Đêm đã tới, Trần Quân và Nhã Uyên ra ngoài hiên sau gia tộc, nhìn ngắm khoảng bầu không gian yên lặng của đêm khuya.
Thiên nhiên tươi đẹp,Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trới trong vắt, thăm thẳm cao. ánh trắng bàng bạc nhuộm khắp cây cối.
"Quân! Khung cảnh thật đẹp" Nhã Uyên nằm cạnh hắn.
"đẹp thật!nó đẹp hơn quê nhà ta" Trần Quân đang nằm trên bãi có ở dưới cái cây sau gia tộc. Hai tay nâng đầu, ánh mắt nhìn trời mung lung một mảnh.
"Uyên Nhi! Nàng muốn tu tiên không?" Trần Quân rất muốn cho nàng cả đời này theo hắn, nhưng bay giờ chưa kiếm được môn công Pháp nào thích hợp cho nàng tu luyện.
Trần Quân chợt nghĩ, không phải còn con bé Nữ Thần sao? Sao không hỏi nó công Pháp thử xem.
Tâm thần vừa nghĩ liền tiếng vào trong Thần Trúc.
"Nữ Thần.." 2
Qua 2-3 không động tĩnh
Đột nhiên một âm thanh uể oải vang lên:
"chuyện gì? Sao ngươi không tu luyện mà vào đây"
"Nữ thần có Công Pháp cho nữ nhân tu luyện không?" Trần Quân vội nói nhanh.
"ngươi ngày thường không phải kêu ta cái gì" em gái nhỏ "sao? Sao hôm nay kêu Nữ Thần" một giọng trong trẻo dễ thương vang lên và kèm theo trong lời nói có chút khinh bỉ Trần Quân.
"ta ngày thường cũng kêu vậy mà. Thôi nói chuyện chính đi. Ngươi có công Pháp nào thích hợp cho Nhã Uyên tu luyện không?"Trần Quân nói.
" công Pháp sao? Ta không nhớ! Trí nhớ của ta đã giảm gần hết. Muốn nhớ lại ít thì ngươi phải đề cao tu vi ngươi lên. Vì tu vi của ngươi tăng lên là bên trong Thần Trúc se khôi phục máy phần. Có khi ta sẽ nhớ ra gì đó "Nữ Thần (tạm gọi đi)nói.
" Quân.. Quân.. Chàng sao thế "bên ngoài Nhã Uyên kêu hắn nửa ngày không thấy hắn trả lời, có hơi sửng sốt.
" hả! À ta đang suy nghĩ một ít chuyện, có hơi nhập tâm. Xin lỗi nàng "Trần Quân biết muốn có được công Pháp phải tăng tu vi lên. Lúc Nhã Uyên gọi hắn đã ra.
"chàng lúc nãy nói cái gì tu tiên?" Nhã Uyên hỏi.
"tu tiên là sẽ thành tiên, được trường sinh"
"tu tiên chuyện này từ từ đi, bây giờ ta còn chưa có công Pháp cho nàng." Trần Quân nói.
"ta nghe chàng" Nhã Uyên cười nói, còn cái gì tu tiên nàng không muốn. Nàng chỉ muốn sống yên bình bên cạnh yêu, cha thôi.
"Uyên nhi! Nàng vào phòng trước đi. Ta ở đây luyện võ xong sẽ vào" Trần Quân nói.
"Vâng! Uyên nhi vào phòng chờ chàng" nói xong nhanh chân chạy về phòng, nàng biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nên về chuẩn bị trước =)
....
Ánh trăng trên cao, phía dưới
Trần Quân đứng trên bãi cỏ, tâm niệm vừa nghĩ, trên tay liền xuất hiện một cái bình ngọc và một quyển sách cổ.
Nuốt thông mạch đan xong, rồi xếp bằng ngồi xuống bắt đầu nhập định. Hắn bắt đầu chuyển vận huyền công [Thủ Chỉ Kim Cương Thể].
Khi thông mạch vào cơ thể, dược lực bắt đầu phát tán toàn bộ kinh mạch của hắn
Kinh mạch gồm:
"Kinh mạch trong cơ thể con người rải rác khắp toàn thân, chủ yếu có mười hai đại kinh mạch, bao gồm ba kinh mạch âm ở tay, ba kinh mạch dương ở tay,ba kinh mạch âm ở chân,ba kinh mạch dương ở chân, những kinh mạch này được gọi tắt là kinh mạch chính.
Ngoại trừ những kinh mạch thông thường, cơ thể người còn có Đốc Mạch, Nhâm Mạch, Xông Mạch, Đới Mạch, Dương Duy Mạch, Âm Khiêu Mạch, Dương Khiêu Mạch, Kinh Ngoại Kì Mạch được gọi chung là kì kinh bát mạch.
Nhậm Mạch, Đốc Mạch, Đới Mạch là những mạch chủ yếu nhất trong kì kinh bát mạch, nếu ba kinh mạch này mà thông thì năm đại kì mạch còn lại cũng theo đó mà được đả thông, kinh mạch thông suốt, khí huyết dồi dào, chân khí chuyển vận không ngừng, nội lực hùng hậu, liên miên không dứt.
