Sau khi Văn Khương tỉnh lạ câu nói đầu tiên là câu này.
Quản Trọng đã ăn mặc chỉnh tề.
"Tử phu nhân việc lại nói ra? Thần bất quá là an bài người cùng Trọng Nhĩ công tử thấy nhau mà thôi, hai người các ngươi cần phải trân trọng."
Hắn một phen thoại đem chính mình quăng nhất thanh nhị sở.
"Quản Trọng, ta hận ngươi."
"Văn muội, "
Quản Trọng nhẹ vỗ về nàng.
"Nếu sớm biết thân thể của nàng xinh đẹp như thế, ngày đó tại Lỗ Quốc ta đã cưỡng ép nàng."
"Cút_ _ "
"Ta sẽ không quấy rầy nàng cùng Trọng Nhĩ, chúng ta còn nhiều thời gian."
***
Hải đường nở hoa, Văn Khương xuống xe ngựa, dưới trời chiều một bên mặt bị nhiễm lên chút ánh chiều tà, hết sức yêu nhiêu.
Trọng Nhĩ cười tiến lên đỡ lấy nàng, Tiểu Đào biết điều rút lui tay.
"Đã lâu không gặp."
Hai người tất cả đồng thanh, sau đó bèn nhìn nhau cười.
Cách thời gian vài năm, hắn so với nàng dường dường như cái gì cũng không thay đổi nhiều.
Chỉ là ngồi ở trong sân khỏa cây hải đường kia tâm sự mà đã trôi qua cả ngày, lúc chia tay Trọng Nhĩ
nắm lấy tay Văn Khương.
"Ngày mai có tới không?"
Văn Khương lắc đầu..
" Mấy ngày này trong cung chỉ có một mình ta, Tam ca bận xử lý quốc sự, hôm nay là do Quản Trọng đặc biệt an bài, ta mới có thể gặp huynh."
"Không sao, ta nhìn mảnh đất này cực kì tốt, mặt sơn lâm thủy, Tam ca của nàng đặc biệt chọn cho ta, ta rất ưa thích."
Văn Khương cúi đầu không nói.
"Thấy huynh ở bên cạnh huynh ấy tại tốt đẹp, ta cũng an tâm."
"Cám ơn."
"Quản Trọng nói lần trước, hắn cho nàng thân phận mới, hiện nay xem ra cái thân phận này càng thêm thích hợp với nàng."
"Có lẽ đúng vậy."
Lời nói hai người lại đứt quãng một phen, Văn Khương mới đón xe rời đi.
Chờ trở lại trong cung đã là lúc lên đèn Văn Khương hấp tấp trở lại Câu Dặc cung, mới phát hiện tiểu Bạch đã sớm ở đây chờ nàng.
"Tiểu muội đi đâu?"
Hắn ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Văn Khương nhìn trên án kỷ bày biện mấy món điểm tâm nàng ngày thường yêu nhất, không khỏi có một ít chột dạ.
" Chỉ là cùng Tiểu Đào xuất cung đi dạo một chút."
"Đúng vậy không?"
Tiểu Bạch nâng chén rượu đưa tới bên miệng uống một hơi cạn sạch.
Văn Khương tâm bang bang nhảy loạn, rõ ràng nàng không có làm qua chuyện gì, giờ phút này lại càng cảm thấy áy náy cùng bất an.
"Tam ca ngày hôm trước có nói đến việc bắc hạnh hội minh, không biết bây giờ thế nào?"
Tiểu Bạch một cái ôm chầm nàng, "Tống quốc bất an tại phòng, phản bội đại Tề ta mặc cho trước kia ký kết minh ước,muội nói có nên phạt hay không?"
"Phạt như thế nào?"
Nàng càng cảm thấy trong lời hắn có ý...
"Lấy Châu Thiên tử chi uy hưng binh thảo phạt, muội thấy thế nào?"
Hắn ngón tay thon dài vuốt ve hồng môi, tối nay trên người Văn Khương phiêu tán nhàn nhạt hương hải đường cực kì nhiếp nhân tâm phách.
"Tam ca nói được thì đó chính là được"
"Chỉ là, hơn nửa năm nay lại không được gần muội, tiểu muội có nhớ ta?!" Hắn ôn nhu vuốt ve sợi tóc nàng, giống như thuở thiếu thời của hai người.
"Tất nhiên là nhớ."
Văn Khương để tay lên cổ hắn.
"Hiện nay hậu cung chỉ có một phu nhân là muội, Tam ca huynh cũng không có con trai trưởng, tương lai đại Tề thành bá chủ, thì biết lấy ai kế vị?"
"Tiểu muội đây là đang oán ta không nỗ lực sao?"
Hắn nhẹ nhàng sờ sờ nàng chóp mũi trở mình đem nàng đè trên mặt đất, "Mấy ngày trước đây ta sai người đưa tới chén thuốc, muội còn có uống đúng hạn không?"
"Thuốc kia khó uống chết, nhưng muội vẫn có uống."
"Vậy là tốt rồi."
Hắn bàn tay lớn thăm dò vào nàng sâu y.
"Hoa phục màu tím hoa phục rất ít khi thấy muội mặc nó, hôm nay nếu là làm ô uế, muội tất không bỏ."
"Ừm."
Nàng mệt mỏi vô lực tùy ý hắn phất qua thân thể mình, bàn tay như lửa nóng quấn trụ bộ ngực cao vút, đã hiểu rõ vừa vui sướng...
"Hôm nay không thể" - Văn Khương phủi nhẹ tay hắn.
"Lúc cùng Tiểu Đào lúc trở lại vừa phát hiện tới kỳ."
"A?"
Tiểu Bạch nheo cặp mắt lại, bàn tay như lửa nóng không có dừng lại xu thế.
"Ngày mai Tam ca muốn nhổ trại, tối nay muội vì sao lại không muốn ta chạm vào"
"Chính là"
Văn Khương ừ ngập ngừng, lại bị Tiểu Bạch hôn phong trụ lại lời nói.
Quần áo chẳng biết lúc nào đã rời khỏi thân thể, thời khắc này nàng chính là trần truồng thân thể tiếp nối ánh mắt hắn nóng bỏng nhìn chăm chăm