Mắt thấy mọi người liên tiếp đào ra bảo thạch, còn mình thì mệt muốn chết đi sống lại nhưng lại lấy ra một đống bùn, Tinh Tinh ở bên cạnh cực kỳ đỏ mắt, lập tức dở ra tính cách thường ngày của nàng, chống nạnh vênh váo nói :
- Huynh đệ, có bán bảo thạch không? Nói cái giá đi, rồi đẩy lên trang web Đào Đào, trong vòng năm phút đồng hồ ta lập tức trả tiền!.
Nhưng thật ra nàng không nên làm như vậy, bởi vì tất cả mọi người đều là bằng hữu, cầm nhân dân tệ ra khoe khoang sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của bạn bè. Dù gì Diệp Sảng là cũng là tên quỷ nghèo, nhưng là trọng yếu hơn chính là không được vũ nhục uy phong của Diệp Sảng, giọng điệu này của Tinh Tinh cô nương thật sự là nuốt không trôi.
Tinh Tinh đảo đôi mắt to đen láy liếc qua, nàng bắt đầu giở trò, nghiêm trang nói:
- A Ngân, không ngờ ngươi cũng có bản lĩnh thật!
Diệp Sảng vừa nghe tức khắc cảm động :
- Hôm nay là lão thiên hiển linh sao, khó được nghe Tinh Tinh cô nương khen ngợi người ta. A, không đúng, phải nói là là ta quả thật quá đẹp trai.
Tinh Tinh làm ra vẻ lão luyện nói:
- A Ngân này, hôm nay vận may của ngươi tốt như vậy, tốt nhất đem bảo thạch đính lên súng của ngươi, trực tiếp chuyển thành vũ khí cường hóa cấp 2 biến dị, như vậy sẽ khủng hơn đấy!
Nàng đưa ra đề nghị này làm những người khác đều ngẩn người, trên lý thuyết, chủ ý này rất tốt ; trên thực tế, đó là một chủ ý thúi hoắc. Hiện tại trong đám người này, ngoại trừ Tinh Tinh, những người khác đều thuộc về cái loại nghèo đến mạt rệp. Đừng tưởng Diệp Sảng trên người còn có hơn 10 điểm tín dụng, chừng đó thì cầm mua bánh mỳ bánh bao thì đủ. Nhưng muốn đi sắm trang bị, chừng ấy tiền căn bản không thấm vào đâu, đừng quên, đạn chính là nguyên nhân lớn nhất của việc phá sản. Cho nên khi bọn Diệp Sảng đào ra bảo thạch, ý tưởng nghĩ đến đầu tiên chính là tiền, mà không phải trang bị, hơn nữa Diệp Sảng cho tới bây giờ cũng chưa từng mua sắm trang bị.
- Ờ...
Diệp Sảng có chút do dự.
- A Ngân, nhất định ngươi sẽ làm được, khả năng của ngươi như vậy, ta tin tưởng ngươi, rất tin tưởng ngươi!
Một câu này của Tinh Tinh quả thực rất chuẩn, đồng thời nàng còn xuất đại chiêu —— ngẩng đầu thâm tình chăm chú nhìn Diệp Sảng, ánh mắt như mong chờ khí phách nam nhi? Nha đầu này có đủ thông minh, nàng đối với lực sát thương của mình cũng có đủ tự tin, ánh mắt mỹ nữ có tác dụng kích động nam nhân, bình thường nam nhân đều đỡ không được, lập tức sẽ tràn đầy nhiệt huyết.Nhưng Diệp Sảng là nam nhân bình thường sao? Hắn hiển nhiên không phải, hắn là nam nhân đứng đắn, phi thường đứng đắn:
- Tinh Tinh cô nương, tại sao ngươi híp mắt lại như vậy? Khó chịu sao? Trên núi lạnh lắm, ngươi mặc cái áo bông này vào đi!
Tinh Tinh hộc máu, nghĩ thầm mẹ cha ơi, tên này bị nhũn não hay sao ấy! Trời của ta ơi, cứu mạng ta...
