Cái đầu quả dưa của Ninh Tiểu Tịch căn bản vẫn chưa nhìn ra được bản thân đã làm ra đại họa gì nên vẫn rất vô tư đi đến sofa ngồi xuống. Nam nhân bên cạnh cô cũng thản nhiên đi đến ngồi vào dáng vẻ rất tự nhiên dường như đã rất thân thuộc
" Tiểu Tịch anh Thiếu Trạch là đến tìm con "
" Vũ Phong đây là Thiếu Trạch cùng con đều bằng tuổi "
Ninh lão gia xoa nhẹ cái đầu nhỏ của cô hướng đến chậm rãi nói
Nam nhân kia lúc này mới nhìn qua chỗ hắn gật đầu thay cho lời chào
" Tôi là Bạch Vũ Phong cùng bảo bối là thanh mai trúc mã"
Cố Thiếu Trạch trong lòng thầm khinh bỉ
Hừ thiên lôi đánh chết tên trúc mã đê tiện cướp vợ của ta! Một tiếng bảo bối hai tiếng cũng bảo bối, vợ ta là để cho ngươi gọi thân mật sao?
" Cố Thiếu Trạch" hắn nhàn nhạt đáp lại giọng điệu mang đầy địch ý xen lẫn không vui
"..."
Bạch Vũ Phong không biết từ lúc nào đã lấy ra một túi quà lớn đưa đến trước mặt Ninh lão
" Ông nội. Vũ Phong biếu người một ít cao phẩm tẩm bổ rất tốt cho sức khỏe a"
" Tiểu tử ngươi có lòng đến thăm ta là được không cần câu nệ quà cáp" Ninh lão cười vui vẻ đáp
Bạch Vũ Phong cười gật đầu như đã hiểu sau lại bồi thêm một câu. Mà một câu này của anh lại chính thức bức điên con sư tử đực Cố Thiếu Trạch đang trầm mặt ngồi im lặng một bên kia
" Ông nội người có thể xem đó là một ít sính lễ trước, dù sau bảo bối cũng sẽ gả cho con"
Ninh Tiểu Tịch ngồi một bên nét mặt bình thản như đó là chuyện đương nhiên
Nhưng thật ra câu nói này của Bạch Vũ Phong cô đã nghe rất nhiều lần rồi nha! Căn bản cho là anh chỉ thuận miệng nói đùa a
*Bản quyền thuộc về tác giả Trương Y Y - NO REAUP khi không có sự cho phép của tác giả - Đăng tải ngày 5/12/20018
Như thế nào nét mặt bình thản của cô lọt vô mắt Cố Thiếu Trạch chính là cô đang ngầm đồng ý với câu nói kia, yêu thích được gả gả cho Bạch Vũ Phong
Cố Thiếu Trạch bị suy nghĩ của bản thân làm cho tức điên lên. Tâm trí như bị ngọn lửa đố kỵ thiêu đốt
Giỏi! Thật giỏi. Tiểu ngu ngốc em là đang muốn bức điên tôi!?
Ly nước bị hắn cầm trên tay chịu lực đạo quá mạnh mà vỡ tan tành ra, mảnh thủy tinh ghim vào lòng bàn tay hắn tạo ra tiếng động lớn chính thức thu được sự chú ý từ cô
" A...anh Cố " Ninh Tiểu Tịch thấy một tay đầy máu đỏ của hắn thì bị dọa cho sợ một trận vội vàng đi đến cằm bàn tay hắn lên
" Quản gia, người lấy giúp cháu hợp sơ cứu" Ninh Tiểu Tịch lo lắng hướng ánh mắt đến quản gia gọi
" Vâng.. Tiểu thư" Quản gia cấp tốc quay đi lấy hộp sơ cứu cẩn thận mang đến cho cô
Ninh lão gia cùng Bạch Vũ Phong cũng là bị thu hút bởi tiếng động do hắn gây ra vẫn chưa phản ứng kịp. Đang yên đang lành sao lại xảy ra chuyện?
