" Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ đưa tay cầm máu cho mình mà gọi cô
Cố Minh Tề lén vòng ra sau lưng Hạ Lưu Nhi nhẹ nhàng bước tới, Hoắc Kiến Vũ thấy vậy liền đánh lạc hướng Hạ Lưu Nhi
" Hạ Lưu Nhi,bắn thì cũng bắn rồi, cô đã trả thù được cho Hạ Lưu Vỹ rồi đó, cô thả Tuệ An ra được chưa? máu đã chảy ra rất nhiều rồi "
" Hoắc Kiến Vũ đối với việc làm tàn nhẫn của anh, bao nhiêu đây thì đã là gì? Triệu Tuệ An đã ngất rồi cứ tiếp tục thì cô ta sẽ chết hahaha " Hạ Lưu Nhi ngửa mặt lên cười điên dại
" Aaaaaaa"
Cố Minh Tề đi lại ôm chầm Hạ Lưu Nhi lại, gạt chân khống chế Hạ Lưu Nhi. Khẩu súng cũng được Cố Minh Tề lấy quăng ra xa. Hoắc Kiến Vũ lập tức chạy lại cởi trói cho Triệu Tuệ An bế cô lên đi xuống cấp cứu mặc kệ vết thương trên tay của anh vẫn đang chảy máu.
" Tuệ An tỉnh lại em " Anh vừa ôm vừa chạy
" Tuệ An cậu mau tỉnh lại " Y Nhung cũng chạy theo
Hạ Lưu Nhi bị Cố Minh Tề bắn hai chân để không cho bỏ trốn đem tới hắc bang chờ Hoắc Kiến Vũ giải quyết.
Hoắc Kiến Vũ bế Triệu Tuệ An vào phòng cấp cứu, máu của cả hai đã chảy xuống dưới nền từ sân thượng đến phòng cấp cứu
" Đại thiếu gia xin chờ bên ngoài, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu thiếu phu nhân và đứa bé "
" Mau vào bên trong cứu cô ấy " Hoắc Kiến Vũ hét lên
Hoắc Kiến Vũ ôm cái tay đang chảy máu của mình lại, nhắm mắt ngã người vào tường.
" Hoắc tổng tay anh chảy máu rất nhiều, hay là anh đi xử lý vết thương đi " Hoàng Y Nhung lo lắng nói
Hoắc Kiến Vũ không nói gì cứ đứng đó làm cho Hoàng Y Nhung cũng không dám lên tiếng nữa. Bỗng Hứa Trác Nguyên cùng bà Hứa từ đâu đi lại
Hứa Trác Nguyên đưa bà Hứa đi khám định kỳ thì nghe bác sĩ bàn tán mà chạy lại.
" Kiến Vũ tay con chảy máu rất nhiều, hay là đi băng bó lại đi " Bà Hứa lại gần anh nói
" Không cần, con phải ở lại đây xem cô ấy thế nào "
" Kiến Vũ, Tuệ An thế nào rồi? Sao tay con lại chảy máu nhiều như vậy?" Ông bà Hoắc nghe bệnh viện gọi thông báo thì lập tức đi vào
" Bà Hoắc, Tuệ An cậu ấy được đưa vào cấp cứu, cậu ấy đang mang thai mà khi nãy chảy máu rất nhiều " Hoàng Y Nhung nói với bà Hoắc
" Cái gì? Tuệ An mang thai sao?" bà Hoắc hỏi lại
" Dạ, cậu ấy mới vừa khám, cái thai được 7 tuần rồi ạ "
" Trời, Tuệ An " Bà Hoắc nghe Tuệ An mà mang thai mà ngã quỵ xuống. Bà Hứa và Ông Hoắc phải dìu bà ngồi xuống ghế
" Kiến Vũ cậu mau đi lấy viên đạn ra băng bó lại, nếu không cậu mất máu mà chết đó " Hứa Trác Nguyên nói
" Không sao "
" Không sao cái gì? cậu có bề gì làm sao chăm sóc cho vợ cậu được "
Hoắc Kiến Vũ đứng yên không nói gì, mắt nhìn chăm chăm vào phòng cấp cứu. Hứa Trác thấy vậy liền gọi bác sĩ đến.
