Bia mộ mẹ Diệp Tử Khuynh được thu dọn khá là chỉnh tề, nhìn ra được là vẫn có người chăm sóc.
Tần Yến lần đầu tiên gặp Diệp mụ mụ, có chút xấu hổ.
Diệp Tử Khuynh hai ngày nay có chút phiền, không đùa giỡn hắn, ngay cả trên đường cũng không nói vài câu. Mà hiện tại đứng trước bia mộ, hắn cũng không nói một tiếng.
Hắn chỉ là yên lặng đặt lên bó hoa, sau đó rút ra khăn chuẩn bị sẵn lau đi bụi bặm bám trên đó.
Tần Yến mới trước đây theo ba mẹ thăm mộ, người lớn đều sẽ mang theo ít đồăn, sau đóđối với lão nhân đã mất nói vài câu, các loại giống như: “Chúng ta gần đây sống [mọi sự ] đều rất tốt; Mọi người bên kia sống có tốt không; Mong mọi người phù hộ…” vv…
Tần Yến nghĩ, Diệp Tử KHuynh nhất định làđem lời muốn nói đều đặt ở trong lòng.
Nhưng bởi vậy, Tần Yến cũng là không tiện mở miệng nói cái gì, dù sao hắn cũng là người ngoài. Lúc này hắn mới cảm giác đề nghị lúc đó của hắn là có chút hơi xúc động. Hắn cùng Diệp Tử Khuynh tính ra chỉ là có chút nghiệt duyên đồng sự mà thôi, hiện tại giống cái đuôi đi theo đến mộ viên, không giúp được gì, thật sự có chút không thích hợp.
Tần Yến bồi hắn đứng trong chốc lát, Diệp Tử Khuynh quay đầu đối hắn nói: “Đi thôi.”
Thời điểm tử khu mộ vềđã là thời điểm cơm chiều, Tần Yến nhìn thoáng qua bên người Diệp tiểu tử, vừa thấy liền không có hứng trí gọi tiệm ăn.
Vì thế hắn liền lái xe đến một nhà hàng quen, mua đồ, rồi lái trở về nhàở của Diệp Tử Khuynh tại B thị.
Cơm nước xong, Tần Yến vốn tính toán lên mạng, nhưng nhìn Diệp Tử Khuynh cư nhiên ngồi trên sô pha xem TV… vốn hắn bình thường rất chán ghét hành vi lãng phí sinh mệnh kiểu này, hơn nữa biểu tình kia, vừa nhìn liền biết chính là hoàn toàn không biết trong TV chiếu cái gì. Vì thế Tần Yến lão gà mái làm việc không công xuất hiện, hắn pha hai chén trà nóng, ngồi xuống bên cạnh Diệp Tử Khuynh…
Qua không bao lâu, Tần Yến cảm giác đầu vai trầm xuống, quay đầu nhìn lại, Diệp Tử Khuynh cư nhiên dựa vào người hắn ngủ, nhìn xuống còn thấy chém trà còn đặt trong tay.
Tần Yến lập tức bị gương mặt ngủ mềm mềm dễ thương của Diệp Tử Khuynh làm choáng váng, hắn tiếc nuối nghĩ, người này thái độ hảo một chút có phải tốt rồi không. Văn phòng tình luyến cái gì cũng không còn quan trọng…… nếu không có cái chuyện trước kia.
Nghĩ đến đây, Diệp Tử Khuynh không khỏi tự giễu cười cười, nếu không có chuyện lúc trước, trong mắt Diệp Tử Khuynh chưa chắc đã có hắn.
Hắn nhẹ nhành đặt Diệp Tử Khuynh nằm trên sô pha, đem chén tràn trong tay hắn lấy đi, tìm chăn mỏng đắp cho hắn.
Vốn đến đây Tần Yến nên tìm phòng mình đi nghỉ ngơi, nhưng hắn lại nhìn thoáng qua Diệp Tử Khuynh nhiều lần, sau đó hắn rất tưởng niệm hương có xanh trên người y.
Hắn một bên khinh thường mình đại thúc đánh khinh hành động, một bên nhịn không được dụ hoặc, ngồi xổm xuống, thân thể ghé sát vào chăn…
………
Trước khi hắn ý thức được hành động, hắn cư nhiên đã hôn Diệp Tử Khuynh, có chút khô những vẫn là mềm mềm.
Lúc này Diệp Tử Khuynh mở mắt, làm Tần Yến sợ tới mức không dám động.
Y dừng lại hai giây, đột nhiên đem Tần Yến đẩy ra: “Ngươi mẹ nóđang làm gì.”
