Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
- **Tôi là ai? Tôi đang ở đâu?**
Mọi thứ xung quanh mờ mịt, thần trí tôi lạc lõng như chìm trong sương mù dày đặc. Cơ thể tôi như bị tê dại, không cảm nhận được gì ngoại trừ cơn đau âm ỉ trong đầu. Tôi muốn mở mắt, nhưng mí mắt như bị buộc chặt, không tài nào nhấc lên được. Mỗi nỗ lực chỉ làm tôi thêm mệt mỏi, khiến tôi càng hoang mang hơn.
Bên tai, âm thanh hỗn độn cứ liên tục vang lên:
- **Khả Di, Khả Di! Ở lại đây với mình đi!**
Tên đó... **Khả Di**... là tên của tôi sao? Ai đó đang gọi tên tôi, ai đó đang gào thét trong tuyệt vọng. Tôi cố gắng lắng nghe, nhưng tiếng khóc thổn thức phủ đầy sự tuyệt vọng và hoảng loạn làm đầu óc tôi càng thêm rối bời.
Tôi cảm nhận được bàn tay ai đó đang nắm lấy tay mình. Cái chạm rất ấm áp, rất run rẩy, như thể sợ rằng tôi sẽ biến mất bất kỳ lúc nào. Từng cơn nức nở, tiếng thở đứt quãng không ngừng vang lên, gần gũi nhưng cũng xa lạ.
Nước mắt hay nước biển? Cảm giác mằn mặn rơi trên gò má tôi, tràn xuống khóe môi. Ai đang khóc vì tôi? Điều gì đang xảy ra với tôi vậy?
Trong cơn hoảng loạn, tôi cố gắng điều khiển bản thân, cố định thần lại giữa những mảnh ký ức mơ hồ đang xoay vần trong đầu.
- **Từ từ thôi, từ từ...** Tôi nhủ thầm với chính mình. **Mình phải nhớ lại...**