" Cậu ngồi xuống đây, bác sĩ sẽ lấy ra băng bó cho cậu " Hứa Trác Nguyên kéo Hoắc Kiến Vũ ngồi xuống ghế để bác sĩ làm việc.
Hoắc Kiến Vũ cởi áo mình ra để cho bác sĩ lấy đạn từ tay, Anh ngã người về sau nhắm mắt lại hình ảnh Triệu Tuệ An ngồi dưới vũng máu khiến trái tim anh bóp nghẹn.
Băng bó cho Hoắc Kiến Vũ xong Cố Minh Tề cũng đi lại, anh đã chính tay đưa Hạ Lưu Nhi vào hắc bang mới yên tâm, anh sợ có sai sót như vậy sẽ không biết ăn nói với Hoắc Kiến Vũ thế nào .
" Lão đại tôi đã đưa cô ta đến hắc bang, bắn hai chân cô ta, khả năng trốn thoát là không có " Cố Minh Tề báo cáo
" Ừ, giết đi " Hoắc Kiến Vũ nhàn nhạt nói.
" Quần áo ngài dính đầy máu rồi hay là tôi bảo người đem quần áo tới "
Hoắc Kiến Vũ không nói gì ngồi bẹp dưới nền trước cửa phòng cấp cứu, anh ước gì có thể thay thế cô vào trong đó.
Hứa Trác Nguyên thấy vậy liền đi lại vỗ vai an ủi anh, Hoắc Kiến Vũ ôm mặt bật khóc. Anh sợ, sợ mất đi Triệu Tuệ An của anh, nếu hai mẹ con Triệu Tuệ An có mệnh hệ gì anh sống cũng không còn ý nghĩa gì hết.
Hoắc Kiến Vũ liền chịu không nỗi,ngồi dậy xông vào phòng cấp cứu nhưng bị Hứa Trác Nguyên giữ lại
" Kiến Vũ cậu bình tĩnh lại, cậu vào trong chỉ cản trở bác sĩ thôi, vợ cậu sẽ không sao đâu mà "
Hoắc Kiến Vũ vuốt mặt để lấy lại bình tĩnh, đập tay mạnh vào tường, máu từ vết thương lại râm rĩ chảy ra.
" Hoắc Kiến Vũ cậu làm động vết thương rồi, cậu không lo cho mạng sống mình sao? bình tĩnh lại " Hứa Trác Nguyên bực bội quát lên
" Vợ tôi cô ấy không biết sống chết thế nào? còn có cả đứa con của tôi ở trong bụng cô ấy, cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào đây?" Hoắc Kiến Vũ lét lên làm cho ai ở đây đều lạnh toát
* Cạch *
" Vợ tôi cô ấy thế nào? " Hoắc Kiến Vũ nắm cổ áo bác sĩ quát lên
" Thiếu phu nhân đã qua cơn nguy hiểm nhưng..." bác sĩ mặt xanh loét
" Nhưng cái gì? " Anh nghiến răng nói
" Nhưng cái thai do va chạm mạnh mất máu quá nhiều nên không giữ được "
" Ông nói cái gì? tại sao không giữ được đứa bé " Hoắc Kiến Vũ mất kiểm soát đẩy mạnh bác sĩ vào tường, Hứa Trác Nguyên giữ chặt anh lại.
" Huhu Tuệ An, cháu nội của ta " Bà Hoắc khóc nức nỡ
Mọi người nhớ Like, Theo Dõi và Vote cho em nhá? có chỗ nào không hay mọi người cứ góp ý mình sẽ cố gắng học học và viết hay hơn trong những tiểu thuyết sau