" Thiếu Trạch ngươi có cần ta gọi bác sĩ riêng đến hay không" Ninh lão gia nói
Tiểu tử đích tôn nhà họ Cố ngay trong Ninh gia bị thương một phần trách nhiệm ông cũng phải chịu nếu không làm sao ăn nói được với người bạn già Cố lão của ông đây
" Không cần thiết, cháu không sao" Cố Thiếu Trạch đáp lấy lệ một câu song ánh mắt lại tập trung chăm chú nhìn xuống cái đỉnh đầu nhỏ đang cúi thấp của cô
Vật nhỏ đày đỏ người! Hừ Coi như em còn có lương tâm!
Nhìn đôi tay trắng ngần thon gọn của cô đang cẩn thận rửa vết thương cho hắn thì con thú dữ trong người cũng phần nào dịu lại một ít tâm tình hòa hoãn hơn
Cố Thiếu Trạch đang trong trạng thái lâng lâng thoả mãn vì dành được sự quan tâm của cô thì lại bị tạt một gáo nước lạnh hắt vào mặt mà gáo nước lạnh này bắt nguồn từ tên họ Bạch nhiều chuyện kia
" Anh Cố.. Hay là tôi đưa anh đến bệnh viện rửa vết thương" Bạch Vũ Phong nhìn hắn nói
Câu nói tiếp theo của Bạch Vũ Phong mang đậm tính khiêu khích chọc tức
" Dù sao thì bảo bối lúc trước chỉ có làm cho tôi chưa làm cho người lạ bao giờ không cẩn thận lại làm nhiễm trùng vết thương"
Ý tứ câu này của anh ta cũng là quá rõ ràng rồi đi. Là cố tình nói cho hắn nghe rằng Ninh Tiểu Tịch lần đầu tiên rửa vết thương là làm cho Bạch Vũ Phong
Thật hay cho một câu người lạ, ý anh ta muốn nói cô chỉ xem Cố Thiếu Trạch hắn đơn thuần là người ngoài mà rũ lòng quan tâm sao?
Đôi mắt lam của Cố Thiếu Trạch lóe lên một tia nguy hiểm ngẩng đầu rời tầm mắt nhìn đến Bạch Vũ Phong đáp trả khiêu khích bằng ánh mắt
Cút đi! Đừng làm phiền cô ấy chăm sóc tôi
Hừ đần độn muốn khiêu khích nhẫn nại của hắn sao, về huấn luyện thêm vài khoá tâm lý hình sự rồi hãy công kích đánh đòn!
Cố Thiếu Trạch trong công việc vô cùng sắt thép kiên nhẫn duy chỉ đối với một mình tiểu mỹ nhân họ Ninh là không phút nào nhẫn nhịn được vừa nhìn liền muốn cắn cho cô vài miếng, ăn thân thể nhỏ kia vài trăm lần mới chịu được
hắn hôn đôi môi nhỏ ngọt ngào của cô một lần liền đâm ra nghiện ngập thèm khát không tự chủ được mà đêm qua trở về liền ngủ mộng xuân chính mình cùng cô lăn giường, em trai nhỏ của hắn cương không biết bao nhiêu lần đi?
Hắn dịu dàng cưng chìu nhìn tiểu mỹ nhân đang cẩn thận chăm sóc cho mình ánh mắt ba phần là sủng nịch bảy phần là yêu thương
Cố Thiếu Trạch hắn chính là yêu cô chết đi được! Sao trên đời lại có cái vật nhỏ đày đọ người đáng yêu như vậy
" Không cần, để cô ấy rửa cho tôi là được" đừng xía vào Cố Thiếu Trạch khinh thường khó chịu trả lời
Thật phiền phức!
Ba chữ phía sau hắn không nói ra chính là không muốn để lại ấn tượng xấu cho người đẹp. Hắn sợ rằng cô sẽ nghĩ hắn khó gần mà chán ghét xa lánh hắn!
Hắn làm sao có thể cho phép chuyện đó xảy ra nên tốt nhất đề phòng bất trắc vẫn là nên giữ hình tượng hoàn hảo một chút sau này bộc lộ cũng chưa muộn