https://truyensachay.net

Truyện Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Hoàn Thành

Chương 706: “yeah yeah” xong liền hôn lên mặt mặc cảnh thâm một cái…

Trước Sau

đầu dòng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc vào phòng tắm, Mặc Cảnh Thâm nhìn lướt qua mấy đồ dùng vệ sinh được trưng bày trước gương.

Tối qua anh tắm ở phòng tắm trong phòng sách. Sau khi Quý Noãn ngủ được một lúc lâu anh mới về phòng ngủ.

Vì vậy, anh không biết tất cả đồ dùng tắm rửa ở đây đều đã được đổi thành đồ đôi.

Bây giờ, chị Trần đều hỏi ý kiến của Quý Noãn về đồ dùng của cô. Đồ dùng được đổi thành đồ đôi chắc cũng là chủ ý của Quý Noãn.

Lúc cô gái này không ương bướng và cáu kỉnh với anh thì lãng mạn vô cùng, còn biết làm những điều nhỏ nhặt này.

Lúc tỉnh táo thì rất ngang bướng, suốt ba năm nay cô đã học được cách ngày càng mạnh mẽ hơn.

IMG

Cuối tuần, Hạ Điềm đến Ngự Viên thăm Quý Noãn. Kết quả, suốt quá trình Quý Noãn đều không hề nhìn cô ấy lần nào. Rõ ràng Quý Noãn không sợ cô ấy, nhưng lại không nhận ra được. Hạ Điềm hỏi Quý Noãn chẳng lẽ không thấy cô trông rất quen hay sao, Quý Noãn trả lời lại là: “Quen, trông cô như mấy con ả xấu xa chuyên giật chồng người khác trong phim truyền hình ấy. Cô nói thật đi, cô muốn giật chồng tôi phải không?”

Hạ Điềm tức muốn nổ tung ngay tại chỗ.

Chị Trần đứng bên cạnh đau đầu giải thích: “Cô Hạ, cô đừng để bụng, cách làm quen với người ngoài của bà chủ chúng tôi gần đây chính là xem phim truyền hình hoặc video. Có lẽ cô xinh đẹp nên cô ấy hiểu lầm mà thôi…”

“Cậu ấy dám không nhận ra tôi?” Hạ Điềm tức đến hất ống tay áo, dẹp luôn ý định ban đầu là ở lại Ngự Viên ăn tối, cầm lấy túi xách giận đùng đùng xoay người bỏ đi, vừa đi vừa ném lại một câu: “Quý Noãn, mình hạn cho cậu một tháng sau phải tỉnh lại, nếu cậu không tỉnh, bà cô đây sẽ nhân cơ hội này lên kế hoạch chiếm quyền soán ngôi trong thời gian này! Nếu mình không giành được pháp nhân và danh hiệu Tổng Giám đốc của Tập đoàn MN trên toàn cầu, nếu mình không đổi tên Tập đoàn MN của cậu thành tên mình, mình sẽ gọi cậu là bà nội!”

Chị Trần: “…”

Người giúp việc: “…”

Quý Noãn không hiểu, chỉ nhìn cô gái xinh đẹp giận đùng đùng bỏ đi kia hồi lâu rồi mới ngoái đầu lại hỏi chị Trần: “Sao cô ấy lại muốn gọi tôi là bà nội vậy?”

Chị Trần: “…” Từ khi Quý Noãn tỉnh lại, cứ cách hai hôm là Tần Tư Đình sẽ đích thân tới khám cho Quý Noãn.

Trước đây mỗi lần thấy bác sĩ tới khám sức khỏe là cô luôn sợ hãi trốn tránh, nhưng từ khi nhìn thấy mình trước đây xinh đẹp biết bao trên iPad, cô liền khát khao mình có thể mau chóng khỏi bệnh, có thể nhớ lại tất cả mọi chuyện sớm hơn chút, vì vậy cô không còn kháng cự nữa, thậm chí khi kiểm tra não cũng ngoan ngoãn hợp tác. Không những thế, cô còn nói chuyện phiếm với Tần Tư Đình, cũng từ từ không còn dễ kích động như trước đây nữa.

