Lúc này Mạnh Hùng mới biết người mời Hàn Mạc là Kiều Nhi.
Anh không biết từ lúc nào Kiều Nhi và
Hàn Mạc lại thân thiết như vậy.
“Chúc mừng Kiều Nhi và Mạnh Tổng.”
Hàn Mạc vừa nói xong, Lãnh Tuấn liền bước tới đưa cho Kiều Nhi một hộp quà nhỏ thật tinh tế.
Mạnh Hùng vui vẻ bất tay với Hàn Mạc nói.
“Cảm ơn Hàn gia, đã nể mặt đến dự hôn lễ của chúng tôi.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, khi nghe Mạnh Hùng gọi người phụ nữ này là Hàn gia.
Mọi người có mặt đều là những người có máu mặt trong hắc đạo lẫn bạch đạo.
Nên vừa nghe đến hai từ Hàn gia liền biết Hàn Mạc là ai.
Họ nhìn Hàn Mạc với ánh mắt vừa kính trọng vừa sợ sệt.
Kiều Nhi vui vẻ mở hộp quà ra xem, trong đó đựng một miếng Ngọc bội hình con rồng làm bằng cẩm thạch màu xanh.
Kiều Nhi vui vẻ nhận quà rồi cảm ơn Hàn Mạc.
Lãnh Tuấn nhìn thấy nét mặt của Kiều Nhi, liền biết cô không biết giá trị thật sự của miếng Ngọc này.
Lãnh Tuấn liền giải thích.
“Hàn gia không biết phải tặng Kiều tiểu thư cái gì.
Vì Hàn gia tin chắc những gì Kiều tiểu thư thích, thì Mạnh Tổng điều đã mua cho cô.
Nên Hàn gia mới tặng miếng Ngọc này, miếng Ngọc này là tượng trưng cho Hàn gia.
Chỉ cần là người của Bang Con Rồng Vàng, khi nhìn thấy miếng Ngọc này điều sẽ nghe theo mệnh lệnh của Kiều tiểu thư.”
Nghe Lãnh Tuấn nói vậy, không chỉ có Kiều Nhi mà tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Họ không biết phu nhân của Mạnh Tổng và Hàn gia của Bang Con Rồng Vàng có quan hệ gì, sao có thể khiến Hàn Mạc tặng một món quà vô giá như vậy.
Kiều Nhi biết miếng Ngọc đáng giá liên thành này, dù có bao nhiêu tiền cũng không thể mua được.
Kiều Nhi cười ngọt ngào cảm ơn Hàn Mạc.
Tràn Hạo ngồi bên cạnh Nam Liệt, nhìn Hàn Mạc một hồi rồi xoay qua nhìn Nam Liệt nói.
“Cô gái này thật xinh đẹp.”
“Chặc chặc.......”
Tràn Hạo chắc lưỡi đáng tiếc nói tiếp.
“Nhưng thật tiếc khuôn mặt lại lạnh lùng như vậy, không có chút gì gọi là dịu dàng của phái nữ.”
Tràn Hạo không phải là người trong hắc đạo nên dù có nghe Mạnh Hùng gọi Hàn Mạc là Hàn gia.
Anh cũng không biết thân phận thật sự của Hàn Mạc.
Nam Liệt nghe Tràn Hạo nói vậy, anh không trả lời chỉ im lặng uống rượu của mình.
Trong lòng thầm nghĩ.
“Đẹp thì sao dù sao cũng là phụ nữ không nên đến gần.”
Anh nhìn thấy biết bao nhiêu anh Hùng điều không thể qua khỏi ải của mỹ nhân, họ điều bị phụ nữ đánh gục.
Điển hình như Lôi Lạc Thiên và Mạnh Hùng .
Anh không muốn làm Lôi Lạc Thiên hay Mạnh Hùng thứ hai.Lôi Lạc Thiên đang ôm Lôi Lạc Thần trong lòng, nghe Tràn Hạo nói vậy anh nhìn Tràn Hạo cười cười nói.
“Cậu hãy thận trọng lời nói của mình, Hàn Mạc là thủ lĩnh của Bang Con Rồng Vàng không phải là người cậu có thể trêu chọc.”
Tràn Hạo nghe vậy liền kinh ngạc, anh không biết Hàn Mạc, nhưng danh tiếng của bang phái lớn nhất Đông Nam Á, Bang Con Rồng Vàng thì Tràn Hạo đã nghe qua.