Nàng không cam lòng, nàng muốn nhìn thấy Diệp Sảng buồn bực thì mới thoải mái. Thua keo này ta bày keo khác, Tinh Tinh nghiêm mặt nói:
- A Ngân, ngươi thử nghĩ đi, lát nữa địch nhân sẽ đuổi đến đây chúng ta chắc chắn không chống đỡ nổi, ngươi đem bảo thạch gắn lên súng, tăng sức công kích, như vậy có thể chống đỡ, đó mới là cách đúng đắn!
Phản Thanh Phục Minh lập tức tiếp:
- Tinh Tinh cô nương nói đúng, ta vất vả đào quặng mỏ là vì ngăn cản đại địch, nếu Hà huynh đề cao lực công kích, khả năng thắng có thể nhiều hơn một phần rồi!
Nhất Đại Nữ Hoàng:
- Tinh Tinh cô nương thật sự là thông minh lanh lợi!
Đại Hán Thiên Tử:
- Tinh Tinh cô nương trí dũng song toàn, Thiên Tử khâm phục!
Lão Đại cũng thâm trầm:
- Ờ... Cũng đúng!
Tây Môn Xuy Ngưu:
- Đúng đúng! A Ngân, toàn bộ dựa vào ngươi !
Tâm tư đang dao động của hắn rốt cuộc cũng bị mấy tên gia hỏa đi theo kích động, Diệp Sảng một trận hào khí dâng lên:
- OK, vì cấp bậc và kinh nghiệm của mọi người, ta gắn bảo thạch!
Tinh Tinh ngấm ngầm cười sung sướng một trận, ngươi chờ trang bị vỡ đi, hắc hắc hắc! Ha ha ha!
Kỳ thật Tinh Tinh coi như cũng có lương tâm, không giật dây Diệp Sảng cầm bảo thạch đi gắn pháp bảo, nếu gắn thì chắc chắn mười phần thất bại. Nàng chỉ nghĩ: dù sao trên người Diệp Sảng cũng không có gì đáng giá, cho dù bị trang bị mất đi cũng không ảnh hưởng cho lắm. Mà lúc ấy mình đã log out chuồn rồi, kệ Diệp Sảng ngồi khóc tu tu, sau đó chờ Diệp Sảng trở về thành đi cầu mình, mình sẽ cho Diệp Sảng mua một cái trang bị đền cho hắn, trang bị của tên tiểu tử thúi này thì đáng giá mấy đồng tiền? Chuyện nhỏ như con thỏ!
Ta nói ngươi là có ý riêng.. Hừ hừ!
Vấn đề chính là có đôi khi bạn Diệp Sảng rất hèn hạ, vẫn là nguyên lý kia, người có hèn hạ thì mới vô địch. Có gì phải sợ? Trang bị không có có thể tìm lại lần nữa, hơn nữa hiện tại ở ngay khu bảo thạch, hết thì cũng có thể tìm tiếp, không gắn thì không ra cái gì, vạn nhất một phát đập ra đồ tốt thì sao? Cùng lắm thì ngửa mặt lên trời kêu lớn một tiếng: Làm thợ mỏ lúc nào cũng trâu bò..
Vì thế Diệp Sảng liền lấy pháp bảo Bát Lộ Thần Mạo tháo xuống. Tinh Tinh vừa thấy luống cuống rồi. Tiểu tử này làm thật sao? Nàng vội vàng giữ chặt Diệp Sảng:
- Không cần, đừng gắn cái này! Gắn súng!
Diệp Sảng cười ha ha:
- Sợ quái gì, vạn nhất thành công thì sao?
- Tỷ lê không thành công là 19.999 lần đó !
Tinh Tinh phản bác nói.
Diệp Sảng cười hắc hắc:
- Chớ sợ, cái pháp bảo này chỉ là cấp phổ thông (lv0) thôi, chắc chắn thành công.
Những lời này của Diệp Sảng cũng có đạo lý, cấp bình thường chuyển biến dị lv 1... Trừ phi mình chính là Thần Mốc rồi! (đoạn này hơi ngẩn tò te, không hiểu lắm)
- Ai nha, ngươi đừng gắn, ta chỉ muốn đùa với ngươi thôi!
