Hạ Lam ngồi chán không có việc gì làm. Cô cầm cuốn truyện hót hòn họt Tịnh Nhi ném lại cho mình khi nãy, chậm rãi đọc.
Bình thường tính kiên nhẫn của Hạ Lam cũng kha khá, hơn nữa cô đã từng tu dưỡng qua N môn võ nên khả năng nhẫn nhịn cũng coi như cao. Thế nhưng sau khi lướt qua một nửa cuốn sách này, cô đã biết mình hoàn toàn nhầm rồi! Kiên nhẫn, bình tĩnh chó má gì cút hết đi, sách bán chạy nhất năm này nhất định cô sẽ ra tay thu hồi, sau đó chất đống lên mà đốt sạch!
Khốn khiếp!
Thứ cẩu huyết kinh tởm này tại sao bạn Nhi lại có thể ngấu nghiến một cách sung sướng được vậy? Nó nhất định phải bị tiêu diệt, làm cho biến mất khỏi thế gian mới đúng!
được kể dưới góc nhìn của nam chính, nội dung nói về một câu chuyện xưa có mô típ vô cùng cẩu huyết.
Ông nội Trịnh tay trắng gây dựng một tập đoàn lớn xuyên quốc gia, nổi danh toàn cầu. Cả cuộc đời ông vì con vì cháu, cố công cũng chỉ muốn con trai duy nhất sau này trở thành tinh anh, phát triển tập đoàn họ Trịnh lên đỉnh cao. Đáng tiếc bố Trịnh lại là một kẻ ăn chơi, bụi hoa nào cũng dập. Sau khi vợ chính ở nhà thai nghén được một cậu con trai liền bỏ ra ngoài tiếp tục công cuộc tầm hoa vẫn liễu.
Người vợ buồn khổ lại có tâm bệnh trong người nên ngay sau khi sinh con xong liền mất, để lại nam chính là Trịnh Văn Minh cho ông nội nuôi. Mất con còn cháu, ông nội Trịnh quyết tâm rèn luyện Văn Minh trở thành người thừa kế sáng giá nhất. Đáng tiếc Văn Minh mất mẹ từ nhỏ, nỗi đau quá lớn không có ai san sẻ cùng, ông nội thân là đàn ông nói chuyện bằng nắm đấm chứ không dùng vòng ôm nên không thể hiểu được cậu. Lại thêm lúc Văn Minh vừa có nhận thức, bố Trịnh đã từ bên ngoài dẫn về nhà cho cậu hai người em cùng cha khác mẹ là Văn Hóa và Dung Dung. Bonus thêm một bà mẹ kế ác độc luôn giả hiền lành: Đào Nương!
Trải qua hàng loạt những cú sốc tinh thần nặng nề, Văn Minh từ một cậu nhóc kháu khỉnh dần trở nên phong bế, sau đó chậm rãi biến thành phế vật vừa ngu ngốc vừa có bệnh tim!
Ông nội Trịnh nhìn một đám con ngoài giá thú của cha Trịnh, lại xem mẹ kế Đào Nương ra sức lộng hành. Cháu trai ruột duy nhất ông nhận định bệnh liệt giường.. đúng là không còn chỗ nào nát nợ hơn nữa! Nghĩ rằng nhất định tập đoàn lớn này phế rồi, ông nội Trịnh chán nản bỏ ra ngoài ngao du, thà rằng đem tập đoàn cho người ngoài cũng không cho đám người ngu ngốc kia phá nát!
Câu chuyện chính thức bắt đầu khi ông nội Trịnh cải trang nghèo khổ ra ngoài. Một lần đụng xe vô ý được một nữ phụ là Nguyễn Hạ Lam cứu thoát, lại được Hạ Lam này đối xử tử tế liền sinh hảo cảm với cô. Ông nội Trịnh lập tức mời cô về nhà chính, cho cô những đãi ngộ chót vót làm một cô gái trẻ vốn sống lâu trong nghèo khổ phải sáng mắt.
Sau khi cảm ơn Hạ Lam bằng hàng loạt những hậu lễ, ông nội Trịnh cho vời hai thằng cháu trai phế vật: Nam chính Văn Minh và nam phụ Văn Hóa lên sàn. Ông nói chỉ cần Nguyễn Hạ Lam chọn cưới một thằng, lập tức sẽ cho hai vợ chồng cô quyền thừa kế gia sản!
Bánh có nhân từ trên trời rơi xuống làm Hạ Lam bối rối không thôi, trong lúc cô luống cuống chưa biết làm sao, ông nội đã nói cho cô 1 tháng suy nghĩ, không vội.
