“Mật nhi, thế nào?” Tiết Linh đẩy cửa phòng, đi đến, nhìn Tiết Mật đang ngồi trên giường hỏi.
“Không có gì đáng ngại, tĩnh dưỡng thêm hai ngày là được.” Tiết Mật nhìn Thích Vô Thương nằm ở trên giường, quay đầu cười nói với Tiết Linh.
“Ân, vậy là tốt rồi.” Tiết Linh gật gật đầu, hiện tại đã là ngày thứ hai bọn họ tiến vào thượng giới, bởi vì Thích Vô Thương nên không thể không ở lại nơi này, chẳng qua Bàng Tuần thành cách nơi ở của tử y tiên tôn có chút xa, hỏi thăm tin tức không thuận lợi lắm.
“Tỷ, tỷ và Vũ Văn đại ca tìm hiểu được gì ở trong thành không? Có nghe được tin tức của cha chứ?” Tiết Mật hỏi.
“Còn không rõ lắm, nơi này dù sao cũng không phải là chủ thành của nữ nhân kia, người biết cũng không nhiều lắm, nhưng mọi người khi nghe nhắc tới tử y tiên tôn thì đều là vô cùng sung kính. Bất quá ta nghe được một tin tức không thể không chú ý……” Tiết Linh nhíu mày nói.
“Không thể không chú ý? Cái gì?”
“Nghe đồn Tử Y thành kia nguyên bản là do năm thành hợp lại, Tử Ân, Mộc, Phượng, Thượng Quan, Vũ Văn ngũ đại gia tộc thống trị, thanh danh ngũ đại gia tộc này ở thượng giới cũng là số một số hai, tộc hạ tu sĩ vô số, pháp bảo tiên khí thì nhiều không thể đếm xuể, ngay cả tiên nguyên cũng là mỗi gia tộc có một khối, tiên thảo linh dược nhiều như sao trên trời, ở thượng giới hô phong hoán vũ, chỉ nhẹ nhàng hắc xì một cái cũng làm cả thượng giới chấn động, nhiều người đều lấy việc có thể đi vào ngũ đại gia tộc này mà quang vinh, thực lực như vậy chỉ có người ở hòa trạch ma môn mới có thể đối kháng…….” Tiết Linh thổn thức nói.
“Hòa trạch? Ma môn?” Tiết Mật nghi vấn nói, ở thượng giới không phải đều là thần tiên sao? Còn có ma môn?
“Ân, một số ít yêu tu, ma tu có phương pháp tu luyện nào đó, có thể thông qua con đường khác tiến vào thượng giới, vào hòa trạch ma môn, còn có một số ít tu sĩ khi đăng tiên lộ bị tẩu hỏa nhập ma, giống như Thích Vô Thương ngày ấy, trên người sẽ xuất hiện ma văn, sau đó rơi vào ma đạo……” Bạch y nữ tử từng chữ từng chữ nói.
Nghe vậy, Tiết Mật trong lòng căng thẳng, “Ma đạo cùng chúng ta có bất đồng sao?”
“Ma đạo chia làm nhân ma, thiên ma, ma vương, đại ma vương, ma quân, ma tôn, và ma đế, đại đa số đều là nhân ma, chỉ biết có thị huyết thị sát, thậm chí có rất nhiều người đều không có lý trí. Trong đó có người trước đây ở Tu Chân giới, là thiên chi kiêu tử, nhưng bị tâm ma xâm chiếm cuối cùng chỉ có thể cả đời trải qua việc chém giết, bình thường chỉ khi tu luyện đến ma vương mới lấy được thần trí của mình, bọn họ và tiên giới bên này là thủy hỏa bất dung.” Tiết Linh trịnh trọng nói.
“Còn có chuyện này……” Nghe đến đó, Tiết Mật không khỏi nghĩ mà sợ, thì ra Thích Vô Thương lúc đó hung hiểm như vậy, sau đó lại nhìn Tiết Linh hỏi, “Tỷ nói là chỉ có người trong ma môn mới có thể cùng ngũ đại gia tộc đối kháng, nhưng hiện tại ngũ đại gia tộc đã biến mất, sao cùng ma môn đối kháng đây?”