Tinh Tinh sợ hết hồn, mấy lần trước đều do nàng bướng bỉnh, thiếu chút nữa hại chết Diệp Sảng, nếu lần này khiến cho pháp bảo của Diệp Sảng lên đường, thì quả thật là đùa quá trớn. Nàng cũng hiểu được, chẳng qua mình thuận mồm trêu chọc Diệp Sảng mà thôi, nên vội vàng ôm phía sau lưng Diệp Sảng:
- Ta bảo ngươi không gắn là không gắn! Nếu coi ta là bằng hữu thì hãy nghe lời ta!
Tinh Tinh rất cao, thêm nữa đi giày vào sẽ chừng khoảng 1m75 , cằm nhỏ trắng nõn thiếu chút nữa chạm đến sau gáy Diệp Sảng, một cỗ hơi thở thơm ngát lập tức phà vào trong cổ hắn, khiến Diệp Sảng lần này thật muốn nổ não mà ngất đi, chết người hơn nữa chính là trên người lập tức rung động. Một lần rung động, tay sẽ không tự chủ được cũng run theo.
Mọi chuyện rất xảo hợp!
"Keng", một tiếng giòn vang lên, bảo thạch đã nằm trên mũ.
"Xèo!!!" âm thanh này giống như bàn là đang nóng đỏ rơi vào nước lạnh. Tinh Tinh trợn tròn mắt, bọn Lão Đại cũng mở to hai mắt mà nhìn. Chỉ thấy trên mũ xuất hiện một khe hở màu trắng, màu sắc mặc dù nhạt, nhưng vô số hào quang tựa như từng dòng nước cuốn quanh chóp mũ, giống như năng lượng đang tự rót vào trong mũ. Mọi người cũng ngạc nhiên nhìn chăm chú vào biến hóa kỳ diệu này. Ước chừng 5 giây sau, tất cả quang mang chậm rãi tan đi, mũ khôi phục bình thường, nhưng nhìn qua có tầng sáng bóng đang ẩn hiện bên trong, so với trước kia thấy rạng rỡ hơn.
- Này...
Tinh Tinh nghẹn họng nhìn trân trối, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra mũ chẳng những không vỡ nát, mà ngược lại là đã thành công rồi.
Bát lộ thần mạo ( phổ thông ):
Cấp bậc: biến dị 1 đẳng
Sinh mệnh +60, lực lượng +20, nhanh nhẹn +40, tinh thần +30, cảm giác +20, nguyên tố +15, né tránh +3%
Tất cả thuộc tính trụ cột đều cộng thêm 10 điểm, điều này rất khủng bố! Đổi với game thủ bình thường mà nói, phải luyện thêm 4 – 5 cấp nữa mới có được chừng ấy điểm thuộc tính, có thể thấy được sự lợi hại của bảo thạch.
- Oa ha ha ha!
Diệp Sảng cực kỳ kích động
- Tinh Tinh ngươi nói quá đúng, ta cũng không phải là bình thường đi!
Hắn đúng cái rắm, thuần túy chính là cái số rắm chó của hắn mà thôi.
- Chúc mừng Hà huynh, chúc mừng Hà huynh!
Nhất Đại Nữ Hoàng quả thực thật tâm chúc mừng, thấy bằng hữu phát tài, nàng cũng được nhờ a.
- Lần mạo hiểm này của Hà huynh thực là cho ta hết hồn rồi. Hà huynh nghĩa khí, làm ta kính trọng cực kỳ!
Thần công vỗ mông ngựa của Đại Hán Thiên Tử ít nhất cũng luyện đến trình độ cao cấp.
Tây Môn Xuy Ngưu ghen tị đến mắt đều muốn phát hỏa:
- A Ngân, toàn bộ dựa vào ngươi, úc, úc úc!
Lão Đại gật đầu:
- Uhm... Không tệ!
Tinh Tinh ngây ra như phỗng, đứng im một chỗ, vẻ mặt như không thốt nên lời.