Ngoài mười hai chính kinh và kì kinh bát mạch ra, vẫn còn rất nhiều các kinh mạch khác mà con người chưa biết tới. Mặt khác, bên cạnh những đại kinh mạch đã biết, đan xen quanh chúng còn rất nhiều những kinh mạch tương thông với nhau.
Mười hai chính kinh và kì kinh bát mạch thường đóng kín, những người tu luyện còn chưa đạt tới cảnh giới cao siêu thì họ không dám tùy tiện đả thông. Bởi vì biến số càng lớn, nguy hiểm càng nhiều.
Thông thường mà nói, công lực càng cao kinh mạch càng được đả thông nhiều. Nhưng quá trình ấy phải tuần tự mà tiến, chứ chẳng có ai dám liều mạng vượt qua những thử thách nguy hiểm"
Trần Quân nhắm mắt lại, tập trung toàn bộ tinh thần, toàn thân phát ra từng đợt quang hoa, vầng sáng như thác chảy không ngừng khuếch tán, cả mảnh sân sau tràn ngập quang huy mờ ảo.
Chân khí trong cơ thể vận chuyển không ngừng. Những hình ảnh trong quyển sách, chớp hiện không ngừng hiện lên trong trí não hắn,vận công đưa dược lực thông mạch đan theo chân khí vào trong kinh mạch.
Khiến chân khí thông khắp các kinh mạnh. Đến lúc cảm thấy toàn thân thả lỏng, sức mạnh đã nổi lên cuồn cuộn, hắn mới thận trọng tách ra một đạo chân khí nhỏ, nhằm khám phá những tĩnh mạch trong cơ thể chưa được biết đến.
Hắn tách xuất ra một bộ phận nhỏ chân khí tiến sâu vào những kinh mạch chỗ cánh tay, dùng chân khí cường hoành đả thông quan ải. Tuy hắn không biết đã đả thông được bao nhiêu kinh mạch tiềm ẩn, nhưng đó phải là những kinh mạch thực sự tồn tại.
Thu được một chút thành quả, hắn cũng đã cảm nhận được một số kinh mạch yếu mảnh hình như đã được đả thông. Nhưng cũng ngay lúc ấy, giác quan nhạy bén của hắn đột nhiên máy động, nguy hiểm đã cận kề.
Hắn chưa kịp phản ứng gì, thân thể đã run lên bần bật, đôi tay đau đớn khủng khiếp, gương mặt méo xệch. Rồi máu từ miệng hộc ra, giống như một bức tường kiên cố vững chãi, giờ bị chọc thủng.
Kinh mạch được đả thông Hắn liền vận chuyển huyền công [Thủ Chỉ Kim Cương Thể] ra khắp nơi, để chân khí lưu thông qua các đại mạch.Lúc huyền công vận chuyển không ngừng, hắn từ từ nhập định, trong lòng trở nên tĩnh lặng. Khi hắn đang trong trạng thái vong ngã, tinh thần của đất trời giống như từng đợt sóng, cuồn cuộn chảy vào người hắn, các lỗ chân lông khắp người mở rộng ra hấp thụ lấy những tinh thần này.
Sau khi đã hấp thụ được không ít Tinh Thần của trời đất, cơ thể Trần Quân dần khôi phục lại được cảm giác, cảm giác tê mỏi không còn nữa.
Cảm giác đau đớn hoành hành trên đôi tay dần dần biến mất, cảm giác choáng váng cũng theo đó mất đi.hắn đưa toàn bộ năng lượng trong cơ thể theo kinh mạch trở về đan điền liền thu công.
Tu luyện mặc dù đau khổ nhưng thay vào đó là Sảng khoái vô cùng đôi tay cứng rắn không ít.
Khi Trần Quân mở mắt, hai đạo tinh mang sắc bén như lưỡi đao làm người không dám nhìn thẳng bắn ra, trên mặt dần dần hóa thành dáng tươi cười vui sướng.
" Ha ha…Ta Trần Quân cuối cùng thành công!"
"hơn một năm!ta Cuối cùng cũng đột phá Huyền Đồ rồi" hắn bắt đầu tu luyện là trong hang động kia nửa năm đạt đến võ đồng trung kỳ. Khi đến thế giới này hắn tu luyện trong thác hơn một năm đến võ đồng hậu kỳ, cho tới bây giờ đột phá,hắn làm sao không vui cho được.
Hắn liền chạy về phòng, khi đến phòng thì có một người đi ra.
"chàng làm gì mà trên người thúi thế" Nhã Uyên định đi kêu tiểu linh đi chuẩn bị nước tắm thì thấy Trần Quân.
"đâu"
hắn nhìn lại mình thì giật cả mình vội nói "Uyên nhi, kêu người chuẩn bị nước tắm cho ta, ta đi tắm liền bây giờ. Thật hôi không chịu được rồi "