Hạ Lam lúc này vẫn còn là sinh viên trường Đại học Hê Hê. Hạ Lam nghĩ đến đây không nhịn được mà chửi thầm một trận, này, truyện viết làm ơn tử tế tí được không? Nghĩ cái tên trường đại học hẳn hoi thì tác giả sẽ chết à?
Nguyễn Hạ Lam vừa lúc có một người bạn gái chơi thân từ khi còn ở cô nhi viện. Hai người cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi học, cuối cùng thi chung trường đại học và ở trọ chung với nhau luôn! Người bạn gái này không ai khác chính là nữ chính bạch liên hoa - Hồng Ngọc! Tuy là bạn thân nhưng thực ra tính cách hai người lại khác xa nhau. Vì Hạ Lam là nữ phụ nên dù đẹp cũng không tránh được đê hèn, tham lam.. các kiểu tính xấu. Còn Hồng Ngọc sống nghèo khổ từ nhỏ nhưng vẫn luôn giữ được sự chính trực, thẳng thắn, thanh tao như đóa sen không nhiễm bùn.
Hai người là bạn thân nên chuyện gì cũng tâm sự với nhau, dĩ nhiên cả việc hôm nay Hạ Lam vô ý bắt được vàng cũng nói hết cho Hồng Ngọc nghe, xin cô lời khuyên. Nữ chính Hồng Ngọc thấy bạn mình đã nhận đồ cảm ơn hậu tạ còn muốn thêm cả tập đoàn nhà người ta nên rất bất bình. Cô liền khuyên giải Hạ Lam một hồi, khiến cho Hạ Lam sáng mắt tự thấy mình là kẻ không ra gì mới thôi.
Một tuần trôi qua nhanh chóng, Hạ Lam sau khi nghe Hồng Ngọc khuyên đã từ bỏ ý định đổi hạnh phúc cả đời để lấy tiền tài. Ai ngờ đúng lúc này, cậu con rơi Văn Hóa lại xuất hiện!
Hắn ta lợi dụng Văn Minh là kẻ ngu ngốc không biết tán gái nên tiến trước một bước. Bởi nắm rõ tâm lí Hạ Lam nhà nghèo hám lợi nên rất nhanh đã cua được cô nàng. Đáng tiếc Hạ Lam này bề ngoài cũng được nhưng quá thực dụng, thay vì cô ta, Văn Hóa càng thưởng thức nữ chính Hồng Ngọc nhiều hơn.
Dần dần một tháng trôi đi, trong khi Hạ Lam điên cuồng chìm trong tình yêu với Văn Hóa, thì Văn Hóa lại đắm đuối yêu thầm nữ chính! Một tình yêu tay ba đầy ngang trái bắt đầu được cấu thành..
Cũng chính vì thứ tình yêu này mà Văn Hóa vốn muốn thông qua kết hôn với Hạ Lam để gìanh tập đoàn cũng phải suy tính. Cuối cùng hắn ta nghĩ ra một cách, đó là để Hạ Lam cưới thằng ngu Văn Minh, cô ta yêu mình sẽ dâng tập đoàn cho mình, còn mình độc thân có thể thoải mái ôm mỹ nhân Hồng Ngọc!
Nhanh chóng thuyết phục được Hạ Lam, Văn Hóa vui vẻ dự đám cưới của hai con lừa. Tưởng rằng chỉ vài tháng nữa có thể đại công cáo thành, nào biết đâu khi vừa gặp mặt Văn Minh, nữ chính Hồng Ngọc đã bị tiếng sét ái tình! Đã nói rồi, người ta là nam chính đó! Dù ngu ngốc nhưng căn bản đẹp trai dáng chuẩn các kiểu là không thể thiếu được đâu biết không? Nam nữ chính nhìn nhau liền tóe lửa, ánh mắt giao phong ngàn lần không chán!
Sau đám cưới ông nội Trịnh vui vẻ giao tập đoàn cho vợ chồng Hạ Lam - Văn Minh. Nhưng mà thế này, một kẻ ngốc, một kẻ nghèo hèn chưa động sách vở bao giờ làm sao để giải quyết công ti? Vậy là đành phải nhờ đến tay Văn Hóa, mặc dù ông nội Trịnh không vui nhưng yêu cầu của Hạ Lam là vậy, ông đã buông tay cũng không thể làm gì thêm.