“Ngũ đại gia tộc biến mất, nhưng không phải còn có Tử Y tiên tôn sao? Theo ta biết, tiên môn bên này chỉ có Ân Tử Di là tiên tôn, tu vi của nàng sâu không lường được, còn có người nói nàng cũng đã tiếp cận tới tu vi tiên đế, chỉ còn kém bước cuối cùng thôi, mà ma môn bên kia mấy năm gần đây mới xuất hiện một người vừa mới tiến vào ma tôn, sao có thể so với nàng, hơn nữa trong tay Ân Tử Di có rất nhiều chí bảo, thủ hạ tu vi cao thâm thì vô số, ma môn có thể cũng ngũ đại gia tộc đối kháng nhưng hiện tại thì không dám có ý đồ!” Nói đến đây, trong giọng nói của Tiết Linh không khỏi mang theo chút tôm kính, tuy Tử Y tiên tôn kia với đám người bọn nàng có cừu oán, nhưng cũng không cản trở việc nàng tôn kính tu sĩ có tu vi cao thâm.
Nghe vậy, Tiết Mật kinh ngạc nửa ngày nói không ra lời, thì ra đồng bào của nàng thì phong sinh thủy khởi như vậy, đối lập lại, thời gian của nàng trôi qua là vô ích a, bất quá xem nàng dường như không vui, giống như ở hiện đại có cái gì vướng bận.
“Mật nhi, lúc trước nghe nàng nói, thì là cùng muội tới cùng một nơi, muội ở nơi đó thế nào? Muội sẽ…… Sẽ rời đi chứ?” Tiết Linh đột nhiên khẩn trương hỏi han.
Nam tử nằm ở trên giường cũng theo bản năng tay siết chặt chăn, lông mi dài hơi run rẩy.
“Ta…… kỳ thật ở nơi đó cũng không còn thân nhân nào, có trở về hay không cũng không còn ý nghĩa……” Bỗng nghe Tiết Linh nhắc tới đề tài này, Tiết Mật trong lòng trống rỗng, chậm rãi nói.
“Nếu như vậy, Mật nhi muội hãy ở lại đây đi, chúng ta đều là thân nhân của muội, ta vĩnh viễn là tỷ tỷ của muội!” Tiết Linh vội vàng nói.
“Ân.” Tiết Mật cười gật đầu.
Tiết Linh cũng cười cười, liếc thấy nam tử trên giường thân thể cũng trầm tĩnh lại, trong lòng cười thầm hai tiếng, ai bảo lúc trước ngươi không quý trọng Mật nhi, hiện tại cho ngươi lo lắng đến chết!
Cười một lúc, Tiết Linh sắc mặt bỗng nghiêm túc hẳn, “Hai ngày sau, chúng ta sẽ vào Tử Y thành một chuyến, trừ bỏ nghe tin tức của cha, thì chuyện của ngũ đại gia tộc ta cũng thực để ý, đặc biệt là Ân gia và Vũ Văn gia. Nếu ta đoán không sai, thì nương và Vũ Văn có quan hệ!”
“Ân.” Tiết Mật cũng nghiêm túc gật đầu.
Hai ngày sau.
Bốn người cải trang tốt vừa tiến vào Tử Y thành liền thấy một tòa đại lâu cao ngất ở trong mây, toàn bộ được tạo thành từ linh thạch, ánh mặt trời chiếu rọi xuống phát ra ánh sáng rạng rỡ, chính là tạo hình này……..
“Tòa cung điện kia sao kỳ quái như vậy?” Vũ Văn Tắc hỏi.
Cung điện? Không, đó không thể gọi là cung điện, rõ ràng là tòa cao ốc chọc trời ở hiện đại a, không cần nghĩ cũng có thể khẳng định đó là do tiên tôn làm ra, mặc dù có chút lập dị, nhưng người ta có địa vi có tu vi, căn bản là không e ngại người khác nói gì, cũng không có người đem nàng trói lại thiêu cháy, thậm chí có thể làm cho lưu hành, thật là làm người khác ghen tỵ a!
