Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung bị bắt đem tới nhà hoang, cả hai vẫn đang ngấm thuốc mê.
Hoàng Y Nhung từ từ mở mắt tay chân bị trói, nhìn sang Triệu Tuệ An thì đang ngấm thuốc mê.
" Tuệ An, Tuệ An "
Triệu Tuệ An cũng tỉnh dậy mắt mơ màng,
" Y Nhung cậu có làm sao không?"
" Mình không sao? "
" Xin lỗi cậu, tại mình mà cậu phải bị bắt tới đây "
" Bạn bè với nhau mà cậu nói gì vậy? "
" Y Nhung mình nhìn thấy miểng chai bên kia, để mình lấy "
" Tuệ An cậu cẩn thận một tí "
Triệu Tuệ An lếch từng hồi lợi đến gần đó, nhưng gần tới thì Triệu Mặc cùng 4 người nào đó đi vào.
" Triệu Tuệ An mày tính làm gì? tính đường thoát sao? "
" Triệc Mặc ông có còn là con người không? cả cháu gái mình ông cũng không tha sao? " Triệu Tuệ An hét lên
" Tha? ba mẹ mày tao còn không tha huống hồ chi là mầy "
" Ông nói cái gì? ông làm gì ba mẹ tôi "
" Chồng mày chưa nói cho mày nghe sao? "
" Triệc Mặc ông đã làm gì ba mẹ tôi? HẢ "
" Tuệ An cậu bình tĩnh lại " Hoàng Y Nhung thấy cô kích động liền lo lắng
" Mầy hỏi thằng chồng yêu quý của mày đó, nó dám uy hiếp tao, bắt cả con gái tao, cướp Triệu thị từ tay tao "
" Triệu thị là của ba mẹ tôi ông lấy cái quyền gì mà nói là của ông hả? Tôi chỉ lấy lại thứ của tôi mà thôi "
" Triệu thị nếu không có sự giúp sức của tao ba mẹ mày gầy dựng được sao? không nhờ tao Triệu thị bây giờ còn sao? "
" Ba mẹ tôi có bạc đãi ông không?, cho ông làm Tổng giám đốc, mua nhà cho ông, ông còn muốn gì nữa?"
" Ừ, tao như chó của ba mày vậy đó, phải chịu sự sai khiến của ba mày không được làm trái "
" Ba tôi là anh ruột của ông cơ mà " Cô nằm bẹp dưới nền bật khóc.
" Tuệ An, Tuệ An " Y Nhung lếch lại gần chỗ của Tuệ An
"Con nhãi ranh này, tao không định bắt mày đâu, nhưng thằng cha mày Hoàng Lý cứ thích chống đối tao để bênh Triệu Tuệ An, tao phải dạy cho Hoàng Lý một bài học nhớ đời " Triệu Mặc nhìn sang Hoàng Y Nhung nói
" Ông mau thả Y Nhung ra, ông bắt một mình tôi được rồi "
" Tuệ An mình không đi đâu, có đi thì chúng ta cùng đi "
" Hai đứa mày không ai được đi cả, mau điện cho chồng mày, NHANH " Triệu Mặc đưa điện thoại cho Triệu Tuệ An
" Không cần " Hoắc Kiến Vũ đi vào giọng lạnh lùng nói
Triệu Mặc bắt ngờ quay lại, 4 tên thuộc hạ nhanh chóng chỉa súng lên vào đầu của Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung
" Mình Tề cứu em " Hoàng Y Nhung thấy Cố Minh Tề thì hai mắt sáng rỡ
" Lão nhị bạn gái anh sao? " Cao Hạc đang đứng gần Cố Minh Tề thì hỏi
" Mau thả ra nếu không đừng trách Hoắc Kiến Vũ tôi tàn nhẫn "
" Con gái tao đâu? mày đã làm gì con gái tao "
" Tôi có làm gì con gái ông đâu? Mau dẫn Triệu Minh Minh vào "
Triệu Minh Minh được 2 tên thuộc hạ kè vào, quần áo rách rưới, trên người chỗ xanh chỗ tím như bị cưỡng hiếp tập thể
" Hoắc Kiến Vũ mày cho người cưỡng hiếp con gái tao sao?"
