"Tổng Tài, đây là bản vẽ trang sức sẽ được trình diễn trên sàn catwalk, tiếc là cái này không hợp với yêu cầu của nhà thiết kế, bọn họ rất là phách lối, trống rỗng, không thể làm cho trang sức của chúng ta được tôn vinh lên, hơn nữa cuối cùng áp trục là Chu Lâm Na lên sân khấu, cô ấy đối với trang phục lần này yêu cầu cũng rất cao" - Hàn Dã đứng bên cạnh Hách Liên Tuyệt nói.
"Cậu có ý tưởng gì không?" - Hách Liên Tuyệt ngồi trên ghế xoay, cao quý, tao nhã tựa hồ như không có chút khẩn trương gì.
"Tôi nghe nói có một nhà thiết kế vừa từ Milan về, cô ấy ở Milan rất được nhiều giải thưởng, chúng ta có thể mời cô ấy đảm nhiệm thiết kế trang phục cho lần này".
"Ok, giao cho cậu làm việc này"
"Nhưng mà......"
"Còn có chuyện gì sao?"
"Chu tiểu thư tựa hồ không phối hợp với hoạt động tuyên truyền lần này.."
Hách Liên Tuyệt suy nghĩ, trong đôi mắt hiện một tia phức tạp - " Cậu cứ chuẩn bị mọi việc cho tốt".
"Được.."
Ban đêm, bên trong căn phòng - thật im lặng .
Chu Lâm Na mặc một bộ váy dài, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, xứng với vẻ trang điểm nồng đậm, cả người thoạt nhìn *** cực kỳ
Mà đối diện chính là một người mặc bộ tây trang màu đen, cả người tản ra hơi thở thần bí, hai chân vắt chéo cùng một chỗ làm cho anh càng thêm hoàn mỹ.
Chi Lâm Na loạng choạng cầm ly rượu trong tay, thản nhiên cười, mang theo vài phần tự tin - " Tuyệt, anh tới tìm em sao?"
Hách Liên Tuyệt bộ dạng không có gì phức tạp hoặc là do anh che dấu rất tốt - " Vì cái gì không phối hợp?"
Chu Lâm Na cười ha hả, nháy con ngươi động lòng người - " Bởi vì anh nên mới đáp ứng hoạt động lần này, trang phục căn bản không xứng để em mặc, chẳng lẽ ngay cả quyền lợi chọn quần áo- em cũng không có sao?"
"Ngày mai sẽ có một nhà thiết kế ở Milan đảm nhiệm về phần trang phục của cô, tôi hy vọng cô có thể phối hợp thật tốt"- Nói xong Hách Liên Tuyệt đứng dậy xoay người bước đi
"Tuyệt.." - Nhìn thấy anh bỏ đi, Chu Lâm Na đứng dậy ôm từ đằng sau lưng của anh, trên mặt dần mất đi nụ cười, sợ mình sẽ mất đi anh .
"Chu Tiểu Thư, mời cô buông tay" - Hách Liên Tuyệt thẳng người, lạnh lùng nói.
"Không, em không buông, em biết anh vẫn còn trách em, Tuyệt, chẳng lẽ chúng ta không thể cùng nhau ở một chỗ sao?"- Chu Lâm Na càng nói càng ôm anh chặt hơn, sau đó chuyển đến trước mặt Hách Liên Tuyệt, ôm anh, nhón chân vội vàng hôn lên đôi môi của anh .
Chính là ba giây sau, Hách Liên Tuyệt đẩy cô ra, ánh mắt xa lạ " Từ giờ trở đi, tôi hy vọng chúng ta chỉ có quan hệ vì công việc, chỉ thế thôi".
"Không, em biết anh còn yêu em, em sẽ không cho anh đi, tuyệt đối sẽ không ! Anh nhất định sẽ trở về bên em " - Chu Lâm Na nhìn Hách Liên Tuyệt tự tin nói.
"Chỉ sợ lúc này phải làm cô thất vọng rồi" - Chỉ lưu lại một câu, Hách Liên Tuyệt xoay người rời đi
Nhìn bóng dáng của anh, Chu Lâm Na tự tin nở nụ cười, vừa rồi anh đã động tình ..