Kiều Kiếm Vân hai mắt bén lửa nhìn chằm chằm thiên hạ vẻ mặt vô tội, nhịn không được lại là một tiếng thấp rủa. Hắn sắp bị đốt thành tro, nàng lại vẫn là bộ dáng không biết đã xảy ra chuyện gì. Hai người trần trụi, hai thân thể gắn chặt vào nhau cùng với hắn cực nóng gắng gượng đặt giữa hai chân nàng, mà nàng thì như không có chuyện gì to tát, một chút thần sắc kinh hoảng cũng không có. Trái lại chính hắn cũng đã kề cận bờ vực bùng nổ, so với nàng còn muốn thiếu kiên nhẫn hơn.
Lương Phù Cơ bị hắn mắng liền rụt cổ, khẽ kéo hai tay bị giam trên đỉnh đầu xuống.
"Ách…… Kiếm Vân ca ca, ngươi có thể hay không trước buông ra tay của ta a?" Từ khi sinh ra đây là lần đầu tiên nàng bị trói như vậy, nếu không phải vì muốn làm hắn vui, nàng chỉ sợ đã sớm trở mặt, cũng tuyệt không giống hiện tại ôn tồn cùng hắn thương lượng.
"Không thể!" Hắn nói rõ ràng, bàn tay to vươn ra trêu đùa tuyết nhũ trước ngực.
"Tại sao?" Nàng toàn thân run lên, nhất thời há hốc mồm.
"Sao…… Làm sao……" Ánh mắt hắn thật rất kỳ lạ nha! Nàng chưa bao giờ nghĩ tới Kiếm Vân ca ca luôn luôn đối nàng mặt không chút thay đổi lại biểu hiện một mặt kỳ lạ với nàng.
Hắn…… Có phải hay không có chút…… Biến thái a?(S: Há há.. Anh Vân: *giơ tay *, S: *bị điểm huyệt im*)
Dường như nhìn thấu đăm chiêu trong lòng nàng, Kiều Kiếm Vân một bên lấy tay nhẹ phẩy đẫy đà trước ngực nàng, một bên đối nàng nói:"Ở trên giường ta luôn luôn tùy tâm sở dục, ngươi chỉ cần phối hợp với ta, coi như đã khiến ta vui rồi." Hắn cúi đầu đem nhũ lôi bị hắn đùa nghịch đến vừa thẳng vừa cứng nhét vào trong miệng.
"A!" Thân thể của nàng co lại mãnh liệt. Hắn sao lại tiếp tục động tác làm nàng khó chịu như ban nãy? "Thực…… thực sự?" Bất quá tuyên bố của hắn nhưng thật ra khiến lòng nàng có tia an ủi, dù sao nàng bị "đau khổ" này nọ gì đó cũng không uổng phí.
"Đương nhiên……" Hai tay hắn nắm giữ tuyết nhũ thơm mát co dãn của nàng, một bên dùng ngón tay bóp chặt đỉnh phong ma sát, một bên dùng môi lưỡi bú mút trêu nghịch.
"A……" Cảm giác vừa ngứa vừa đau đánh úp lại khiến nàng kìm lòng không đậu cong thân thể, trong miệng bật ra tiếng rên rỉ, nhiệt lưu tán loạn toàn thân cao thấp như phải bỏng.
Nàng thật không rõ vì sao chỉ cần hắn cắn vào ngực, nàng sẽ có cảm thụ kỳ quái như thế đâu?
Kiều Kiếm Vân thay phiên hút hai đỉnh nhũ nắm trong tay, một đôi nhũ lôi hồng nhạt rất nhanh đã bị hắn mút đến vừa sưng vừa đỏ, cứng rắn như thạch.
"A…… Ân…… Đừng……" Nàng lộn xộn hô, thân thể lại thành thật bị khơi mào dục triều, da thịt tuyết trắng lập tức nổi lên một đóa đóa mê người đỏ ửng.
