Đêm đã khuya, Tiêu Tiệp và Tịch Âu Minh ngồi trên ghế sa lon ấm áp xem phim đĩa, là một bộ phim điện ảnh mang tên Sắc giới , nghe nói trong nhóm bạn có chút xấu xa của Tịch Âu Minh đưa, nói là thấy anh mấy ngày nay quá mệt mỏi, nên giải trí một chút.
Mới đầu Tiêu Tiệp còn tưởng là phim hài hoặc phim kinh dị, bởi vì chỉ khi cảm giác cực kỳ vui vẻ hoặc cực kỳ sợ hãi qua đi mới có thể cảm thấy thoải mái.
Nhưng khi xem lại cảm thấy không đúng cho lắm, khi thấy trên TV hiện lên hình ảnh hai người trần trụi tình cảm ở trên giường, rốt cuộc Tiêu Tiệp hiểu rõ đây là bộ phim gì, có chút ngượng ngùng khi xem, huống chi còn có Tịch Âu Minh ở bên cạnh, loại tình cảnh này thật khiến người ta lúng túng!
Nhưng dáng vẻ của Tịch Âu Minh rất bình tĩnh, trêu chọc búi tóc của cô, chỉ nhìn mà không nói một lời.
Thấy anh cũng không có biểu hiện xấu hổ thì cô cần gì phải xấu hổ! Lập tức lấy dũng khí xem.
Cái đó.... ... Rốt cuộc không nhịn được muốn hỏi.
Tịch Âu Minh nhàn nhạt ừ một tiếng, ý bảo cô nói tiếp, ánh mắt vẫn nhìn vào màn hình TV.
Cân nhắc một chút, cuối cùng Tiêu Tiệp cũng hỏi: Anh nói xem..... Bọn họ làm thật sao?
Không thể trách cô hỏi như vậy, thật sự các động tác trong đó rất giống thật! Nhưng mà, thật sự có người show quá trình mình xx sao? Quá khoa trương rồi!
Tịch Âu Minh nghe xong, liếc mắt nhìn cô, nói: Em nói xem?
Tiêu Tiệp không nói, nếu biết thì cô đã không hỏi anh rồi!
Tịch Âu Minh biết cô buồn bực, cười nhạt giải thích: Giả, chỉ không tiến vào mà thôi, chỉ đụng chạm chứ không tiến vào.
Tiêu Tiệp lập tức ồ lên một tiếng, sau đó đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng, giống như mèo bị giẫm phải đuôi, xù lông nói: Tịch Âu Minh, anh từng xem qua phim người lớn?
Chưa xem qua thì làm sao có thể biết là thật sẽ như thế nào mà giả sẽ ra sao! Không ngờ, người muôn nghiêm mặt giống như toàn bộ thế giới thiếu nợ anh. Một người cao cao tại thượng, cả người tràn đầy quý khí, thế nhưng cũng không thoát khỏi được những hành động này của tục nhân! Khó trách kỹ thuật của anh luôn thành thạo như vậy, thì ra đã luyện tập từ sớm!
Nghĩ tới đây trong lòng cô cảm thấy không thoải mái, trước khi quen cô, rốt cuộc anh đã quen bao nhiêu người phụ nữ?
Tịch Âu Minh than nhẹ, nói: Từng xem mới là người đàn ông bình thường.
Tiêu Tiệp nhẹ nhàng ồ một tiếng, rõ ràng cảm xúc tụt xuống rất nhiều, thì ra thích một người chính là muốn biến quá khứ của người đó thành của mình.
Giống như đoán được trong đầu cô đang nghĩ gì, Tịch Âu Minh có chút không tự nhiên nói: Trước khi quen em, anh chưa từng chạm qua người phụ nữ nào khác.
Đây là sự thực, từ khi anh hiểu chuyện đó đến giờ, lúc nào cũng có người ôm ấp yêu thương dù ở bất kỳ đâu, ngoài sáng hay trong tối cũng có người sắp xếp, chỉ là anh chẳng có chút nào hăng hái nổi với những người phụ nữ kia. Kể cả năm đó có ở cùng với mối tình đầu, cô ấy