Mặc dù trong nhà có thêm Đàm Tiểu Ân,sự yêu chiều của bà Âu đối với Đinh Cẩn có bị phân đi một chút, nhưng lúc Đinh Cẩn bị bệnh, bà Âu vẫn rất quan tâm đến hắn.
“Cháu muốn xuống đi lại một chút.” Đinh Cẩn đi tới, bà Âu nắm sờ trán hắn, “Còn hơi nóng, đợi lát nữa ăn thêm gì rồi hẵng uống thuốc.”
“Vâng ạ.” Ánh mắt của Đinh Cẩn rơi vào trên người của Đàm Tiểu Ân, biểu cảm ôn nhu.
Đàm Tiểu Ân nhìn sang chỗ khác, không buồn nhìn Đinh Cẩn.
Mặc dù cô và Âu Minh Triết đã ly hôn, nhưng cũng chẳng liên quan gì đến Đinh Cẩn cả.
Coi như sau này không quay lại với Âu Minh Triết nữa, cũng sẽ không dính líu quan hệ với Đinh Cẩn.
Người nhà đều tốt với cô như vậy, nếu như cô và Đinh Cẩn có cái gì, bà Âu chẳng phải sẽ đau lòng lắm sao?
Đinh Cẩn thấy cô không nhìn mình, ánh mắt lại càng thêm không chút kiêng kỵ.
Buổi chiều, Đàm Tiểu Ân học xong, cùng Tô Tề đi gặp nhà đầu tư.
Cô muốn thành lập công ty của mình, ở nơi này lúc trước muốn kéo vài nhà đầu tư.
Nhà đầu tư là Tô Tề giúp cô tìm, mang cô đi gặp những người kia.
Kết quả mới vừa vào cửa, Đàm Tiểu Ân liền thấy Hồ Tiểu Tri ngồi ở đại sảnh, giống như là đang chờ người.
Hồ Tiểu Tri ngẩng đầu lên, vừa vặn liền thấy Đàm Tiểu Ân.
Ở nơi xa lạ này, nhìn thấy người quen, ánh mắt của Hồ Tiểu Tri đột nhiên sáng lên.
Cô ta đi tới trước mặt Đàm Tiểu Ân, “Tiểu Ân, Sao cô lại tới nơi này?”
Lời này cũng là lời Đàm Tiểu Ân muốn hỏi, tại sao ở chỗ nào cũng nhìn thấy Hồ Tiểu Tri?
“Có chút việc.” Đàm Tiểu Ân lãnh đạm trả lời.
Tô Tề đứng ở một bên, nhìn thấy Hồ Tiểu Tri và Đàm Tiểu Ân chào hỏi, cũng không chen vào, chỉ nói: “Tôi đi hỏi phục vụ một chút,hai người cứ trò chuyện.”