Chương 133
Tại một nhà trẻ, các bạn nhỏ đang chờ người nhà đến đón.
Cô chạy vội đến một đứa nhỏ đang đứng ở đó “ Hiên Hiên, đi về thôi, nói tạm biệt với cô giáo đi”
“ Dạ” khuôn mặt tuấn tú của đưa nhỏ gật đầu mạnh, giơ tay lên tạm biệt với cô giáo.
“ Ma ma, ba ba sao hôm nay không có đến?” tiểu Hiên Hiên nắm tay mẹ, đôi mắt chờ mong nhìn cô.
“ Ách.........” cô run sợ, cúi đầu, sờ đầu đứa nhỏ, cô không muốn làm con thất vọng “ Chính là ba con rất bận, con không nên làm phiền ba? Có được không?”
Hạ Ngưng Âm vừa mới nói xong, tiểu tử kia liền vui vẻ vẫy tay, dối với nam nhân đang đứng ở phía cửa kêu lên: "Ba ba."
" Anh như thế nào lại tới nữa? ‘ Hạ Ngưng Âm rất bất mãn bĩu môi.
Ôm lấy tiểu tử kia, tiểu tử kia mặt nhăn cái mũi nhỏ, ở bên cạnh anh nhẹ nhàng cáo trạng, "Hôm nay ma ma còn nói dối , ma ma như thế nào lại thích nói dối a? Cô giáo nói nói dối không phải là em bé ngoan."
Tư Khảm Hàn nhéo mũi đứa con của mình, " Ba không có nói với ma ma là ba ba sẽ tới, nên ma ma không có nói dối con.”
" Dạ." Tiểu tử kia bĩu môi.
Anh mang đồ ăn vẵn còn nóng đưa cho cô, cô cằm lấy rồi đổ ra bát, mọi người im lặng ăn cơm chỉ có mỗi cậu là cứ nói về những điều thú vị ở trường.
Ăn cơm xong, anh ngồi xuống “ Cái kia, anh nghe nói Huân muốn kết hôn.”
“ Ừ” Cô không tỏ vẻ gì “ Anh nói chuyện đó cho tôi để làm gì?”
“ Chuyện của chúng ta thì như thế nào? Anh đã đợi suốt 5 năm rồi, con của chúng ta cũng đã lớn như vậy rồi” Nói xong anh có chút ủy khuất, việc này, anh phải cùng cô thương lượng một lần.
"Tôi không phải bắt anh chờ tôi." Hạ Ngưng Âm ngồi ở một bên.
"Chính là. . . . . . . ‘ Amh nói còn chưa xong, di động liền vang lên .
"Uy, Hàn a? Cậu còn chưa thu phục được cô ấy à? Có lẽ cậu sẽ không đám cưới chung ngày với tôi được rồi, không phải cậu chỉ nói suông thôi chứ?
" Cậu câm miệng cho tôi!" Tư Khảm Hàn thật sự nổi giận, anh nhìn qua bên cạnh thấy cô đang cười trộm, vứt điện thoại qua một bên, anh che miệng cô lại.
Hạ Ngưng Âm không kịp phòng, vừa mới bắt đầu giãy dụa , sau đó, chậm rãi bắt đầu đáp ứng anh, Tư Khảm Hàn vui vẻ, đem cô ôm về phòng , đền bù lại những năm tháng anh phải làm hòa thượng, nghẹn chết anh. .
Buổi sáng hôm sau.
Tư Khảm Hàn mới vừa tỉnh lại, Hạ Ngưng Âm từ bên ngoài đi vào, đạm mạc nhìn anh một cái, " Anh có thể đi rồi."
" Em. . . . . ." Cô sao vẫn là thái độ này? Không có đổi, "Chúng ta ngày hôm qua. . . . . ."
"Ngày hôm qua là quá khứ, đều là người trưởng thành không cần phải như vậy rụt rè." Nói xong, Hạ Ngưng Âm liền đem người đuổi ra.
Thẳng đến sau này, Tư Khảm Hàn uống quá chén, anh đến nhà cô, thừa dịp say rượu, mới thành công đích lừa cô ký tên vào giấy đăng ký kết hôn.
Hết