"Cục cưng?" Sính Đình nhìn Thủy Nhi, lúc này mới nghĩ Thủy Nhi nói không sai, cô mà đi, thì bọn trẻ phải làm thế nào?
"Đúng vậy, chẳng lẽ cô muốn bỏ Hào Hào và Hâm Hâm ở nhà sao? Bọn chúng vẫn nhỏ như thế, cô nhẫn tâm được sao?" Cai sữa đã rất đáng thương rồi, bây giờ còn muốn bọn chúng xa mẹ, như vậy có phải là quá tàn nhẫn hay không?
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, tim như bị kim châm, cô cũng không muốn, chỉ là Mạc Thiên Kình vẫn còn ở nơi đó. . . . . .
Nghĩ tới Mạc Thiên Kình đến bây giờ còn không có chút tin tức nào, trong lòng Sính Đình cũng chưa có một phút nào thả lỏng, cô thật rất muốn đến nước Mĩ tìm Mạc Thiên Kình, không biết Mạc Thiên Kình đang ở đâu, có bình an hay không!
"Nhưng Mạc Thiên Kình sống chết còn chưa biết, tôi thật sự vô cùng lo lắng!"
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, không biết cô ấy có thể hiểu tâm tình của mình bây giờ hay không, nhưng cô thật rất muốn đi tìm Mạc Thiên Kình, cũng đã hơn một tháng rồi, anh còn không có chút tin tức nào, làm sao mà cô không nóng nảy chứ !
Thủy Nhi biết Sính Đình rất gấp gáp nhưng thật sự không muốn để Sính Đình đến Mĩ, đi thì thế nào chứ, Mạc Thiên Kình còn không phải không có tin tức hay sao, nếu đi sẽ chỉ làm Thượng Quan Quân Triết có nhiều áp lực hơn mà thôi.
Lại nói bọn trẻ vẫn còn nhỏ như thế, cô ấy thật nhẫn tâm để chúng rời xa mình sao? Không có ba ở bên cạnh đã rất đáng thương, mẹ lại đi nưa thì quả thật là quá đáng thương rồi.
Sính Đình nhìn Hâm Hâm và Hào Hào đang nằm ở trên giường nhìn chằm chằm lên trần nhà, các con của mẹ, nói xem, mẹ có nên đi tìm ba hay không!
Sính Đình thở dài, cho tới bây giờ cũng chưa từng cảm thấy khó xử như vậy, một bên là Mạc Thiên Kình, một bên là con của bọn họ.
Thủy Nhi nhìn Sính Đình, thật hy vọng trời cao đột nhiên cho bọn họ kỳ tích!
Đúng rồi, kỳ tích!dღđ☆L☆qღđ.
Thủy Nhi lúc này mới nghĩ đến anh trai của mình, Liễu Nghị Hiên, có thể anh ấy sẽ tìm được Mạc Thiên Kình, nghĩ đến vấn đề này, Thủy Nhi hận không thể lập tức vọt tới bên cạnh anh để nhờ vả.
"Sính Đình, thật xin lỗi, tôi quên mất chuyện Liễu Nghị Hiên có siêu năng lực!"
Có lẽ siêu năng lực có thể giúp bọn họ tìm được vị trí của Mạc Thiên Kình.
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, kích động cầm tay của cô, hốc mắt lấp lánh ánh nước.
"Thủy Nhi, cô gọi điện thoại hỏi anh trai cô xem có thể giúp tôi một chút hay không!"
Giọng của Sính Đình chứa đầy vẻ cầu khẩn khiến cho Thủy Nhi cảm thấy trước mặt của mình không phải là một nữ cảnh sát hung dữ mấy ngày trước dạy dỗ đám tiểu tử tóc vàng mà là một cô gái chân yếu tay mềm!
"Cô yên tâm đi, Mạc Thiên Kình cũng là bạn của tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức!"
Thủy Nhi đứng dậy cầm túi lên, xem ra chính cô phải đến tìm anh trai để nói cho rõ ràng, Sính Đình liền vội vàng đứng lên theo: "Thủy Nhi, tôi với cô cùng đi!"
Thủy Nhi nhìn Sính Đình một cái, liền gật đầu.
"Cũng được, chỉ là cô không được khóc đâu đấy!"
Sính Đình gật đầu đồng ý, nước mắt lại không cầm được mà rơi xuống!
Thủy Nhi nhìn cô ấy, cũng biết tâm tình của cô ấy giờ khắc này rất kích động, nên liền đi tới bên giường ôm lấy Hâm Hâm và Hào Hào đi ra ngoài cửa.
"Ông nội, hai ông chăm sóc Hâm Hâm và Hào Hào nhé, chúng cháu phải đi ra ngoài một chút!"
Thủy Nhi giao đứa bé cho ông nội, Sính Đình nhờ ông cho Hào Hào và Hâm Hâm uống sữa sau đó liền cùng Thủy Nhi rời đi, Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm cũng không kịp hỏi bọn họ đi đâu, đã nhìn thấy bọn họ tựa như một cơn gió rời khỏi đó!
Thủy Nhi lấy điện thoại ra gọi cho anh trai, lúc này mới nhớ tới, gần một tháng nay cô không gọi cho anh rồi.
"Anh!"
Thủy Nhi gọi, Liễu Nghị Hiên ở bên kia liền nhíu mày, cô em gái này, rốt cuộc cũng nhớ tới mà gọi điện thoại cho anh rồi.
"Có chuyện tốt gì đấy, cũng đã một tháng rồi không gọi cho anh, anh còn tưởng rằng em đã quên mất người anh này rồi!"
Liễu Nghị Hiên liền bất mãn oán trách, Thủy Nhi liền cười gượng hai tiếng, không trả lời.
