Hoàng Diệp đứng trước gương, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt thanh tú của mình. Lần này, cô sẽ không còn là người phụ nữ yếu đuối, ngây thơ đến mức bị người ta giẫm đạp nữa. Một kiếp sống mới đã mở ra trước mắt, và cô sẽ tận dụng nó để vạch rõ ranh giới với những kẻ đã khiến cô đau khổ.
Trong trí nhớ, những cảnh tượng tàn ác vẫn còn khắc sâu: Mẹ chồng cười nhạt khi đẩy cô ra khỏi nhà, tiểu tam đắc ý bên cạnh gã chồng vô tình, người từng thề non hẹn biển nhưng lại dễ dàng phản bội cô chỉ vì một cái cớ. Nhưng lần này, Hoàng Diệp sẽ không để điều đó lặp lại.
Cô cười lạnh. **"Họ đã nghĩ rằng tôi sẽ mãi mãi là con cừu non mặc cho người khác chà đạp sao? Không đời nào."**
Hoàng Diệp bắt đầu xây dựng lại cuộc đời mình từ những mảnh vỡ. Cô không cần phải vội vàng, không cần phải lao vào trả thù ngay lập tức. Cô muốn những kẻ đã hại mình phải nếm trải từng giọt cay đắng, từng chút hối hận vì đã dám coi thường cô.
- **Bắt đầu từ gã chồng cũ tồi tệ đó.** – Cô tự nhủ, ánh mắt lạnh lùng như băng.
Hoàng Diệp trở lại cuộc sống, nhưng lần này, cô sẽ thông minh và cẩn trọng hơn. Không còn là người phụ nữ mù quáng vì tình yêu nữa, cô sẽ trở thành người điều khiển ván cờ, khiến những kẻ phản bội cô phải cúi đầu.
**"Đến lúc trả nợ rồi, các người."**
Với mỗi bước tiến trong kế hoạch của mình, Hoàng Diệp từng bước tiếp cận chồng cũ, tiểu tam và mẹ chồng một cách tinh vi. Họ sẽ không nhận ra sự thay đổi của cô cho đến khi quá muộn. Lần này, cô không cần phải giữ lại chút gì, tất cả đều sẽ phải trả giá cho sự tàn nhẫn của họ.