Bị mười phần ghét bỏ rõ ràng. Tần Yến sờ sờ mũi, không biết giải thích như thế nào, nhưng lại ngồi xổm chỗđó, không dám tự tiện tránh ra…
Không nghĩ tới, này không được tự nhiên tiểu tử ngừng một chút, lại nắm cổáo hắn kéo trở về hôn, còn cắn hắn.
Bất quá y hôm nay thật kì quái, ngay cả hôn cũng ôn hòa như tiểu mao hài 17, 18 tuổi, nhẹ nhàng hôn, đầu lưỡi đảo qua như có như không.
Tần Yến đã vài ngày chưa được ăn thịt tươi, trong lòng ngứa giống như bị vuốt mèo cào nhẹ qua.
Đương nhiên, sau đó bọn họ không đơn thuần chỉ là hôn môi.
Hôn hôn, Diệp Tử Khuynh liền đem hắn đẩy ngã trên thảm, người cũng áp lên, vừa hôn tay vừa cởi quần lót hắn.
“Uy…!” Tần Yến đột nhiên lên tiếng ngăn cản: “Nào, nào có người sau khi tảo mộ làm chuyện này.”
Diệp Tử Khuynh nghe vậy, ánh mắt mị mị, bộ dáng cóđiểm sinh khí, thân thủ không nhẹ không nặng vỗ mặt Tần Yến một cái: “…Ngươi quản ta.”
Bị y tát một cái như vậy, Tần Yến cũng quả thật phản ứng lại, đúng vậy, giả bộ cái gìđâu, cứng thì cũng đã cứng rồi.
Vì thế hắn cũng vươn tay tụt quần Diệp Tử Khuynh.
Bọn họ tựa như hai cái học sinh trung học yêu đương vụng trộm, nằm một chỗ vừa hôn môi vừa thủ *** cho nhau.
Cũng may cảm giác thực không tồi: đối với Diệp Tử Khuynh, Tần Yến thực dễ dàng cứng lên, mà Diệp Tử Khuynh một thuần công, cái trên tay cũng tự nhiên cũng không kém cỏi. Chỉ chốc lát sau, hai người liền lấy *** thủy vẽ loạn lên tính khíđối phương, khiến cho hay tay càng thêm dính nhớp.
Lộng lộng, Diệp Tử Khuynh liền lộ bản tính, hắn mở hai chân Tần Yến, tay lần xuống sau huyệt thăm dò. Tần Yến cảm thấy mặt sau bị sờ, theo bản năng lắc lắc cự tuyệt, nhưng lúc ngón tay Diệp Tử Khuynh sáp nhậm, móc ngoáy sơ qua một chút, xoay xoay vài cái, hắn liền rên rỉ dọa người.
Hai chân mở ra, không phản kháng nữa. Diệp Tử Khuynh cố tình không đụng điểm G của hắn, hắn vừa mát xa, vừa giúp y lộng, Tần Yến cả người nóng nhưng không cách nào giải quyết, chỉ có thể siết sặt tay vây lấy cây đại bổng ướt sũng nặng trịch, dùng lực mút đầu lưỡi Diệp Tử Khuynh.
Hắn phi thường thống khổ nghĩ, như thế nào mới một lần liền bịđiều giáo thành thể chất *** đãng rồi!
Lần này bọn họ không dùng chất bôi trơn, Diệp Tử Khuynh nương theo độ cao của Tần Yến, cẩn thận đâm vào.
“Ô, ân… không được, đầy rồi…” Tần Yến túm thảm dưới thân, mày gắt gao cau lại.
Diệp Tử Khuynh đút vào toàn bộ, cũng hơi chút dừng lại, khẩu thí thở hổn hển: “Ngoan, thả lỏng.” Vừa nói vừa hôn lên môi Tần Yến, chờ hắn dần dần thả lỏng xuống mới tiếp tục nhấp nhẹ.
Không nghĩ hắn vừa động, Tần Yến bắt đầu rầm rì, hắn dừng lại: “Rất đau?”
“Không phải….Thích.” Tần Yến dùng sức nâng chân bò lên eo y, “…Nhanh lên, làm ta chỗđó.”
Diệp Tử Khuynh ánh mắt tối sầm, không hề nương tay, dùng lực thao mạnh, mỗi lần đều đem Tần Yến đâm lui về phía sau một chút, chân không thể kẹp lại, chỉ có thể mở rộng co lại ở không trung.
“Ân, a… A a…! Đâm vào…!” Tần Yến dung cánh tay chống đỡ ánh mắt, vẻ mặt rực hồng, “Giết chết, aa…. Sắp bị ngươi…. Giết chết…”
Diệp Tử Khuynh thấy thế, thầm nghĩ khiến nam nhân này thất thố thêm một chút, cầm tính khí chảy đầy *** thủy của hắn, phối hợp tiết tấu xóc lên.
