Tea Yang nhìn Seung Ri, lắc đầu, nói: “Lần này nếu như không nhờ Hari, mọi chuyện sẽ không thuận lợi như vậy. Nên biết, so với chúng ta trong công ty đang rất coi trọng Min Hee Kyung, cho nên lần sau nếu nhịn được thì nên nhịn.”
Tea Yang là người điềm đạm, bình tĩnh nhất trong nhóm, vì vậy anh rất rõ ràng, nếu như hôm nay không có video của Hari, và người ra mặt cũng chỉ là quản lý nho nhỏ, bọn họ sẽ gặp rắc rối.
Mọi người trong phòng nghe vậy thì đều trầm mặc, TOP ảm đạm nói: “Cũng bởi chúng ta không nổi tiếng thôi, ở trên mạng, mọi người còn kêu chúng ta hãy cút ra giới giải trí nữa.”
Deasung nghe vậy, uể oải nói: “Bây giờ ai cũng thích những người đẹp trai, phong độ, chúng ta thế này, đương nhiên là nhiều người không thích.” – Nhóm bọn họ, chiều cao không đủ, gương mặt cũng không tuấn tú, ăn mặc lại không lịch lãm, so với những nhóm nhạc khác, như DBSK, thì thật khó coi.
Mấy tháng qua, bọn họ luôn bị khán giả chê vì ngoại hình xấu, liên tục bị cười nhạo, lại còn có người nói bọn họ không có tí tố chất nghệ sĩ nào, nên cút ra giới giải trí.
Kwon Ji-yong cúi gằm, hai bàn tay nắm lại thật chặt, làm nổi cả gân xanh, trong mắt đầy vẻ không cam lòng: “Chẳng lẽ chúng ta trải qua bao nhiêu năm cực khổ như vậy, cũng chỉ là để nhận được kết quả như vầy hay sao, tớ không cam tâm.”
Tea Yang đứng kế bên, thở dài, khẽ đặt một bàn tay lên vai Kwon Ji-yong, an ủi. Anh hiểu cảm giác này của Ji-yong hơn ai hết, bởi vì anh và Ji-yong đã luôn ở bên nhau từ khi cả hai mới 12 tuổi, bởi vì ước mơ mà bọn họ đã đánh đổi tất cả, bọn họ chỉ còn cách đi tiếp, trải qua thời gian dài luyện tập khó khăn, trải qua bao nhiêu gian khổ mới được ra mắt, thế nhưng kết quả lại như vầy, đến anh còn không cam lòng, huống chi là Ji-yong.
Từ nhỏ đến lớn, Ji-yong chỉ có âm nhạc, từ luyện tập sinh cho S.M đến khi 12 tuổi qua làm luyện tập sinh cho YG, cậu ấy giành hết thời gian cho ước mơ, thế nhưng bây giờ, trước mặt bọn họ chỉ là một tấm màn đen, che ngang tất cả.
Seung Ri tính tình nóng nảy, chịu không được mà gào lên: “Nhan sắc, nhan sắc, tối ngày cứ nhắc đến nhan sắc, vì sao bọn họ không chịu nhìn thẳng vào chúng ta, vì sao cứ đánh giá chúng ta qua bề ngoài, chẳng lẽ bề ngoài quan trọng lắm hay sao.”
Câu hỏi của Seung Ri không ai trả lời, bởi vì thực tế đã trả lời cho bọn họ, căn phòng lại chìm vào không khí nặng nề một lần nữa.
Hari, lụi cụi thu thập bông bẩn để bỏ vào giỏ rác, lúc này nhìn 5 chàng trai trong phòng tâm trạng đang xuống thấp, cũng không thèm dừng lại việc trên tay, nhàn nhạt nói:
“Hình như các anh không nhận ra được vấn đề nhỉ? Ca sĩ mà muốn nổi tiếng, không phải là cần bài HIT hay sao! ”
Câu nói của Hari khiến 5 chàng trai sửng sốt, đồng loạt đưa mắt nhìn sang Hari. Cô cũng không nhìn lại bọn họ, cất thuốc xong, lại bắt đầu loay hoay lau dọn, vừa làm vừa nói: “Tôi cũng công nhận là so với các nhóm nhạc nam khác, các anh xấu thật, thế nhưng các anh là ca sĩ mà, đâu phải là người mẫu, diễn viên, cần đẹp để làm gì, chỉ cần bài hát của các anh hay, thì người ta sẽ nghe thôi. Giống như Flo Rida, Beyonce, Rihana,… chẳng lẽ bọn họ trông đẹp lắm hay sao, thế nhưng người ta vẫn thích họ đấy thôi. Vì vậy đừng đổ lỗi cho nhan sắc, các anh không nổi tiếng, cũng chỉ bởi các anh chẳng có bài hát nào hay thôi.”
Flo Rida, Beyonce hay Rihana và nhiều ca sĩ nước ngoài khác, đều không có ngoại hình đẹp, mà cho dù người châu Âu có cho họ là đẹp, thì thẫm mĩ châu Á cũng chẳng đánh giá cao vẻ ngoài của họ, cho dù như vậy, lại cũng có rất nhiều người thích họ, người châu Á và nhất là người Hàn Quốc, cũng rất nhiều người biết họ, yêu thích sản phẩm của họ.
Câu nói của Hari khiến 5 người trong phòng đều sửng sốt. Đúng vậy, ngay từ đầu, bọn họ muốn làm ca sĩ cũng đâu phải vì họ có ngoại hình, mà là bởi vì họ thích ca hát, họ có tài năng mà thôi.
Kwon Ji-yong ngước lên nhìn Hari, cô gái nhỏ này, hôm nay đã đem cho bọn họ rất nhiều kinh hỷ, cũng làm cho anh thức tỉnh, một lần nữa, ý thức được việc mình cần làm, anh nhìn đồng đội của mình, tự tin nói:
“Đúng vậy, ai nói cứ đẹp trai mới được làm ca sĩ, chúng ta có tài năng, chúng ta không thua bất cứ ai cả, bây giờ chỉ là những bước đầu tiên trên con đường chinh phục ước mơ mà thôi, chúng ta không nên chán nản, rồi sẽ có một ngày, chúng ta đứng ở vị trí cao nhất, chúng ta sẽ trở thành ước mơ của kẻ khác.”
Tea Yang cũng mỉm cười, đứng dậy hưởng ứng: “Đúng vậy, chẳng phải trước khi thành công thường phải trải qua nhiều thử thách hay sao, chúng ta là ai chứ, rồi chúng ta sẽ làm rung động thế giới.”