Hắn ở trước ngực nàng lưu luyến quên cả đường lui, hết lần này đến lần khác mùi thơm tự nhiên toát ra từ cơ thể nàng cùng hương vị động tình của nữ nhân. Hắn vươn một bàn tay to vươn xuống mơn trớn đường cong động lòng người, thẳng đến nơi tuyệt mật riêng tư giữa hai chân nàng, đồng thơi thò ngón tay gảy lên đóa hoa mỹ miều, cảm thụ nàng động tình ẩm ướt chạm vào ngón tay hắn……
"A……" Không thể khống chế khoái cảm từ hạ thân lan ra khắp người, nàng không kìm được thốt lên một tiếng ngâm mềm mại.
"Thoải mái đi? Tiểu yêu tinh của ta. Ngươi nhưng là càng ngày càng ẩm ướt ……" Nàng nhiệt tình phản ứng lấy lòng hắn. Ngón tay ma lực qua lại nhu cọ tầng tầng đóa hoa ẩm ướt, khiêu khích lối vào bí ẩn.
"Ân…… Thoải mái…… Nhưng là……" Nàng liều mình muốn biết tại sao hắn chỉ cần sờ "nơi đó", nàng sẽ có một loại cảm thụ phi thường thoải mái sung sướng? Bất quá nàng lại phát hiện chính mình không còn biện pháp tự hỏi, toàn thân hư nhuyễn không thôi, toàn bộ ý thức đều đặt vào nơi đang bị tay hắn tàn sát bừa bãi……
Trêu chọc trái phải từ trên xuống dưới càng khiến thân thể nàng đỏ bừng. Kiều Kiếm Vân hai mắt phiếm hồng, hơi thở ồ ồ, dục hỏa bị cưỡng chế càng làm cho động tác của hắn thêm kích cuồng.
Từ cánh hoa nộn hồng bị hắn khiêu khích liền chảy ra mật dịch, hai ngón tay hắn tìm được cánh hoa non mềm liền nắm lấy ma sát.
"A……" Rất nhiều động tình mật dịch trào ra trong cơ thể, vui thích mãnh liệt làm nàng hoang mang.
"A –" Cơ bụng dưới của nàng căng thẳng, kinh sợ bị dị vật xâm nhập đau đớn. Tiếp theo hắn dò xét khuấy động khiến nàng không khỏi giãy dụa.
"Đừng…… Kiếm Vân ca ca…… Đau quá! Buông…… Buông ra……" Theo hắn ngón tay xâm nhập, nàng càng phát ra cảm giác đau đớn, trong lòng cũng xuất hiện một cỗ sợ hãi.
"Hư! Phù Cơ ngoan, nhịn một chút…… Chờ một chút sẽ không đau ……" Hắn trong miệng thì thào, thô thanh trấn an, nhưng là động tác lấy ra đâm vào nơi hạ thể nàng không có ngừng lại. Thậm chí không bao lâu sau còn thêm một ngón, hai ngón tay cùng tiến vào u huyệt nhỏ hẹp, cùng dùng lực căng nơi cấm địa chưa có người đi qua.
"A……" Nàng mãnh lực giãy dụa, toàn thân hư nhuyễn phát run,"Ngươi…… Gạt người! Đau quá…… Càng đau ……" Nàng không hiểu sao hò hét mà hắn vẫn làm đau nàng. Bất quá hai tay bị trói khiến nàng không thể trốn, chỉ có thể cố gắng vặn vẹo thân mình kháng nghị.
Hắn đương nhiên biết nàng đau, bởi vì nàng vẫn là tấm thân xử nữ nha! Nhưng là vì tránh làm thương nàng, lúc động tác này là không thể không làm!
Hắn dùng hai đùi cường kiện đem hai chân nàng tách càng thêm lớn, cũng lấy sức nặng bản thân ngăn chặn nàng liên tiếp di chuyển cơ thể. Hắn nửa ngồi dậy, hai mắt đốt lửa nhìn thẳng nơi riêng tư non mềm sưng đỏ của nàng, hai ngõn tay vẫn tiếp tục duy trì công việc căng ‘nàng’.