https://truyensachay.net

Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ

Chương 104 - Chương 96.3

Trước Sau

đầu dòng
Sắc mặt Lãnh Liên lập tức tái nhợt, Lãnh Phong Thần đau lòng, không nhịn được phản bác: Ai nói không ai cần, con………..

Con biết rồi ạ, đợi hết bận, con sẽ tìm bạn trai. Lãnh Liên nhanh chóng cắt ngang lời Lãnh Phong Thần, cô biết anh định nói cái gì, nhưng mà, loại tình yêu này, sao có thể nói ra đây?

Lãnh Phong Thần bị cô nói đến phát cáu, đã đến lúc này rồi, cô còn không muốn thừa nhận quan hệ giữa bọn họ sao?

Không cần chờ làm gì, con xem mấy người các con đi, chuyện gì cũng khiến bà cụ già như mẹ phải lo lắng. Mẹ đã cho người xem cho con một người cực tốt, đến lúc đó con đi gặp mặt người ta, nếu như cảm thấy có thể được thì nhanh chóng kết hôn đi! Để lâu cũng không phải là chuyện tốt!

Lãnh phu nhân nói như đinh đóng cột, không cho người ta cơ hội phản đối.

Không được! Lãnh Phong Thần không chút nghĩ ngợi lập tức lên tiếng phản đối ra mặt: Mẹ! Mẹ cho rằng mẹ là Nguyệt Lão sao? Tại sao có thể tùy tiện làm mai cho người ta! Trên thế giới này chẳng ai xứng với Lãnh Liên cả! Dĩ nhiên trừ anh ra.

Nếu mẹ nhìn ưng mắt, vậy con tìm cơ hội đi gặp mặt là được. Trái với sự tức giận của Lãnh Phong Thần, Lãnh Liên có vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Cô đã sớm đoán trước sẽ có ngày này, lại không ngờ đến nhanh như vậy.

Ừ, vẫn là con hiểu chuyện, cũng không uổng sự yêu thương của mẹ dành cho con bao năm qua. Đối phương buôn bán dầu diesel, vẫn tính là người có tiền ở thành phố A, mặc dù ngoại hình không được hoàn hảo cho lắm, nhưng coi như đàng hoàng…. Nói tới chỗ này, Lãnh phu nhân muốn nói lại thôi, nhìn sắc mặt Lãnh Liên vẫn bình thường, nên tiếp tục nói: Ở độ tuổi như con, cũng chỉ có thể tìm người lớn tuổi hơn con, trẻ tuổi quá sẽ không thương con. Đối phương năm nay bốn mươi tuổi, lớn hơn con mười tuổi, vừa đẹp.

Mẹ! Lãnh Phong Thần muốn quăng đổ bàn: Mẹ có ý gì? Ai cho mẹ tự ý làm mai cho người ta! Hơn nữa còn là một ông già! Mẹ bảo yên tâm cái gì! Con không đồng ý!

Đối với việc mẹ mình chẳng thương yêu gì Lãnh Liên, anh là người rõ nhất, rất nhiều chuyện chỉ cần không quá đáng, anh đều có thể dễ dàng tha thứ, hơn nữa sẽ bù đắp ở những phương diện khác. Nhưng mà, chuyện hôm nay, không có cửa đâu! Đến cửa sổ cũng không có!

Con xem thái độ của con là sao hả? Mẹ đang thương lượng với Lãnh Liên, con chen miêng vào làm gì! Hồ đồ! Lãnh phu nhân quát lớn, chuyện khác bà có thể chiều theo ý con trai, nhưng đối với việc này, bá nhất định phải theo ý định của mình! Không nhường nhịn chút nào cả!

Được ạ, con sẽ tìm thời gian gặp mặt người kia, cảm ơn mẹ. Lãnh Liên bình tĩnh nói, không ảnh hưởng chút nào đến cảm xúc.

Chị biết chị đang nói gì không hả? Lãnh Phong Thần cả giận nói, không ngờ cô đồng ý! Sao cô có thể đồng ý gặp mặt người đàn ông khác ngay trước mặt anh, hơn nữa còn là một ông già!

Con nhìn xem, chỉ có Liên nhi hiểu chuyện, chẳng bao giờ khiến mẹ lo lắng! Nào có giống con! Lãnh phu nhân liền nở nụ cười ấm áp, ngay cả cách gọi cũng thay đổi.

Lãnh Liên tự động bỏ qua ánh mắt tức giận của Lãnh Phong Thần, tiếp tục ăn cơm, nhưng ăn như nhai sáp, chẳng có mùi vị gì cả.

——

Cấp trên hôm nay không vui, chỉ cần là người có mắt cũng có thể nhìn ra, cho dù là không có mắt cũng có thể nhận ra được. Mà Tiêu Tiệp luôn bên cạnh ông chủ dĩ nhiên càng cảm nhận được sâu sắc hơn.

Tôi đã nói rồi, loại chuyện như thế này tự mấy người làm được, chuyện gì cũng đến tay tôi làm, vậy thuê mấy người về làm cái gì! Bộp một tiếng lại cúp điện thoại.

Vừa ngẩng mặt lên liền thấy Tiêu Tiệp cầm tập tài liệu đứng cách đó không xa, Lãnh Phong Thần day day ấn đường, gọi cô lại.

Hôm nay anh không có tâm trạng nói đùa, hận không thể đuổi hết mấy người quấy rầy anh ra ngoài. Nhưng mà, không được, ít nhất là vị trước mắt này không được!

Trước không bàn đến ông chồng có năng lực cùa cô, chỉ bằng vào tình bạn lâu nay không tệ của bọn họ, anh sẽ không làm khó.

Hôm nay anh ăn phải thuốc nổ à? Tiêu Tiệp nói, đổi lại là người khác đã sớm chạy ra ngoài, chắc chắn sẽ không đụng vào họng súng vào lúc này.

Quả nhiên, Lãnh Phong Thần thờ ơ liếc cô một cái, không nói gì, sắc mặt cực kỳ không tốt, quay đầu đi.

Haizz, xen ra tâm trạng của anh không được tốt, tâm trạng không được tốt sẽ không muốn ăn, đã vậy phần bữa sáng yêu dấu này để tôi tiêu hóa giúp anh nhé! Cũng là chuyện tốt nên làm di. ddlqd, không được lãng phí! Tiêu Tiệp nói, không biết từ lúc nào trên tay xuất hiện thêm một hộp đồ đựng ăn sáng ngon lành.

Vốn Lãnh Phong Thần không muốn để ý tới, tuy nhiên anh cảm thấy có cái gì đó không đúng, nói: Ai làm?

Là của một vị tiểu thư họ Lãnh. Tiêu Tiệp thản nhiên nói.

Cầm đi! Nếu dám đồng ý đi xem mắt, vậy còn làm điểm tâm cho anh làm cái gì! Trực tiếp để người khác làm còn tốt hơn!

A vậy cảm ơn nha! Vừa hay sáng nay tôi chưa kịp ăn sáng, đang đói bụng đây. Tiêu Tiệp lập tức cầm hộ thức ăn, định đi ra ngoài.

Lãnh Phong Thần nhanh hơn cô, khi cô phản ứng kịp, thì anh đã cướp được đồ ăn sáng rồi. Hừ một tiếng, cô cũng biết, ra vẻ cứng miệng có gì hay!

Được rồi, xem như hôm nay

alt
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc