể ra kia bắt tay hành lễ mời hai vị này tối ra ngoài uống rượu. Đương nhiên, hiện tại việc chính quan trọng hơn, Thường Nhạc không ngừng thưởng thức bầu ngực giai nhân, bàn tay nhịp nhàng vuốt ve đùi cô, trong đó một tay lại quá đáng vươn vào địa phận phong quang vô hạn phía trong váy cô.