“Ách, Mật nhi?” Tiết Linh nghi hoặc nhìn Tiết Mật.
“Nói sao đây, thật ra đó chỉ là kiến trúc ở nơi chúng ta, bình thường sẽ có rất nhiều người làm việc cùng một chỗ, ở nơi chúng ta không có tu luyện, cũng không có linh khí cung cấp cho việc tu luyện, chủ yếu là học tập công tác.” Tiết Mật giải thích nói.
Còn có người không tu luyện, thật sự rất kỳ quái, Tiết Linh và Vũ Văn Tắc hai người nhìn nhau, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
“Chính là như vậy.” Tiết Mật cười nói, thật sự không thể giải thích rõ ràng a, đây là sự khác nhau.
Nghe vậy, Thích Vô Thương nắm chặt tay Tiết Mật, không dám thả lỏng, hắn cảm thấy khoảng cách giữa Mật nhi và hắn càng lúc càng lớn, chỉ có thể dùng sức nắm tay nàng nơi có thể cảm nhận được nàng còn tồn tại bên người.
Cảm nhận được độ ấm trên tay, Tiết Mật không có giãy ra, quay đầu cười với hắn, lúc đăng tiên lộ nàng đã hiểu được tâm ý của mình, trong thời gian Thích Vô Thương mê man, nàng đã quyết định không thể trốn tránh, cứ như vậy ở bên cạnh hắn.
Thấy Tiết Mật thuận theo, nam tử trong lòng xẹt qua một trận mừng như điên, cầm tay nữ tử càng chặt, Mật nhi…….
Tiết Linh và Vũ Văn Tắc ở một bên nhìn nhau cười, không nói gì.
“Xem, phía trước chính là Vũ Văn gia!” Tiết Linh chỉ vào một căn phòng lớn cách đó không xa nói, “ Kỳ thật tiên tôn này cũng rất kỳ quái, đem mọi người trong nhà giết sạch, cố tình giữ lại gia sản phòng ốc, tuy bên trong trống rỗng không có một người nào, nhưng cũng không cho phép người khác tùy ý tiến vào!”
Ách….. Còn có loại ham mê này, chẳng lẽ phòng ở kia có ý nghĩa đặc thù với nàng sao? Tiết Mật có chút nghi hoặc.
Đi qua đại môn đóng chặt màu đỏ sậm, mấy người Tiết Mật ghé mắt nhìn thoáng qua, sau đó bí mật nhảy qua một bờ tường, không ngờ lại dễ dàng như vậy, làm bọn họ có chút bất khả tư nghị.
Không phải không cho phép người khác tiến vào sao? Sao ngay cả một trận pháp cũng không bố trí? Kỳ thật là bọn họ không biết, ở Tử Y thành, không ai giống như bọn họ đi khiêu chiến với quyền uy của Ân Tử Di, bởi vì hậu quả họn hắn không thể chấp nhận!
Tiến vào một căn phòng lớn nhất, đẩy cửa ra liền thấy ở giữa phòng bày ra ba bức họa, tất cả đều là tiên phong đạo cốt, lão giả tóc trắng xóa.
Vừa thấy bức họa kia, Vũ Văn Tắc bất giác run rẩy, đây là…….
“Vũ Văn làm sao vậy?” Tiết Linh vội hỏi nói, vẻ mặt Vũ Văn Tắc rất kỳ quái, chưa từng thấy hắn như thế này.
“Người nọ……. Người nọ…….” Vũ Văn Tắc chỉ vào bức họa bên trái, biểu tình kích động nói, “Đó là gia gia của ta!”
Cái gì! Ba người thập phần kinh ngạc, lúc trước cứ nghĩ là cùng dòng họ, có thể là nguồn gốc của hắn, hiện tại không phải rất xa, căn bản là người một nhà.
“Vũ Văn, huynh chắc chứ?” Tiết Linh hỏi.