"Anh, anh đang ở đâu, ngay bây giờ em sẽ đến chỗ anh!"
Nghe thấy cô nói muốn tới công ty tìm mình, Liễu Nghị Hiên có chút giật mình, cô em gái này cho tới bây giờ cũng chưa từng tới tìm anh lần nào, lập tức bỏ tài liệu trong tay, có chút không tập trung.
"Có chuyện muốn anh giúp một tay, hi vọng lát nữa anh sẽ không từ chối!"
Thủy Nhi cười nói, Liễu Nghị Hiên nghe xong liền nhíu mày, chuyện này. . . . . . Chính là tới tìm anh có mục đích.
Xem ra cô thật sự chính là không có chuyện không lên điện Tam Bảo, anh còn tưởng rằng lương tâm cô cắn rứt muốn tới tìm anh chơi, không ngờ là bởi vì có chuyện cần nhờ vả.
Thở dài một tiếng, Liễu Nghị Hiên có chút bất đắc dĩ!
"Tới rồi hãy nói! Muốn anh đi đón em không?"
"Không cần đâu, cám ơn anh!" Thủy Nhi liền cười nói, lần này thật sự có chuyện trọng đại cần nhờ vả anh nên không nói nhiều lời vô ích, mà cô cũng một tháng không có liên lạc đoán chừng thế nào cũng sẽ bị mắng.
Sính Đình nhìn Thủy Nhi nói chuyện với Liễu Nghị Hiên thật sự thấy rất hâm mộ, có một người anh như Liễu Nghị Hiên chắc chắn sẽ rất hạnh phúc!
"Vậy cũng được, em đến thì đi thẳng lên tìm anh, lát nữa anh sẽ nói với bọn họ một tiếng!"
Thủy Nhi nhìn điện thoại bị cắt đứt, lại nhớ tới lúc mình và Liễu Nghị Hiên mới vừa quen nhau, lúc đó anh ấy còn nói thích cô, còn hôn cô nữa, những chuyện này chỉ có thể là bí mật giữa bọn họ , nếu như không có quan hệ huyết thống kia, cũng không có Thượng Quan Quân Triết, có lẽ ở chung với nhau lâu cô cũng sẽ yêu anh ấy!
Lái xe đến công ty của Liễu Nghị Hiên, nhìn tòa nhà cao ba mươi mấy tầng trước mắt, đây cũng là lần đầu tiên cô tới công ty của Liễu gia, đây là công ty mà một tay anh trai cô dựng lên.
Ba công ty kia, anh cô thuê người quản lý, nếu rảnh rỗi thì đến đó xem một chút, làm tổng giám đốc của Liễu thị, tiêu tiêu sái sái, tiền nhiều không đếm hết.
"Chúng ta đi vào thôi!"
Thủy Nhi nhìn tòa cao ốc một cái, nhìn mặt Sính Đình rất lo lắng, liền an ủi nói.
"Đừng lo lắng, anh ấy sẽ có biện pháp."
Thật ra thì cô cũng không biết anh trai có biện pháp nào hay không, chỉ là cô không hy vọng Sính Đình quá lo lắng, quá khổ sở.
"Ừ!" Sính Đình gật đầu rồi cùng cô đi vào công ty, lập tức thì có nhân viên lễ tân cười híp mắt đi tới.
"Xin hỏi cô là Liễu tiểu thư sao?"
Thủy Nhi liền gật đầu xác nhận, nhìn Sính Đình một cái, không ngờ anh trai lại làm tốt như vậy, có nhân viên đợi sẵn ở cửa rồi.
"Tổng giám đốc phân phó tôi ở chỗ này đón các cô, mời hai người trực tiếp đi vào thang máy dành riêng cho tổng giám đốc!"
Nhân viên lễ tân dẫn bọn cô đi tới chỗ thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, chờ bọn họ đi vào rồi đưa lên trên.
Thủy Nhi đi theo nhân viên lễ tân trực tiếp đi lên đến khi nhìn thấy phòng làm việc của tổng giám đốc thì lúc này mới mỉm cười.
Anh trai cô cũng phô trương quá lớn rồi!
Thủy Nhi nhàn nhạt cười một tiếng, đi theo sau nhân viên lễ tân vào phòng.
"Tổng giám đốc, Liễu tiểu thư đến rồi!"
"Cô đi ra ngoài đi!"
Đầu của Liễu Nghị Hiên cũng không ngẩng lên lạnh giọng nói xong liền khép lại tài liệu trong tay, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Thủy Nhi.
Hơn một tháng không gặp, cô lại gầy đi nhiều như vậy, mặc dù thời gian này anh không giống trước đây luôn nghĩ về cô nhưng dù sao cũng đã từng động lòng , hiện tại nói không có chút nào quan tâm thì chỉ là giả, dù nói thế nào cô cũng là em gái của anh.
"Ngọc tiểu thư, cô cũng tới sao!"
Khi Liễu Nghị Hiên nhìn thấy Sính Đình thì có chút kinh ngạc, thấy cô gầy hơn trước rất nhiều, hơn nữa trên mặt còn có nước mắt chưa khô, có lẽ chuyện lần này có liên quan đến Mạc Thiên Kình rồi.
Sính Đình liền gặt đầu chào:" Vâng, Liễu tiên sinh chắc chắn sẽ hoan nghênh tôi tới đây chứ!"
P/S: Còn 11 chương nữa là hoàn rùi, tình hình là còn ngoại truyện của Lý Băng và Diệp Duệ, Diêu Tuyết và Liễu Nghị Hiên nhưng mà tương đối dài mấy bợn có hứng thú với hai cặp này không vậy???