Diệp Thiên Vân đón ánh mắt của bọn họ, phát hiện vóc người của lão già này có hơi gầy, nhưng lại vô cùng tinh tráng, khác hẳn với độ tuổi của lão, hơn nữa hạ bàn tỉ lệ cũng không hợp, vòng eo có vẻ hơi lớn.
Trên mặt lão mặc dù có một số nếp nhăn, nhưng mặt lại không có vẻ lão hóa, hơn nữa đôi mắt hữu thần, ánh mắt nhìn về phía hắn rất lợi hại.
Mấy người Lưu Tùng cũng không để ý đến vẻ mặt của Diệp Thiên Vân, mọi người vội vã chạy trước, ngay cả việc Diệp Thiên Vân dừng lại họ cũng không biết.
Diệp Thiên Vân nhìn mấy người còn lại, trong đó có hai người trung niên tuổi chừng 40, lại có bốn người tuổi 20, phản ứng của bọn họ chứng tỏ đều là có công phu thiện về chân.
Chỉ trong chốc lát khi lão giả đi đến trước mặt Diệp Thiên Vân, lão giả đột nhiên dừng bước, cẩn thận đánh giá Diệp Thiên Vân, rồi mở miệng nói: “Tiểu huynh đệ là môn nhân của phái nào, xem ra chúng ta có chút quan hệ sâu xa thì phải?” Lão nói xong người này, mấy người trẻ tuổi kia mới chú ý đến Diệp Thiên Vân mới nhìn thấy mấy mấy người này cũng không chú ý đến hắn.
Diệp Thiên Vân hướng lão giả kia gật đầu, sau đó làm một cái võ lễ nói: “Tôi vô môn phái, chỉ vì đam mê võ thuật, bình thường có luyện tập một chút.” Nói xong thì cười cười với lão giả kia.
Lão giả cũng gật đầu đáp lại, sau đó thản nhiên nói: “Nhìn cậu thân hình không tồi, có căn cơ luyện võ rất tốt, không biết tiểu huynh đệ luyện qua võ công gì?”
Diệp Thiên Vân cười: “Chỉ là ngẫu nhiên luyện một chút Bát Cực Quyền để cường thân mà thôi.” Hắn nói xong liền muốn đi tìm đám Lưu Tùng, vì thế vội nói thêm: “Tôi đi trước, sau này gặp lại.” Nói xong liền làm một lễ rồi chạy theo phương hướng của đám Lưu Tùng.
Không ngờ một câu nói này của hắn làm cho mọi người chú ý, lão giả cũng cười nói: “Tiểu huynh đệ đi thong thả, thật sự thì cậu có nhận biết Diêm Phong không? Hắn cũng là người luyện Bát Cực Quyền mà lão hủ có quen biết.” Nói xong hai mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân nhìn lại một chút, những người này hình như cùng Bát Cực Môn có quan hệ. Những lời này cũng không nói lão được, linh giác của người luyện võ rất nhạy cảm, một khi họ điều tra ra lại dẫn đến hiểu lầm, vì thế hắn nghĩ rồi nói: “Từng có gặp qua một lần, nhưng không quá quen thuộc.” Hắn nói xong lời này thì một người trẻ tuổi bên kia đã cười giễu cợt, sau đó nhìn Diệp Thiên Vân nói: “Sư phụ người xem, môn nhân Bát Cực Môn cũng không dám thừa nhận, xem ra bọn họ đã sớm biết chúng ta sẽ tìm đến cửa rồi.” Mấy người kia nghe thấy cũng cười theo, tựa hồ như đang cười nhạo Diệp Thiên Vân nhát gan vậy.
Lão giả kia nhanh khoát tay trách cứ: “Người tuổi trẻ không biết trời cao đất rộng, có chút công phu đã cảm thấy mình giỏi lắm rồi, ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận, các người biết chưa?” Mấy người kia vội vàng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Lúc này lão giả kia mới nói với Diệp Thiên Vân: “Chúng ta đến đây vốn tìm Diêm Phong, tiểu huynh đệ có thể giúp chúng ta liên hệ với hắn một chút không? Sau này tất xin trả ơn!” Lão nói rất khách khí, nhưng ngữ khí thì không chút thương lượng, điều này khiến trong lòng Diệp Thiên Vân cảm thấy rất khó chịu.
Cho tới giờ chưa ai bắt ép hắn làm chuyện mà hắn không thích, cho dù là ở đâu, bất cứ là ai, cũng không được! Đây chính là điểm mấu chốt của Diệp Thiên Vân, thế nên Diệp Thiên Vân nhìn quanh một chút rồi nói: “Ta cùng Diêm Phong mới gặp qua một lần, cũng không tính là quen biết, ta nghĩ các ngươi tìm sai người rồi.” Diệp Thiên Vân nhìn lão giả kia, rồi nói ra ý kiến của mình.