“Ân, trước đây ta có nhìn thấy trong phòng thúc thúc có bức họa cùng bức này giống nhau như đúc, theo như thúc thúc ta nói thì đó là gia gia của ta, nhưng mỗi lần ta hỏi người, người sẽ không nói thêm gì, sau này người lại mất tích ta cũng chưa từng thấy người nữa!” Vũ Văn Tắc nhíu chặt mày nói.
Hiện tại tâm tình hắn vừa vui vẻ vừa chua xót, vui vẻ vì rốt cục tìm được nhà của mình, nhưng người nhà sớm đã qua đời……
“Suy đoán của ta quả nhiên là đúng.” Một thanh âm ôn nhuận ở phía sau bốn người vang lên.
“Người nào!” Thích Vô Thương xoay người quát.
Ba người còn lại cũng lập tức đề phòng, nơi này không thể so với Tu Chân Giới, huống hồ bọn họ còn có cừu nhân, nếu không cẩn thận, thì ngay cả chết như thế nào cũng không biết.
Một bạch y nam tử bỗng xuất hiện trước mặt bốn người, cầm trong tay một cây sáo ngọc màu xanh, mày kiếm không đậm không nhạt, đôi mắt hẹp dài như xuân thủy róc rách, ôn nhuận như gió xuân, mũi cao thẳng, giống như ngọn núi, môi bạc mỏng, khóe miệng hơi gợi lên,càng có vẻ là một nam tử phong lưu không trói buộc.
Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua nam tử mặc áo trắng mà phong hoa tuyệt đại như thế, nụ cười có thể khuynh tẫn thiên hạ.
“Ngươi là……. Nam tử xuất hiện ngày chúng ta độ kiếp.” Tiết Linh khẳng định nói.
Nam tử mỉm cười, nhìn về phía nàng, lập tức thu lại tươi cười, khoát tay đem ngụy trang của bốn người triệt hồi, “Tử Nhược?”
Bất ngờ không kịp phòng bị, bốn người lập tức hiện ra diện mạo thật, bọn họ chính là dùng tiên khí che đậy, thế nhưng bị người nhìn xuyên qua, vì thế liền bày ra tư thế nghênh chiến.
Nghe vậy, Tiết Linh tay cầm kiếm không dám thả lỏng, “Ngươi là ai? Sao biết tên nương của ta?”
“Nương? A…….” Nam tử cười cười, “Cũng đúng, Tử Nhược không thể nhỏ như vậy……” Lập tức nhìn chăm chú Tiết Linh cùng Tiết Mật bên cạnh, hai mắt híp lại, khóe miệng giơ lên một mạt cười chua sót, thì ra Tử Nhược đã có hài tử với người khác!
“Ta gọi là Phượng Tấn Du, là người Phượng gia của ngũ đại gia tộc, người bên kia hẳn là hài tử của Vũ Văn huynh đi, dựa theo bối phận, ngươi hẳn là phải gọi ta một tiếng Phượng thúc thúc.” Nam tử nhìn Vũ Văn Tắc cười nhạt nói.
“Phượng thúc thúc?” Vũ Văn Tắc nghi hoặc.
“Ân, nơi này không nên ở lâu, nếu muốn biết chuyện gì, có thể đi theo ta.” Nói xong nam tử cũng không nhìn bọn họ, xoay người ly khai.
“Vũ Văn! Làm sao bây giờ?” Tiết Linh dò hỏi.
“Vẫn nên đi theo, với tu vi của hắn có thể bắt chúng ta, nhưng hắn không làm vậy, chắc là cũng sẽ không phí thời gian thiết kế bẫy, để bắt chúng ta đâu!” Vũ Văn Tắc kiên định nói.
“Ân.”
Vì thế bốn người đi theo nam tử rời khỏi nơi này,
Khi bọn họ rời đi không lâu, mười mấy hắc y nhân đột nhiên xuất hiện tại nơi bọn họ vừa đứng.
“Rõ ràng cảm giác có người tiến vào, sao lại không thấy đâu? Lại tìm không thấy phương hướng ly khai, chẳng lẽ có người có tu vi cao thâm sao? Phải nhanh về bẩm báo chủ thượng!”