Tiếp đó nữ chính Hồng Ngọc vì thương nhớ chồng của bạn thân mà yêu cầu được tới chăm sóc nam chính. Hạ Lam vì muốn có thời gian đi chơi bời hưởng thụ nên dĩ nhiên đồng ý, còn trả lương rất cao. Vô tình lại tự biến mình thành bà mối bất đắc dĩ của nam nữ chính..
Nhếch môi nhìn cuốn sách đã bị mình vo nát trong tay, Hạ Lam tự hỏi không biết tác giả ăn cơm hay ăn gì mà có thể phụt ra một biển máu chó thế này. Ừ hừ không tệ, tính giải trí cao đến mức làm người đọc đọc xong tức phun máu luôn!
Nam chính kiểu quái gì mà lại bị ngu? Đã bị ngu, bệnh tim các kiểu rồi còn ở đâu lòi ra thân cao mét chín, cơ bắp cuồn cuộn?
Ảo vừa thôi chứ má! Bệnh tim ai cho vận động mạnh mà cuồn với chả cuộn? Người không mỏng như tờ giấy là may lắm rồi..
Còn cái vị ông nội này nữa, tư duy theo kiểu thoát tuyến gì không biết vậy trời? Có mỗi thằng con không dạy hẳn hoi để nó sủng thiếp diệt thê không nói. Đến lúc có cháu cũng không biết đường thuê cho nó vài vị bác sĩ tâm lí nói chuyện cùng. Chẳng phải nhà các người giàu lắm sao? Tiền thuê bác sĩ cũng không có? Hay không dám rời tiền ra thuê?
Thêm này, ông thấy cái bà mẹ kế Đào Nương gì gì đó bắt nạt cháu mình mà không ra tay giúp đỡ là sao? Chủ gia đình kiểu gì vậy hả? Thấy con trai nói một câu “Chuyện gia đình con, con tự giải quyết!” liền thôi? Thôi cái khỉ chứ, cháu tao tao không bênh thì bênh ai?
Đã vậy, bản thân là người lăn lộn thương trường bao năm, thế mà khả năng nhìn người cũng không có!
Nếu không muốn tập đoàn bị phế thì bán cổ phần cho ai đó tinh anh là xong. Còn muốn tập đoàn vẫn mang họ Trịnh thì thiếu gì cách, sao cứ phải làm màu lôi cô ngốc Nguyễn Hạ Lam kia về? Nếu nói ân nhân thì thiếu cách cảm ơn hay sao, hai tay dâng tập đoàn cho người chưa từng kinh doanh, còn tham tài háo sắc, thực dụng, mê chơi như cô ta có khác nào đưa tập đoàn của mình đến tử lộ?
Đã thế trong truyện này còn tôn vinh tình yêu phi công trẻ - máy bay bà già nữa chứ! Trong khi bạn Văn Minh Văn Hóa gì đó mới 18 thì nữ chính Hồng Ngọc đã là sinh viên năm ba, 21 tuổi rồi đó!
Ờ, còn nữa, không phải truyện kể theo góc nhìn của nam chính sao? Một đống nam phụ quyết tâm lập đền thờ cho nữ chính thế này là thế nào? Hậu cung ba ngàn trá hình tiểu thuyết hiện đại đấy à?..
Ngoài vài thứ không hợp gu của Hạ Lam ở phía trên văn phong còn cả đống lỗi các kiểu nữa chứ! Kiểu như đây là tác phẩm của một vị non tuổi nào đó rảnh rỗi viết ra vậy. Thiếu lô gic, thiếu kinh nghiệm sống, thiếu đủ các thứ trên đời! Đúng là trong chuyện tình yêu chỉ nên đề cập chủ yếu đến tình yêu mà thôi, thương trường gì đó tốt nhất đừng mơ giống thực!
Thở dài lật lật mấy trang cuối cùng, Hạ Lam bị vài dòng văn đáng sợ làm chú ý. Không hiểu nửa sau của câu chuyện bạn nữ phụ Nguyễn Hạ Lam này làm ra cái gì, kết thúc câu chuyện liền bị người ta hạ thuốc, lột sạch quần áo vứt ra ngoài đường. Nguyễn Hạ Lam không biết xấu hổ quyến rũ đàn ông đi trên đường, bị người ta chơi đến chết.
Mẹ kiếp!
Cách chết cũng thật sự sảng khoái!
Rốt cuộc Nguyễn Hạ Lam này đã đắc tội gì tới ai mà thảm như vậy? Hạ Lam không nén được tò mò lật lại phần trước cuốn sách ra xem. Ai ngờ chưa lật được mấy trang, phía thang máy đã ào lên tiếng hô: “Tất cả đứng yên tại chỗ! Bọn tao là cướp!”