Không đợi lão giả này lên tiếng, mấy tên đệ tử còn trẻ của lão đột nhiên nói: “Ta nói cho ngươi biết, chúng ta đến tìm Bát Cực Môn gây sự, ngươi học Bát Cực Quyền thì tính là ngươi xui xẻo, hôm nay nếu ngươi không nói, kết quả hẳn là ngươi đã rõ!” Trong lời nói thể hiện sự tự tin vô cùng, thậm chí còn là vô cùng cuồng ngạo. Thoạt nhìn thì mấy người trẻ tuổi này chỉ là mấy tên gà mới xuất đạo, cái gì cũng không biết.
Diệp Thiên Vân vốn muốn tiến lên động thủ, nhưng mà đối với hoàn cảnh chung quanh vẫn còn chút băn khoăn. Chính mình là hội viên ở đây, nếu mình ra tay thì khảng định là không chạy thoát được, cuối cùng người ta vẫn tìm được mình. Mới vừa giải quyết xong chuyện lần trước, chẳng lẽ lại để dẫm lên vết xe đổ lần trước sao? Loại kết quả này Diệp Thiên Vân không muốn chứng kiến, giết người thường mạng chính là vương đạo. Nghĩ tới đó, hắn nhíu mày nói: “Chẳng lẽ các ngươi muốn động thủ ở đây, lấy nhiều đánh ít sao?” Lời này vừa nói ra, mấy người đối diện cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Võ lâm tuy là nơi ăn người, nhưng mà cũng vẫn cần giảng quy củ, nhiều đánh ít là chuyện tình không tốt đẹp gì, làm chuyện này đều phải lo lắng hậy quả, nếu loại truyện này mà truyền ra ngoài, ít nhất là ảnh hưởng tới danh vọng của môn phái trong võ lâm, mà trong võ lâm thì danh vọng là quan trọng nhất.
Kì thật thì người càng luyện võ càng chú ý đến mặt mũi, cho nên lão giả liền mở miệng nói: “Chúng ta cũng không phải lấy nhiều đánh ít, chính là chỉ muốn hỏi ngươi xem Diêm Phong ở đâu, mà ngươi cũng biết lấy nhiều đánh ít bị võ giả rất khinh thường, ít nhất thì chúng ta cũng không làm vậy.” Lão giả vừa nói xong liền hung hăng trừng mắt mấy tên đệ tử.
Lời này vừa nói ra, tên trẻ tuổi vừa nói cũng cảm thấy mình quá càn rỡ, đây chính là điều tối kị của võ lâm, vì thế không khỏi ngậm mồm lại.
Diệp Thiên Vân lắc đầu nói: “Kì thật ta thật sự không biết, ta thật sự cũng không tìm ra được, nếu như ta biết thì chắc chắn đã nói cho các ngươi.” Diệp Thiên Vân nói ra lời này, ý là không muốn gây chuyện, vé máy bay hắn cũng đã chuẩn bị rồi, mai là bay về nhà, hắn cũng không có ý định trêu chọc mấy người này, nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện, vạn nhất có gì ngoài ý muốn, hắn lại không được về nhà, hôm nay đúng là họa từ trên trời rơi xuống.
Hắn vốn muốn để mọi chuyện yên xuống, ai ngờ có đôi khi chuyện không như mong muốn, tên trẻ tuổi vừa mới nói lại tiếp tục lên tiếng: “Vậy cũng được, ngươi cùng chúng ta đi tìm! Tìm được hắn thì chúng ta lập tức thả ngươi về.”
Mấy người ở bên cạnh nghe thấy những lời này cũng hơi chau mày, cái loại lời nói muốn bắt người ta này quả thật là rất ngu, chỉ cần đối phương không phải quá nhất gan, lúc đó sẽ tức giận, vì thế chỉ nghe là đã biết người nói không biết cách ăn nói thế nào.
Diệp Thiên Vân càng lùi lại, hắn lại càng muốn tiến tới, điều này khiến lửa giận trong lòng hắn bừng lên. Nhìn lại người trẻ tuổi này, càng nhìn càng thấy hắn rất dung tục, cách ăn nói là muốn bị đánh, càng nhìn càng thấy ngu.
Tia lửa giận vừa mới lui xuống của hắn lúc này lại bùng lên, hắn híp mắt lại nói: “Nếu ta không muốn đi thì sao?” Ánh mắt của hắn hơi căng thẳng, toàn cơ thể lúc này giống như lò xo, sức bật cùng sức mạnh đều đang kìm nén.
Diệp Thiên Vân vốn rất tàn nhẫn, bởi vì hôm nay có việc nên nhường một chút, không nghĩ đến lại gặp loại người này, chỉ muốn làm theo ý mình, khiến Diệp Thiên Vân rất bực.
Mấy người kia lúc này cũng đang đề phòng, nhìn thân thể bọn họ cũng biết là Diệp Thiên Vân đang vận sức, tùy thời có thể cấp cho tên kia một kích chí mạng.