“Ngô…. Đừng lộng…. như vậy…. ta rất nhanh liền bắn…” Tần Yến kéo tay hắn ra.
“Vậy bắn cho ta xem.” Diệp Tử Khuynh đem tay hắn đặt lên tính khí: “Tự mình lộng.”
Mệnh lệnh trên giường Tần Yến vô lực cự tuyệt, hắn nắm chật tay, lộng thật nhanh, lấy tốc độ kiến mình tiết sớm cao trào, eo run lên, vặn vẹo cành hướng về Diệp Tử Khuynh cầu hoan.
“A… Thao! Thật sự… không được.”
Diệp Tử Khuynh cúi đầu, nhìn đến côn thịt đỏ hồng chảy nước toàn bộ của Tần Yến, bên dưới lại là càng lúc càng co chặt lại, hắn không lưu tình chút nào, dùng lực đi vào, đầu đỉnh hung hăng dụng vào tuyến tiền liệt Tần Yến.
“A a…! A a…!” Tần Yến cả người cong lại, hai cái đầu nhũ cứng cứng dựng lên, như là câu dẫn người ta nhấm nháp liếm hút.
Thân thể hắn run lên trong chốc lát, không thể khống chế bắn ra, dịch thể văng lên dính vào ngực hắn.
Dư vị cao trào chưa qua, ngực lại bị Diệp Tử Khuynh hút một trận một trận tê dại, Tần Yến vô lực muốn né tránh miệng lưỡi y nhưng chỉđưa tới y uy hiếp khẽ cắn.
Diệp Tử Khuynh nhấc đầu dậy, lấy ngón tay xoa đầu nhũ xưng đỏ của Tần Yến: “Nghỉ ngơi xong chưa… Ta đây lại tiếp tục.” Sau đó lại một lần nữa đưa vào.
Như thế nào có khả năng nghỉ ngơi tốt a?! Tần Yến ở trong lòng kháng nghị.
Tràng bích đang có rút lại bị Diệp Tử Khuynh thao mở ra, tuyến tiền liệt còn yếu ớt lại chịu đựng cựđại khoái cảm ma xát, quả thực có loại cảm giác ngứa nóng không chịu được.
“Ngươi…. Ngươi điểm nhẹ… A…..” Tần Yến phát ra thanh âm cơ hồ muốn khóc.
“Cầu ta a.”
Tần Yến biết hắn tính đùa ác của hắn lại nổi lên, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “ Cầu ngươi điểm nhẹ… Làm, làm ta…”
Diệp Tử Khuynh cười khẽ, rút ra, vỗ vỗ mông bảo hắn quay lại, sau đó lại từ phía sau cắm xuống, khiến Tần Yến nức nở không thôi, không biết vừa rồi cầu xin là nói cho ai nghe.
Diệp Tử Khuynh xoa mông hắn, nhấp nhè nhẹ, nhưng vẫn ma xát lên điểm mẫn cảm, tư thế này cảng dễ khiến hắn làm.
“Ngươi biết rõ….Ta thích nhất, làm ngươi từ phía sau…đem ngươi đặt lên giường thao, nhìn ngươi bộ dáng muốn trốn đều trốn không được.”
Diệp Tử Khuynh vừa thở dốc vừa nói, thập phần gợi cảm, càng làm cho Tần Yến nổi điên chính là cường độ thao hắn cũng kĩ xảo. Tần Yến bị đè nặng, đầu xú mẫn cảm cùng tính khíđều mát xát lên cái thảm, cả người giống như hóa thành một bãi nước, cao trào thay nhau nổi lên, chỉ có thể phát ra âm thanh nghẹ ngào không rõý tứ.
“Ngươi không phải là lại cương chứ…Ân?”
“…Ân, lai… A a… cứng rắn…” Tần Yến cảm giác, cứ như vậy tiếp tục hắn sẽ bị Diệp Tử Khuynh ép khô.
“Có phải hay không cả cái thảm …đều ướt?”
“A a, phải…. Ướt rồi, ngươi thao ta… lại, a a…!…. Ướt…….Chỗđó!… Không cần…. nhẹ, nhẹ một chút…” Tần Yến một bên nói lời trái lương tâm, một bên lại cố gắng nâng mông, cố ya hùa theo Diệp Tử Khuynh va chạm, để y sáp càng sâu, nhấp càng nhanh.
Diệp Tử Khuynh làm hắn thật lâu, Tần Yến nghĩđến có chút mất mặt, hắn cư nghiên bị một người nhỏ hắn hắn 6 tuổi làm đến ngất xỉu hai lần. Bất quáở sâu trong nội tâm, hắn thừa nhận đây là phi thường đáng giá, bởi vì thật sự quá sung sướng.