Chờ đến tối, cũng không đợi được lão già kia quay về, nhưng lại đợi được bữa tối của Triệu Ni Ni.
Đây là lần đầu tiên Triệu Ni Ni làm cơm tối cho cô, hương vị thật sự tầm thường, Tô.
Lam chẳng ăn được mấy miếng.
“Trong điện thoại, ông chủ nhà cô không nói mấy giờ về sao?”
Triệu Ni Ni há to miệng và thức ăn: “Mỗi ngày ngài Ôn đều bận trăm công nghìn việc, đương nhiên không nói chính xác thời gian được, cô vội gì chứ?”
Tô Lam quả thật không muốn nói chuyện với Triệu Ni Ni, liền đi thắng lên tầng.
Vừa chờ, liền chờ đến mười giờ tối, hôm qua Tô Lam không ngủ tử tế, lúc chín giờ đã bưồn ngủ rồi, ngáp một cái rồi nhìn đồng hồ.
Không phải người già thường ngủ rất sớm sao? Đã đến giờ này rồi, có lẽ không đến nữa.
Cô tắm qua loa một chút rồi lên thắng giường đi ngủ.
Mười giờ rưỡi Một chiếc xe công vụ Rolls-Royce Holdings dừng trước cửa căn biệt thự số 18 khu Rainbow.
Quan Triều Viễn từ trên xe bước xuống, chiếc.
khuyên đá sapphire bên tai trái lấp lánh dưới ánh trăng chiếu rọi.
Lúc anh chuẩn bị nhấc chân bước vào nhà, đột nhiên dừng bước lại, tháo khuyên tai xuống, đưa cho Doãn Cẩn.
“Chủ tịch Quan, tôi ở đây chờ an, hay là…”
Đây cũng là nhà của anh ta, nói không chừng anh ta qua đêm ở đây không đi nữa, Doãn Cẩn vẫn nên hỏi thêm một câu.
“Ở đây chờ tôi” Quan Triều Viễn bỏ lại câu này rồi đi thẳng vào nhà.
‘Vừa vào nhà, Triệu Ni Ni liền “vèo” cái xuất hiện, vì chờ Quan Triều Viễn trở về, cô ta cực kì có tinh thần.
“Ông chủ, ngài về rồi? Có muốn ăn gì không? Tôi làm chút gì cho ngài nhé?” Trên mặt Triệu Ni Ni tràn đầy vẻ njnh hót, cười tươi như hoa.
Trước kia ở khu hoa viên Crystal của Quan Triều Viễn, cô ta chẳng qua chỉ là một người giúp việc phụ trách dọn dẹp bên ngoài, rất ít khi thấy Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn cúi đầu liếc nhìn cô ta một cái, nhíu mày: “Không cần, phu nhân đâu?”
“Phu nhân đang ở trong phòng ngủ, có lẽ là đã ngủ rồi ạ” Triệu Ni Ni lập tức trả lời Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng, người phụ nữ này, cũng rộng lượng quá nhỉ, một năm không gặp, cuối cùng có thể thấy chồng của mình, vậy mà còn có thể ngủ được?
“Cô ấy ở phòng nào?”
“Phòng thứ hai bên trái trên tầng ạ” Triệu Ni Ni không dám có chút sơ suất nào.
Quan Triều Viễn đi thẳng về phía cầu thang, đột nhiên lại dừng lại.
Nếu cô chưa ngủ thì sao? Hoặc là, anh làm ồn khiến cô tỉnh thì sao?
Nếu cô nhìn thấy dáng vẻ thật sự của anh, vậy kế hoạch tiếp tục thăm dò cô của anh không phải đổ vỡ rồi sao?
Không được.
“Cô đi ngắt cầu dao điện đi” Quan Triều Viễn ra lệnh.