" Ừ "
" Mẹ nó mày dám? mày có tin tao bắn chết vợ mày không?"
" Ông đâu có ngu ngốc mà triệt đường sống của mình " Anh nhếch môi cười nhạt
" Kiến Vũ ông ta...hức...ông ta làm gì ba mẹ em " Tuệ An nói
" Ông ta đã ra tay với máy bay của ba mẹ đi hôm đó. Tuệ An em bình tĩnh lại, anh sẽ trả thù cho em "
" Triệu Mặc....tôi sẽ giết chết ông " Cô hét lên
" Các người mau đưa vợ tôi cho tôi nếu không, không còn đường sống " Lời của Hoắc Kiến Vũ vừa dứt 4 tên đó nhìn nhau.
" Các người giữ chặt hai con đó lại, tôi sẽ cho tiền các người đủ sống một đời sung túc " Triệu Mặc lo sợ
" Tôi sẽ cho gấp đôi, gấp ba thậm chí gấp trăm lần. Tôi chã có cái gì nhiều ngoài tiền cả " Hoắc Kiến Vũ nói1
Bốn tên đó hoàn toàn không biết Triệu Tuệ An là vợ của Hoắc Kiến Vũ mà cũng không biết Hoắc Kiến Vũ là ai, chỉ là những tên xã hội đen bình thường được Triệu Mặc thuê mà thôi
" Tôi sẽ trả người cho anh, nhưng anh không được giết tôi "
" Được "Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười
Triệu Mặc thấy bọn chúng đang cởi trói cho Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung thì nhanh chóng lấy súng bắt Triệu Tuệ An lại
" Tuệ An " Y Nhung la lên
" Hoắc Kiến Vũ, mày thả con gái tao ra và để vào xe, nếu không tao cùng Triệu Tuệ An chết "
" Ông giỏi thì giết tôi luôn đi, cả nhà tôi sẽ ám chết ông " Triệu Tuệ An nói
" Mày muốn chết cùng ba mẹ mày lắm sao? được, để tao cứu con gái tao xong tao sẽ cho mày tội nguyện "1
" Chỉ cần Tuệ An bình an ông muốn gì cũng được, còn nếu ông dám làm gì cô ấy thì ông sẽ chết rất khó coi "
" Tao không ngờ mày lại suy tình với nó như thế, Minh Minh của tao có thua nó sao? đẹp hơn nó, thông minh hơn nó sao mày lại đối xử tàn nhẫn với con tao như thế "1
" Con gái ông sao? thuộc hạ của tôi còn chơi cô ta là ông nên mừng đi, chứ tôi đến nhìn cũng thấy dơ bẩn mắt " Anh nhếch môi cười
" Thằng chó, con gái tao có điểm nào thua nó hả " Triệu Mặc tức giận
" Điểm nào cũng thua "1
" Mẹ nó,dẫn con gái tao và xe, khi tao vào xe tao sẽ trả Triệu Tuệ An cho mày "
" Ừ "
" Kiến Vũ "
" Không sao, anh ở đây " Hoắc Kiến Vũ mắt yêu chìu nhìn cô
Triệu Mặc dẫn Triệu Tuệ An ra xe, Triệu Minh Minh đã được vào trong xe,
" Hoắc Kiến Vũ, một con nít ranh như mày mà muốn giết chết tao sao? "
" Ông mà làm gì Tuệ An thì Viêm Vương mở cửa sẵn chờ ông bên dưới "1
" Không biết Viêm Vương chờ mày hay chờ tao "
Triệu Mặc xô mạnh Triệu Tuệ An ngã dưới đất, giơ súng lên bắn Hoắc Kiến Vũ.
Triệu Tuệ An nhìn theo động tác của Triệu Mặc vội vàng đứng lên chạy về phía anh. Hoắc Kiến Vũ chỉ lo cho Triệu Tuệ An mà nhìn vào cô quên luôn Triệu Mặc