Nguyệt Nha Loan, một hòn đảo hình trăng lưỡi liềm ở nơi sâu thẳm của hải dương vô tận tại Bích Ba tinh, là nơi Thanh Đế thường ở. Nguyệt Nha Loan không những bố trí đặc sắc mà các chủng loại thực vật hoa cỏ cũng vô cùng nhiều. Tần Vũ thi triển thuật phi hành, trong chớp mắt đã bay tới trên không Nguyệt Nha Loan. - Quả nhiên là một địa phương đẹp. Nhìn từ trên không, nước xanh, lục địa, các loại thực vật tự nhiên giống như một thế giới yên tĩnh xinh đẹp trong tranh. Tần Vũ hạ mình xuống bên cạnh Nguyệt Nha Loan. - Xin hỏi có phải là Tần Vũ đạo hữu? Một thanh niên áo trắng khuôn mặt tươi cười đi tới. - Tại hạ chính là Tần Vũ tới đây theo lệnh của Thanh Đế tiền bối. Tần Vũ cũng nói rất lễ phép, tại tiên ma yêu giới Tần Vũ không muốn chọc giận người khác. Nhưng có một số người… Tần Vũ lại nhất định phải chọc. Vũ Hoàng, Huyền Đế. Đó là di chúc cuối cùng của Nghịch Ương tiên đế, thêm vào đó là cái chết của đồ nhi đã quyết định thế đối lập của Tần Vũ với Vũ Hoàng. Bạn đang đọc truyện tại