https://truyensachay.net

Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ

Chương 120 - Công Bố Video (4)

Trước Sau

đầu dòng
Những kết quả này đều trong dự liệu của cô, mặc dù trong lòng cảm thấy thoải mái hơn chút, nhưng chưa thể nói là vui, giống như những chuyện này là điều hiển nhiên sẽ xảy ra, bước tiếp theo, phải khiến cho Kiều Đại Vân không thể nào ngóc đầu lên được.

Nhưng đáy lòng cô vẫn có chút buồn rầu, Dĩ Đồng bị Thẩm Nhã Lâm ép mà rời đi, hôm nay cô đã báo thù cho Dĩ Đồng, nhưng Dĩ Đồng vẫn chưa trở về.

Cũng không biết cô ấy sống một mình ở nước ngoài có tốt không.

Tịch Âu Minh lái xe tới đây, thấy sắc mặt Tiêu Tiệp không được tốt cho lắm, trầm giọng nói: “Sao thế, em nghĩ đến chuyện gì không vui à?”

“Nghĩ đến khoảng thời gian trước kia khi mà em và Dĩ Đồng chưa lập gia đình…… Nghĩ đến tình cảnh bây giờ của cô ấy, trong lòng có chút khó chịu.” Tiêu Tiệp nói, sau đó nghĩ đến điều gì, lại nói: “Minh, em muốn đến một nơi.”

Gió thu lành lạnh thổi qua, đáy lòng nâng lên cảm xúc nhớ nhung da diết.

Còn chưa kịp cảm thán, trên vai cảm thấy ấm áp, quay đầu nhìn lại. Thì ra là Tịch Âu Minh cởi áo ra khoác lên vai cô, cô cười với anh, Tịch Âu Minh ôm cô vào trong ngực.

“Đây từng là đường về nhà sau mỗi giờ tan học của em với Dĩ Đồng, khi đó chúng em còn là học sinh, chỉ nghĩ phải cố gắng học tập, sau này trưởng thành cố gắng làm việc cống hiến cho xã hội……” Tiêu Tiệp nhớ lại nói, trên mặt hiện lên nụ cười mất mát, thản nhiên.

“Bây giờ các em đều đã làm được rồi.” Tịch Âu Minh đáp lại nói, mặc kệ cô làm cái gì, trong mắt anh đều là tốt nhất.

Tiêu Tiệp nhìn về phía trước không nói gì, giờ tan học đã qua lâu rồi, nhưng trên đường vẫn còn khá nhiều học sinh đang về nhà.

Thỉnh thoảng cũng có mấy đôi yêu nhau từ từ đi qua bên cạnh bọn họ, Tiêu Tiệp kinh ngạc nhìn, nghĩ tới nếu như Dĩ Đồng cũng mãi mãi hạnh phúc như vậy thì tốt biết bao.

Cô chỉ chợt muốn về thăm lại nơi này một chút, hôm nay nhìn thấy, trong lòng lại càng nhớ hơn. Vì thế để tránh cho buồn hơn, cô khoác tay Tịch Âu Minh, định về nhà.

Nhưng đúng lúc này một đôi tình nhân xuất hiện trong tầm mắt của cô, cô gái mặc váy đen đang từ chối áo của người đi bên cạnh. Cô âm thầm cười cười, nghĩ chắc đôi tình nhân này đang giận nhau, không quan tâm nữa, nhìn đi chỗ khác.

Tuy nhiên trong giây tiếp theo đột ngột quay đầu lại, nhìn lại đôi tình nhân kia. Vì khoảng cách xa, cộng thêm mấy hôm nay trời nhiều mây, cho nên tầm nhìn bị hạn chế, mà dù có như thế, cô vẫn có thể nhận ra họ là ai!

“Dĩ Đồng!”

Dĩ Đồng đang cự tuyệt chiếc áo khoác mà Cố Trạch đưa cho, thì nghe thấy giọng nói quen thuộc. Cô hết sức kinh ngạc quay đầu nhìn lại, liền thấy Tiêu Tiệp đang vô cùng kinh ngạc giống mình.

Ánh mắt Tiêu Tiệp liên tục đảo qua đảo lại dò xét hai người, tuy rằng người đàn ông có tóc màu nâu kia nhìn cực kỳ trẻ, nhưng đáy mắt nhìn Dĩ Đồng tràn đầy yêu thương tưdi.dđlqđ Tiêu Tiệp có chút dở khóc dở cười, Dĩ Đồng thật có bản lĩnh, mới đi chưa được bao lâu đã có trai đẹp bên cạnh rồi.

Dĩ Đồng chưa kịp mở miệng, người đàn ông này đã tích cực lên tiếng, anh ta hết sức nhã nhặn nói: “Xin chào, chắc các bạn là bạn tốt của Tiểu Đồng, hân hạnh quá, tôi là bạn trai của Dĩ Đồng, tên tôi là Cố Trạch…..” Cố Trạch nói một lèo, vốn còn muốn nói tiếp thì bị Dĩ Đồng cắt ngang.

“Cố Trạch, anh đừng có nói lung tung, tôi với anh chẳng có quan hệ gì cả, đừng có được đà lấn tới!” Dĩ Đồng tức giận đùng đùng nói, mặc dù nhìn như đang tức giận, nhưng cũng chỉ là thể hiện ngoài mặt mà thôi.

“Tiêu Tiệp, sao các cậu lại ở đây?” Dĩ Đồng không thèm để ý tới vẻ mặt bất mãn của Cố Trạch, chỉ quan tâm đến bạn.

“Mục đích giống cậu thôi.” Tiêu Tiệp cười nói, mấy năm làm bạn thân của nhau phải khác. Cô vì nhớ nơi này mới đến, dĩ nhiên Dĩ Đồng cũng thế. Mặc dù cô không biết vì sao Dĩ Đồng về mà không tìm cô đầu tiên, nhưng cô biết trong lòng Dĩ Đồng nhớ cô, nếu không cô ấy sẽ không về lại nơi này.

Vừa rồi cô còn lo lắng cho Dĩ Đồng, hôm nay thấy cô ấy tràn đầy sức sống như vậy, hơn nữa còn có trai đẹp bên cạnh, trong lòng cô liền rất yên tâm. Mặc kệ cuối cùng Dĩ Đồng chọn ai, chỉ cần cô ấy vui vẻ là được.

Cố Trạch nhìn có vẻ trẻ trung chưa trải sự đời, nhưng tình cảm với Dĩ Đồng là thật, Tiêu Tiệp khẽ thở dài, về sau không biết Dĩ Đồng có thấy phiền không đây. Nhếch miệng khẽ cười, cuộc sống sau này, thật đúng là khiến người ta ngóng chờ.

Sau đó tất cả mọi người đều vui vẻ đi ăn tối,

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com

alt
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc