Hỏa! Bản chất của xích viêm quyết là hỏa, mà lò luyện đan, bên trong là Ly Hỏa phù trận, đây là nguyên nhân Tả Mạc có thể luyện thành đại lực hoàn. Nhưng xích viêm quyết nhiếp lây tinh hoa thái dương, mà Ly Hỏa trận phù trong lò luyện có khả năng đề cung hỏa diễm, phẩm giai quá thấp. Vốn trong quá trình luyện chế, ly hỏa phù trận hẳn nên làm chủ, mà thái dương tinh hoa xích viêm quyết nhiếp lấy làm phụ. Nhưng hiện tại thái dương tinh hoa mạnh hơn ly hỏa phù trận, tự nhiên sẽ xảy ra vấn đề. Biết vấn đề then chốt ở đâu, Tả Mạc lập tức nghxi ra mấy loại phương pháp giải quyết. Trong đó tốt nhất là giảm đi lượng tinh hoa mà xích viêm quyết nhiếp lấy, không nhất thiết phải đổi lò luyện đan, tìm lò luyện đan có ly hỏa phù trận phẩm giai cao. Mà phương án lớn mật nhất là cải biến quan hệ chủ thứ, lấy xích viêm quyết làm chủ, ly hỏa phù trận làm phụ. Tả Mạc tuyển loại thứ nhất, hắn cảm giác loại thứ nhất là phương án thành công cao nhất. Nghĩ thông sau, hắn liền bắt tay chuẩn bị. Đầu tiên cần phỉa khống chế tinh xách xích viêm quyết, trước đó, hắn chưa từng nghĩ tới khống chế tinh xách xích viêm quyết. Trong mắt Tả Mạc, xích viêm quyết nhiếp lấy thái dương tinh hoa nếu dùng trên linh thực, tự nhiên càng nhiều càng tốt. Trong thực tế, rất giống như thế, Tả Mạc trước nay khoogn phát hiện tình huống xích viêm quyết dùng quá nhiều, hắn khi nào thì nghĩ tới khống chế tinh xác xích viêm quyết? Đối với hắn mà nói, đây là thử nghiệm mới. May là so với các loại pháp quyết khác, năm loại pháp quyết cơ sở của linh thực phu, là pháp quyết hắn quen thuộc nhất, không tốn bao nhiêu thời gian, hắn liền nắm giữ quyết khiếu. Chẳng qua khiến Tả Mạc lại lần nữa mua tài liệu tích cốc hoàn từ Hứa Tinh, Hứa Tinh nhìn hắn, ánh mắt như có chút quái dị. Mua một đống lớn tài liệu tích cốc hoàn, Tả Mạc lại chui vào đan phòng, bắt đầu lần nữa thử nghiệm. Thái bại! Vẫn thất bại! Thất bại! …. Tả Mạc không kinh hoảng, hắn rất trấn định, hắn cảm giác được, chính mình ly thành công càng lúc càng gần! Loại cảm giác cường liệt như thế, thậm chí có mấy lần, hắn đều cho là làn tiếp theo sẽ thành công. Lần thứ chin! Mãi tới khi hoàn thành bước sau cùng, không có xuất hiện mùi khét! Tả Mạc tim đập nhanh lên, hắn nuốt nước bọt, khẩn trương mở lò luyện đan. Một viên tích cốc hoàn màu vàng nhạt an tĩnh nằm ở đáy lò. Không có hoan hô, không có nhảy nhót, Tả Mạc mặt không biểu tình, ánh mắt ngốc trệ, đờ đẫn thì thào: "ca cuối cùng có thể phát tài." Nói xong, hai mắt tối sầm, ngã vật trên đất, lăn ra ngủ. Thật mệt! Vô Không đường, Bùi Nguyên Nhiên sắc mặt xanh đen nhìn hai người đang quỳ trước mặt. La Ly cùng Hách Mẫn hai người câm như hến. Thi Phượng Dung ngồi trên mặt càng lộ vẻ tức giận, dược điền tại Lãnh Vụ cốc nàng trước nay coi trọng, mới giao cho Hách Mẫn quản lý, không nghĩ tới Hách Mẫn lại chểnh mảng. Tân Nham cùng Diêm Nhạc sắc mặt cũng không tốt hơn chút nào. Vô Không kiếm môn tuy chỉ một một môn phái nhỏ, nhưng quy củ xưa nay sâm nghiêm. Hai người ra ngoài vốn không việc gì, chỉ là hai người có chức trách tại thân, lại trộm trốn ra ngoài lâu như vậy, nhất định phải chịu phạt. Tả Mạc tỉnh lại, phát hiện mình còn đang ở trong đan phòng, vội vàng đứng lên, đợi khi nhìn thấy viên đại lực hoàn đã luyện tốt, mới thả lỏng, nguyên lai mình không nằm mộng. Cũng lười phản hồi thạch thất, hắn dứt khoát ngồi trong đan phòng nhập định khôi phục linh lực. Chờ khi linh lực khôi phục, lần nữa bắt đầu luyện chế đại lực hoàn. Cũng không biết có phải trước kia thất bại nhiều lần, mấy lần này hắn cư nhiên không thất bại một lần. Cảm giác có chút mệt nhọc, Tả Mạc liền đứng lên. Những ngày qua khổ não suy nghĩ biện pháp, thâm tâm kỳ thực đã phi thường mệt nhọc, cần nghĩ ngơi gấp. Đả tọa nhập định có thể khôi phục linh lực, nhưng lại không cách nào nghỉ ngơi. Đẩy cửa đi ra đan phòng, ánh mặt trời chiếu vào khiến mắt Tả Mạc đau nhức, hắn giơ tay lên, che che. Chẳng qua, cảm giác ánh mặt trời chiếu lên, thật tốt. Tả Mạc luyện đan thành công, tâm tình cực tốt. Đột nhiên, hắn nhìn thấy có người đi tới, không khỏi sững sờ, kia không phỉa sư tỷ Hách Mẫn sao? Nàng cùng sư huynh La Ly đã trở lại? Tả Mạc loáng cái suy nghĩ, còn quyết định đi lên bắt chuyện: Hách sư tỷ…" Đợi khi tới gần, mới phát hiện không hay, hai mắt Hách Mẫn sưng đỏ, rõ ràng đã khóc. Hách Mẫn vừa mới bị mắng nhìn thấy Tả Mạc, đột nhiên nhớ tới Lãnh Vụ cốc giao cho tên mặt cương thi quản lý, lại nhớ tới chưởng môn cùng sư phó quở trách, lửa giận bùng lên. Khẳng định tên này làm trò, nếu không sư phó sao biết chuyện tình Lãnh Vụ cốc? ý nghĩ này vừa mới nảy sinh, nàng cảm cảm giác cái mặt cương thi đáng hận, ác khí nảy sinh. Một ngoại môn đệ tửu, lại dám giở trò trên đầu bản tiểu thư? Nàng lông mày dựng đứng, không nói hai lời hất tay lên, liền tát về phía Tả Mạc. Tả Mạc vẫn cẩn thận, phản ứng cực nhanh, lập tức nắm lây cổ tay Hách Mẫn, giọng lạnh lùng: "sư tỷ làm gì vậy?" Tả Mạc trong lòng tả hỏa bùng cháy, trước kia, nếu là gặp chuyện này hắn cũng hết cách, nhưng hiện nay song phương địa vị bình đẳng, hắn sẽ không chủ động gây chuyện, nhưng không phải nhịn nhục nữa. "thật lớn mật!" Hách Mẫn cắn răng nghiến lợi, hiển nhiên cực giận: "ngươi loại phế vật này cũng dám phúng túng trước mặt ta." Lời còn chưa dứt, căn bản không cho Tả Mạc cơ hội nói chuyện, tay trái vung lên tát về phía Tả Mạc. Tả Mạc trong mắt co lại, ánh mắt lạnh thấu xương, tay phải trải qua luyện tập chỉ pháp vô số lần, động tác mau lẹ vô bì. Hách Mẫn bàn tay còn không chạm tới mặt Tả Mạc, đột nhiên thấy hoa mắt, ba, mặt bị một cái bạt tai. Hách Mẫn bị bạt tai làm ngây người, mau nóng rát, nàng khó tin nhìn Tả Mạc. Hứa TInh trùng hợp nhìn thấy một màn, kinh hãi thiếu chút hét lên, nàng phản ứng cực nhanh, hai tay che miệng. Tả Mạc lạnh lùng nhìn Hách Mẫn, ngữ khí rét lạnh: "sư tỷ thanh tỉnh chưa?" Nhìn thẳng vào mắt Hách Mẫn, hắn buông tay đang nắm chặt cổ tay hách mẫn, lui về sau một bước. Không biết sao, Hách Mẫn vừa đụng phải ánh mắt Tả Mạc, cả người như đông cứng, toàn thân băng lãnh. Nàng toàn thân run lấy bẩy, mặt xanh đỏ đan xen, sợ hãi, phẫn nộ, kích phẫn hợp lại một chỗ, nàng hoàn toàn quên nói chuyện. "a, đúng rồi, sư tỷ đã trở lại, có chút chuyện còn chưa biết." Tả Mạc đang định xoay mình rời đi lại dừng bước, thản nhiên nói: "tiểu đệ may mắn, được đưa vào nội môn, bái tại sư phó, trong viện học tập luyện đan." Hắn xoay bộ mặt cương thi qua, lộ ra hai hàm răng trắng muốt; "sư tỷ phải chiếu cố nhiều hơn nha." Hứa Tinh trợn mắt há mồm, nhìn Tả mạc lững thững li khai, màn cảnh trước mắt thực làm nàng quá rung động. Trước Tả Mạc, Hách Mẫn là nội môn đệ tử duy nhất tại Hành Phương viện, hiêu trương ngang ngược tới cực điểm, người người đều sợ. Không biết làm sao, Hứa TInh nhìn thấy vết năm ngón tay trên mặt Hách mẫn, lòng lại cảm thấy vô cùng thích thú. Nhìn Hách Mẫn còn đứng ngây như phỗng, Hứa Tinh quyết định yên lặng ly khai. Nếu như bị sư tỷ Hách Mẫn biết mình nhìn thấy chuyện này, mình thảm rồi. Lui ra, Hứa Tinh còn cảm giác có chút không thể tin, cảm giác kính sợ Tả Mạc, tự nhiên sinh ra. Bình thường Tả sư huynh rất dễ nói chuyện, nguyên lai cũng có lúc hung thần ác sát như vậy! Tả Mạc đi ra Hành Phương viện, bàn tay hắn hơi run khó mà nhìn thấy. Trong lòng hắn tràn đầy sợ hĩa, không phải sợ hãi Hách Mẫn, mà là sợ hãi chính mình! Lúc mới rồi, trong lúc phẫn nộ, như có thanh âm nói với hắn: "giết chết nàng! Giết chết nàng!" xung động cường liệt mà rõ nét, cường liệt khiến hắn thiếu chút không phải tung ra một cái bạt tai, mà là kiếm mang! Lúc nào thì, mình biến thành hung bạo như vậy? phát hiện này khiến hắn vô cùng khẩn trương. Trong truyền thuyết, phàm là yêu mà, không ai không cùng hung cực ác, thị sát như mạng! Chẳng lẽ là vì mình luyện tập thai tức luyện thần, tính tình dần chịu ảnh hưởng? hay là Bồ yêu làm trò? Hắn đứng vững chân, nhắm hai tròng mắt, hít một hơi thật sâu, lại chầm chậm thở ra, toàn bộ tâm tình chán ghét đều theo môt hơi toát ra ngoài. Hắn mở tròng mắt ra, mắt lại trong veo, hai tay khôi phục. Dự tính chính mình thời gian này quá mệt mỏi. Thai tức luyện thần Tả Mạc luyện cũng không phải chốc lát, trước nay không phát sinh trạng huống dạng này. Còn Bồ yêu, tên biến thái anyf, cũng tuyệt đối là tên biến thái cẩn thận, hắn cũng không chủ động rước họa vào thân. Tả Mạc phát hiện Bồ yêu đối với vài vị trưởng bối của hắn, đặc biệt sư thúc Tân Nham, còn khá kiêng dè. Về tới Tây Phong tiểu viện, Tả Mạc quyết định cái gì cũng không nghĩ, nghỉ ngơi một đoạn thời gian. Hắn tâm cũng âm thần cnahr giác, báo cho mình cần phải chú ý cẩn thận. Cả một ngày, hắn không làm việc gì, chỉ gục đầu vào ngủ. Hắn bị hạc giấy màu hồng làm bừng tỉnh. "gia, nghe nói các ngươi xuất bạch nhật tinh hiển? Dễ chơi không?" vẫn là nét chữ xinh đẹp mà Tả Mạc quen thuộc. "Chưa nghe nói qua." Tả Mạc rất khẳng định hồi đáp. Bạch nhật tinh hiện, làm sao có thể? Hắn rất khẳng định mình tuyệt không thấy qua cảnh tượng kỳ quái này. "nha, nhưng nhân gai nghe tin tức xác nhận thế. Gai phải cẩn thận a, bạch nhật tinh hiện, là hung triệu, rất có thể là yêu ma nha." Tả Mạc run động, yêu ma! "khí vị rất quen thuocj nha." Bồ không biết từ lúc nào dã xuất hiện bên cạnh Tả Mạc, nhìn vào giấy tiên trên tay Tả Mạc, rất nhanh cười lên: "nguyên lai là một tiểu nha đầu." Tả Mạc cảm giác được, Bồ yêu cười rất lạnh lùng. "Ngươi biết?" Hắn cẩn thận hỏi lại. "Biết sao?" Bồ yêu mắt đỏ híp thành một cái khe, cười rất thích thú: "đương nhiên quen." Mắt hắn lại rơivào giấy tiên trên tay Tả Mạc, cười hắc hắc nói; "yêu mà? Tiểu cô nương này lý thú, ta thích." Lưu lại một chỗi tiếng cười ý vị sâu xa, Bồ yêu tan biến không thấy, chỉ lưu lại Tả Mạc võ đầu bứt tóc không hiểu gì. Chủ nhân hạc giấy, Tả Mạc thực thiếu hụt thiện cảm. Chuyện tình gì, một khi bị bức, cảm giác sẽ phi thường hỏng bét, tán gẫu cũng thế. Chẳng qua, cũng tính là mình chọc phiền toái, Tả Mạc cũng không làm gì hơn. tự gây nghiệt, không thể sống nha! Liên tục mấy ngày, Tả Mạc cảm giác nghỉ ngơi rất tốt, liên tục đầu nhập vào sự nghiệp vĩ đại kiếm tinh thạch. Hắn một hơi luyện chế hai mươi viên đại lực hoàn, toàn bộ giaoc ho Lý Anh Phượng. Lý Anh Phượng thuận tiện đem ngọc giản về cấm chế lần trước có nhắc tới cho hắn, nhưng còn nhắc hắn, xung đột của hắn cùng Hách Mẫn, hiện tại trên dưới toàn môn phái, đều lưu truyền, bảo hắn phải cẩn thận. Tả Mạc vừa nghe lời này, thầm hô không hay, chẳng qua nghĩ lại, cũng lập tức thoải mái, loại chuện này, tránh cũng không thoát. Nhưng khi hắn về tới miệng Tây Phong cốc, nhìn thấy cấn chế bị phá hoại bừa bộn, sư huynh La Ly ngạo nghễ đứng ở miệng cốc. Hắn dừng bước chân.