https://truyensachay.net

Tốt, Em Nói Đó

Chương 58

Trước Sau

đầu dòng
Nghiêm Đông Kỳ chưa từng hưởng thụ qua chỉ mỗi việc rời giường mà khiến người ta đau “Bi” như thế.

Tối qua đơn đặt hàng ở quán bar có vấn đề, đối chiếu đến hơn một giờ sáng. Chờ lúc Nghiêm Đông Kỳ về đến nhà cũng gần hai giờ, hắn đột nhiên nhớ tới lúc đêm khuya về muộn vẫn luôn thấy tiểu tử kia nửa đêm không ngủ, ngu ngốc mơ mơ màng màng chờ đợi hắn trở về.

Hắn lúc ấy cảm thấy thế nào, chỉ luôn biểu hiện thiếu kiên nhẫn giục hắn mau mau đi ngủ. Hiện tại đối mặt với cả căn nhà tối đen không chút ánh sáng mới thấy hoài niệm vệt sáng xa xưa từ căn phòng của Hàn Dĩ Nặc.

Nghiêm Đông Kỳ đem áo khoác cởi ra tùy tiện vứt lên tủ giày, hắn tự nhiên suy nghĩ lại bản thân, từ lúc mười chín tuổi đã bắt đầu mua quán bar từ từ làm ăn sinh sống, ở bên ngoài lăn lộn đổi trắng thành đen, bốn năm năm không thấy có gì khác lạ, thời gian Hàn Dĩ Nặc ở với mình cũng chỉ gần ba năm sống chung nhưng hắn đã bắt đầu quen với việc có một người bên cạnh.

Quả thực vô nghĩa.

Người lớn tuổi chính là có sở thích đa sầu đa cảm.

Hắn tự giễu nở nụ cười, chậm rãi đi tới nhà vệ sinh.

Ngày hôm sau tỉnh lại là do tiếng chuông ầm ĩ của điện thoại di động bên người vang lên, hắn mơ mơ màng màng kéo chăn trùm kín đầu thế nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được âm thanh “Jingle Bells”Xuyên qua chăn đâm vào màng tai.

“Ai vậy?” Cố gắng khắc chế nguyên nhân khiến hắn mất ngủ chán ghét đang vang vọng bên ngoài nhưng âm thanh đánh thức từ điện thoại vẫn hung tàn đâm vào màng nhĩ khiến hắn không thể không cầm điện thoại.

Bên trong điện thoại yên lặng một hồi.

Nghiêm Đông Kỳ thiếu kiên nhẫn “Sách” một tiếng, lặp lại cùng một câu: “Vị nào?”

“… Xin hỏi cậu là người nhà của Hàn Dĩ Nặc sao? Tôi là chủ nhiệm lớp Hàn Dĩ Nặc.”

chủ nhiệm lớp Hàn Dĩ Nặc

chủ nhiệm lớp Hàn Dĩ Nặc.

chủ nhiệm lớp Dĩ Nặc.

Chủ nhiệm lớp Dĩ.

Chủ nhiệm lớp.

Chủ nhiệm.

Chủ.

Nghiêm Đông Kỳ cảm giác như hồi âm đầu dây bên kia vang vọng ngoài hành lang, trong điện thoại là giọng một người phụ nữ không ngừng lặp lại, cuối cùng khiến hắn sản sinh một loại ý nghĩ kích động muốn quỳ lạy.

FML.

Nháy mắt phản ứng lại, hắn cấp tốc bật dậy từ trong chăn, lấy một loại tiêu chuẩn ngồi chổm hổm chuẩn bị xuất phát để chạy nhanh, cõi lòng đầy chân thành gật đầu mở miệng: “Chào cô chủ nhiệm, tôi là phụ huynh của Hàn Dĩ Nặc.”

Thanh âm nghe vào trong tai đột nhiên dừng một chút, sau đó rất nghiêm túc, chí công vô tư nề nếp đàng hoàng máy móc hóa mở miệng: “Xin chào, không biết cậu hôm nay có thời gian hay không, tôi muốn cùng cậu gặp nhau nói chuyện một lúc, nói vài việc về tình hình gần đây của Hàn Dĩ Nặc…”

… FML.

Nghiêm Đông Kỳ nhắm mắt lại, không hề có một tiếng động hít sâu hai lần, sau đó vẫn duy trì nhiệt tình khiêm tốn cùng thái độ tôn kính mở miệng: “Được rồi chủ nhiệm, không thành vấn đề. Cô xem lúc nào thì mới thuận tiện?”

Người trong điện thoại trầm ngâm một chút. “Cậu xem khoảng mười giờ thế nào? Sau hai tiết thì tôi không có lớp.”

Ngay cả thời gian Nghiêm Đông Kỳ cũng chưa kịp xem, một hơi đáp ứng: “Không thành vấn đề, mười giờ tôi nhất định đến.”

“Được, phòng làm việc của tôi ở lầu ba quẹo phải phòng đầu tiên.” Trong điện thoại truyền đến tiếng chuông không nổi bật báo hiệu giờ vào học, chủ nhiệm lớp ho nhẹ hai tiếng: “Vậy cứ như thế, tạm biệt.”

“Được, phiền phức cô.” Nghiêm Đông Kỳ nghe được âm thanh điện thoại cắt đứt mới thở phù một hơi, mặt cắm xuống giường. Hắn cực kỳ căm ghét việc trở lại trường, dù đó có là học sinh tốt thì hắn cũng không nguyện ý đi đụng mắt với giáo viên, hơn nữa vừa nghe liền biết đây là giáo viên cực kỳ khó chơi.

Chỉ cần tùy tiện suy nghĩ một chút liền biết cô giáo này nhất định là một phụ nữ trung niên nghiêm túc thận trọng, có thể tệ hơn còn là một giáo viên dạy toán học hoặc hóa học, mang mắt kính gọng vàng, hình thức ăn mặc luôn bảo thủ, quần áo một màu đen tuyền từ trên xuống dưới, trên tay quanh năm đều dính màu trắng phấn còn khuôn mặt cả đời chỉ lạnh lùng cứng ngắc như ngâm trong tuyết cả năm trời.

Còn có một dạng loại là xõa tung tóc, sau đó tùy tiện dùng cái kẹp tóc buộc đàng sau gáy.

Ngẫm lại gần như đứng tim.

Nghiêm Đông Kỳ đem mặt vùi vào chăn thở dài một tiếng, đánh thức theo phương pháp đau “Bi” thế này hắn thực sự muốn phun máu, đây chẳng phải là muốn hắn giảm thọ mười năm.

Mãi đến khi hắn vùi mặt vào chăn suýt không thở nổi mới đem mặt chuyển động, theo bản năng cầm điện thoại xem thời gian.

… FML, mẹ nhà nó chín giờ hai mươi lăm.

alt
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc