https://truyensachay.net

Tốt, Em Nói Đó

Chương 84

Trước Sau

đầu dòng
Cách khu ký túc xá có một rừng cây bạch quả, bên trong xen lẫn đá cuội lát thành một đường nhỏ trắng uốn quanh. Hàn Dĩ Nặc không thích đường đá thế này, cảm giác bàn chân hơi đau, thế nhưng Lộ Phi dường như không muốn nói chuyện, xoay người liền đi hướng rừng cây, Hàn Dĩ Nặc không thể làm gì hơn là theo phía sau bước từng bước đi về hướng Lộ Phi.

Lộ Phi nhìn xung quanh không thấy mấy tình nhân ngả nghiêng nói chuyện liền đứng lại, từ trong túi sờ soạng lấy ra bao thuốc, ngậm một điếu. kết quả nửa ngày vẫn tìm không ra bật lửa, nhìn Hàn Dĩ Nặc duỗi tay.

“Có lửa không?”

Hàn Dĩ Nặc lắc đầu một cái: “Tôi không hút thuốc lá.”

Lộ Phi đem điếu thuốc ngoài miệng buồn bực rút xuống, sau đó thở dài một hơi: “Cậu muốn nói cái gì?”

“Cái gì…” Hàn Dĩ Nặc do dự một chút: “Chuyện là, Anh Phi, tôi có nghe nói về chuyện em trai cậu.”

Trong nháy mắt nam sinh đối diện như ngừng hết thảy hoạt động, cưng cứng tại chỗ vài giây, sau đó đột nhiên nổi lên ý nghĩ muốn nắm lấy cổ áo Hàn Dĩ Nặc.

Lần giáng sinh gây sự kia, Hàn Dĩ Nặc không tính là phát triển đầy đủ, ở “Đông” Cũng vì thấy Nghiêm Đông Kỳ nên đầu óc còn chưa kịp hoạt động mới có thể bị áp chế.

Hàn Dĩ Nặc trước đã nghĩ anh Phi khi nghe xong lời nói của hắn thì tức giận nổi lên, vì thế tâm đã sớm đề phòng, cả người hắn nghiêng qua tránh thoát công kích Lộ Phi, sau đó đưa tay đẩy Lộ Phi ra xa một chút.

Thanh niên thân cao, lực lớn, đưa tay đẩy ra liền đem Lộ Phi đẩy đến lảo đảo.

“Con mẹ nó cậu muốn nói cái gì?” Nam sinh miễn cưỡng ổn định thân hình ngẩng đầu nhìn Hàn Dĩ Nặc, sắc mặt phi thường khó coi.

Hàn Dĩ Nặc mím môi, cảm giác bản thân mới bắt đầu đã nói câu nát bấy thế này, nhưng thật sự hắn nghĩ không ra cũng không tìm được phương thức chuẩn xác dịu dàng để vào đề, kết quả lại thành tình thế giương cung bạt kiếm, liền nhíu mày: “Là bạn bè của mẹ tôi nói đến chuyện trường học rồi nhắc đến chuyện này, sau đó tôi mới biết, cậu đừng suy nghĩ nhiều.”

Tuy rằng Lộ Phi từ đầu tới cuối cũng không có hành động gì quá mạnh, thế nhưng không biết tại sao hắn lại đang trầm trọng thở dốc, cứ đứng tại chỗ trong chốc lát, đưa tay ở trước trán xoa xoa cào cào hai cái.

Hàn Dĩ Nặc nhìn thế âm thầm hoảng sợ, sức lực này còn kém đem da đầu kéo xuống.

“Em của tôi học hành giỏi lắm, ngoan, vẻ ngoài cũng ổn.” Lộ Phi đột nhiên mở miệng, âm thanh rất bình tĩnh.

Thế nhưng nhìn vẻ mặt của hắn chẳng khác gì một giây sau có thể khóc lên.

Nam sinh quay đầu đi tới dưới tàn cây bạch quả, theo thân cây trượt xuống dựa người vào, ngửa đầu nhìn Hàn Dĩ Nặc nhếch môi: “Hàn đại gia, hai câu này của cậu khiến tôi thực sự muốn nói hết mọi chuyện, nghe cũng phải nghe mà không muốn nghe cũng phải nghe, tìm vị trí ngồi xuống nghe tôi than thở kể lể vài câu đi.”

Hắn nói xong câu đó liền cúi đầu ở trên mặt xát hai cái: “Ông đây đều sắp nghẹn chết.”

Hàn Dĩ Nặc đột nhiên cảm thấy bóng dáng cô đơn của Lộ Phi thực sự khiến người ta cảm thấy khổ sở, liền tìm một thân cây ngồi dựa xuống.

Hai người đều cách nhau một đường đá nhỏ, Hàn Dĩ Nặc cúi đầu lấy lá rơi dưới mông chơi đùa, một bên nghe Lộ Phi nói chuyện.

Lộ Phi ở trong ký túc xá không phải người nhiều lười, ngày đêm làm việc nghỉ ngơi cùng với thời gian của ba người bọn họ trái ngược nhau, Hàn Dĩ Nặc lúc này mới chú ý tới thanh âm của Lộ Phi kỳ thực rất dễ nghe.

Nhưng chính là quá mức bi thương, nghe vào khiến lòng người co rút đến hoảng.

Nam sinh đối diện thở dài, tựa hồ muốn cười, nhưng lại là cái nhếch môi không rõ nghĩa: “Em tôi thua tôi ba tuổi, tôi đi trường sớm, vì thế lúc lên năm nhất đại học thì hắn đã học lớp 11, giáo viên đều thích hắn, mỗi kỳ đều là một trong ba học sinh xuất sắc, còn đạt được học bổng.”

“Tôi không bằng hắn, không thích học hành, chỉ thích chơi game suốt ngày. Sau đó chuyển sang chơi game online, lúc ấy em tôi chỉ cần nhận được tiền học bổng liền đưa trước cho tôi mua súng trong game, nhưng chính mình lại không nỡ mua dùng tiền ấy mua đồ.”

Lộ Phi nói xong câu đó liền trầm mặc hồi lâu.

Có lẽ là có chút khổ sở.

“Chúng tôi từ nhỏ quan hệ đã tốt, hắn có chuyện gì trước tiên đều nói hết với tôi. Thế nhưng lần đó, chỉ lần đó, hắn cái gì cũng chưa nói, cũng không sớm bóng gió nói gì, gần như cùng cha mẹ ngả bài, lúc ấy trùng với kỳ nghỉ đông.”

“Tôi thực sự cảm thấy rất kỳ quái, nhà tôi cũng không có ghen di truyền, gia đình cũng miễn cưỡng xem là hạnh phúc mỹ mãn, hắn cần gì phải yêu thích đàn ông.”

Lộ Phi giơ tay nắm tóc, sau đó từ trong túi lấy ra điện thoại, cũng không biết nhìn thời gian hay cái gì, sau đó đem điện thoại thả vào tiếp tục mở miệng.

alt
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc