Hắn dùng ngón tay ấn vào huyệt Hợp Cốc của An Thuỳ rồi truyền nội lực vào.Nàng chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chạy vào bàn tay sau đó nhanh chóng di chuyển đi khắp thân thể.
- Muội cảm thấy...Không xong,muội muốn đi mao xí...
- Nhà vệ sinh ở trong.Đi thẳng,rẽ trái,của nữ bên phải.
An Thuỳ vội ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.Thế nhưng khi nó chỉ vừa đi được nửa đường thì hắn bỗng nghe thấy một tiếng “Bủm” rất vang.Sau đó là tiếng khóc thảm thiết:
- Ô ô~Chán ghét...Ô ô~
- Đợi tý ta mua quần cho mà thay.
Hắn nói vọng vào rồi thở dài:
- Mới mở hàng đã thấy lỗ rồi.
Hắn nhàm chán ngồi ngủ gà ngủ gật một lúc thì bỗng nghe tiếng bước chân.Mở mắt ra thì thấy An Thuỳ ôm trên tay một con mèo vằn nhỏ rụt rè tiến lại gần hắn:
- Muội vừa tìm thấy con mèo này trốn sau khe cửa. Huynh nhìn thử xem,hình như nó bị bệnh rồi hay sao ấy.
- Mèo?Ta tưởng chỉ có chó thích ăn phân thôi chứ?Không lẽ bây giờ mèo cũng có thú vui tao nhã này?
-...
An Thuỳ ngượng ngùng đưa con mèo ra trước mặt hắn.Con mèo trông thấy hắn thì đột nhiên giãy nảy lên quờ quạng mấy cái khiến bộ mặt vốn đã không đẹp trai của hắn suýt chút nữa thì bị cào nát bét.
- Con mẹ nó!
Hắn buột miệng chửi thề.Tuy là kinh nghiệm chiến đấu phong phú thế nhưng một con mèo cứng đờ như đã chết lại bất ngờ lồng lộn lên khiến hắn dù tỉnh táo đến mấy cũng không khỏi bị bất ngờ.
- A!Tuyệt quá!
Chương 83: Uy áp | 6 tháng trước | ||
Chương 84: Trúng độc | 6 tháng trước | ||
Chương 85: Nhược điểm | 6 tháng trước | ||
Chương 86: Theo dõi đặc biệt | 6 tháng trước | ||
Chương 87: Kẻ phá rối | 6 tháng trước |