Trình Lam vừa nghe Lôi Lạc Thiên nói vậy, liền xoay người lại nhìn Hàn Mạc.
Trình Lam nhìn thấy trên người Hàn Mạc tỏa ra khí thế làm người ta nhìn vào cảm giác không rét mà run.
Tràn Hạo dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Hàn Mạc.
Anh tiếp xúc rất nhiều phụ nữ, nhưng chưa từng thử mùi vị của một người lạnh lùng như Hàn Mạc.
Nam Liệt nhìn thấy ánh mắt tìm tồi hiếu kỳ này của Tràn Hạo, không biết vì sao trong lòng lại cảm giác khó chịu.
Việt Vũ ngồi bên cạnh, nhìn thấy Nam Liệt có gì đó bất thường nhưng không biết đó là gì.
Sâu khi đưa Hàn Mạc vào chổ ngồi, Kiều Nhất Phàm bước lên khán đài khai mặc buổi hôn lễ.
Ông tao nhã kính chào tất cả mọi người.
“Cảm ơn tất cả mọi người hiện diện ngày hôm nay, tại hôn lễ của Mạnh Hùng và con gái của tôi Kiều Nhi.”
Vừa nói xong một tràn pháo tay vang lên.
“Bóp bóp bóp.....”
Tiếng nhạc Because you love me, của Celine Dion vang lên làm cho không khí trong đại sảnh trở nên lãng mạn và mơ mộng hơn.
“For all those times you stood by me.
Cho những thời gian mà em ở bên cạnh anh.
For all the truth that you made me see.
Cho những gì sự thật mà em cho anh nhìn thấy.
For all the joy you brought to my life.
Cho những niềm vui mà em đem đến trong cuộc đời anh.
For all the wrong that you made right.
Cho những gì sai trái mà em làm thành đúng.
For every dream you made come true.
Cho tất cả giác mơ mà em biến thành thật.
For all the love I found in you.
Cho những tình yêu mà anh tìm được ở em.
I'll be forever thankful baby.
Anh see suốt đời cảm ơn em.
You're the one who held me up.
Em là người đã giúp giữ chặt anh.
Never let me fall.
Không bao giờ để anh té ngã.
You're the one who saw me through.
Em là người đã nhìn thấu tim anh.
through it all”
Thấu tất cả.”
Mạnh Hùng phong độ ngồi trên con bạch mã kéo cỗ xe được làm bằng thủy tin vào.
Kiều Nhi ngồi trong cỗ xe ngựa được Mạnh Hùng tao nhã kéo chậm chậm tiếng vào đại sảnh hai bên đặt những chậu hoa địa Lan đang rực rỡ nở rộ nhìn thật đẹp.
Xe ngựa dừng lại ngay chính giữa đại sảnh, Mạnh Hùng tao nhã xuống ngựa anh thản nhiên đi tới trước cửa cỗ xe.
Mạnh Hùng phong độ làm động tác khom người mời Kiều Nhi ra ngoài.
Kiều Nhi thật xinh đẹp trong bộ áo cưới trắng như tuyết, được kết lên những đóa hoa lan bằng thủy tin chiếu lấp lánh dưới ánh đèn màu trong đại sảnh.
Kiều Nhi y như nàng cinderella được Mạnh Hùng, hoàng tử bạch mã rước về toà lâu đài chứa đựng hạnh phúc của riêng mình.
Kiều Nhi tươi cười rạng rỡ nắm bàn tay to lớn ấm áp của Mạnh Hùng. Mạnh Hùng dắt tay Kiều Nhi từ từ bước lên khán đài.
Trong buổi lễ thành hôn này Mạnh Hùng không tuân theo bất cứ nghi lễ gì cả.
Anh nhìn Kiều Nhi lúc này thật vui vẻ sáng lạng.
Trước mặt tất cả quan khách, Mạnh Hùng và Kiều Nhi trao đổi nhẫn cưới.
“Chúng ta cho một tràn pháo tay cho Mạnh Tổng và Mạnh phu nhân.”
Trần Siêu trân trọng tuyên bố.
Tiếng vỗ tay và tiếng cười vui vẻ của mọi nguời vang vội cả đại sảnh.
Mạnh Hùng yêu thương ôm Kiều Nhi vào lòng.
Anh đặt lên đôi môi mềm mại của Kiều Nhi một nụ hôn say đắm.