“Máu tụ trong não đã tan hơn phân nửa, có lẽ không bao lâu nữa sẽ hồi phục.” Sau khi kiểm tra cho cô xong, Tần Tư Đình xoay người thu dọn thiết bị khám bệnh dù nhỏ nhưng vô cùng tân tiến: “Tôi thấy gần đây tinh thần của cô ấy rất tốt. Không phải cậu nói định dẫn cô ấy ra ngoài cho khuây khỏa sao, vậy thì tìm một nơi không khí trong lành và yên tĩnh đưa cô ấy đi đi. Phơi nắng nhiều cũng rất có ích cho quá trình tan máu tụ trong não. Bây giờ Hải Thành đang vào Đông, đưa cô ấy đến một nơi ấm áp cũng không tệ.”

Mặc Cảnh Thâm nhìn Quý Noãn đang ngoan ngoãn ngồi trên giường nghe bọn họ nói chuyện.

Đúng là cô đã từng nói với anh rằng mình muốn đi nhiều nơi.

Hình như sau khi kết hôn, nếu hai người họ không làm việc thì là cô đến thành phố T học tập, chưa từng cùng nhau đi đâu thư giãn trong thời gian nghỉ phép.

“Hai năm trước chẳng phải cậu đã mua lại một hòn đảo không nhỏ ở Argentina, sau đó cải tạo thành khu du lịch nghỉ dưỡng đấy sao? Gần hai năm qua hình như hòn đảo đó rất được hoan nghênh. Tôi thấy đừng để phù sa chảy ruộng ngoài, cậu đưa cô ấy đến hòn đảo đó thư giãn đi, tiện thể ra biển phơi nắng luôn.”

Mặc Cảnh Thâm nhìn về phía Quý Noãn, lúc này cô đang mở to mắt nhìn bọn họ đầy mong đợi.

Anh nhếch môi, đáy mắt sâu thẳm như giếng cổ từ từ lóe lên ý cười sâu đậm: “Em muốn đi lắm sao?”

Quý Noãn gật đầu lia lịa: “Muốn đi!”

Anh bình thản gật đầu: “Vậy thì đi.”

Tần Tư Đình đứng bên cạnh, nghe vậy liền nheo mắt lại, lia mắt nhìn sang Quý Noãn phấn khởi nhào vào lòng Mặc Cảnh Thâm, sau đó nhìn thấy dáng vẻ bế Quý Noãn và vẻ mặt như một người cha của Mặc Cảnh Thâm thì không nhịn được cười: “Lúc trước nói cậu cưng vợ điên cuồng thật sự là không ngoa chút nào. Bây giờ cậu không những không có xu hướng giảm bớt, trái lại với dáng vẻ hiện giờ của Quý Noãn, cậu càng nuông chiều cô ấy vô pháp vô thiên. Chẳng qua là tôi chỉ đưa ra lời đề nghị, thế mà chưa đầy một phút cậu đã quyết định rồi.”

“Cậu khơi dậy lòng tò mò của cô ấy, nếu tôi không đồng ý, cậu đoán cô ấy có thất vọng không?” Mặc Cảnh Thâm vừa bế Quý Noãn để tránh cho cô bị ngã, vừa từ từ đặt cô xuống đất, thấp giọng nói: “Cẩn thận chút.”

“Ừ, khi nào chúng ta xuất phát vậy?” Quý Noãn chớp mắt nhìn anh.

“Em muốn đi khi nào?”

“Ngày mai?” Trong mắt Quý Noãn đầy mong ngóng.

“Được, ngày mai.” Mặc Cảnh Thâm nhìn vẻ phấn khích trong mắt cô, không có ý kiến.

Quý Noãn vui mừng khôn xiết, lập tức nhào vào lòng anh lần nữa, “yeah yeah” xong hôn lên mặt anh hai cái. Mặc Cảnh Thâm rất thích sự nhiệt tình không hề giấu giếm và những cảm xúc vui vẻ bộc lộ ra ngoài của cô trong thời gian này. 

Ngược lại, Tần Tư Đình giật mạnh khóe môi, giơ tay đỡ trán. Đối mặt với một bệnh nhân đầu óc không tỉnh táo mà cũng có thể rải thức ăn chó nhiều như vậy, đúng là cầm thú tột cùng mà!

Có điều, nói đi cũng phải nói lại, Quý Noãn như thế này thật đáng yêu…

Nếu Mặc Cảnh Thâm thích Quý Noãn thế này, anh không ngại ngừng điều trị, để cô cứ đáng yêu như vậy mãi.
alt
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc