“A!” Lỗ tai nơi đó thế nhưng mẫn cảm ngoài ý muốn, chỉ bị sờ soạng một chút, liền thoải mái làm cậu rên rỉ.
Mạc Tuấn Ninh cầm lấy cái đuôi kia, dùng đầu đuôi từng chút từng chút đảo qua thân thể cậu, “Hiện tại nói cho ta biết, ngươi và Mạc Hạo Vũ quen biết ra sao?”
“Aha……” Thứ lông mềm mại lướt qua làn da, giống như có một con kiến bò phía trên, đặc biệt ngứa ngáy, Lương Tu Ngôn xoay thân thể muốn trốn, nhưng lại sợ Mạc Tuấn Ninh tức giận, đành phải cố nén,“Ở tửu lâu Hàng Châu …… Học trưởng, ngứa quá……”
“Ngươi ngoan ngoãn mở ra chân cho hắn thao?”
Nam nhân rõ ràng còn đang nổi nóng, vừa hỏi xong, hay dùng cái đuôi đùa bỡn đầu vú đối phương.
“A a a!” đầu vú Lương Tu Ngôn vốn liền phi thường mẫn cảm, bị cái đuôi đụng vào thì thích đến cậu thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
“Cũng không biết phản kháng sao?” Mạc Tuấn Ninh tiếp tục ép hỏi.
“Không phải…… Ta trúng xuân dược……” Ở dưới sự khiêu khích của cái đuôi, dương vật Lương Tu Ngôn rất nhanh đã vểnh lên. Cảm giác toàn thân ngứa khiến cho cậu vừa thích lại vừa khó chịu, dục vọng rõ ràng bị câu lên hết lần này tới lần khác chịu kích thích lại không chiếm được, khiến cậu không khỏi khát vọng nam nhân dùng miệng đối đầu vú cậu vừa hấp vừa cắn. “Học trưởng, mút đầu vú ta, được không?”
Lương Tu Ngôn môi hé mở, ánh mắt mị, thật xứng hai lỗ tai phía trên, thực sự có vài phần giống với mèo nhỏ cầu hoan.
“Không được.”
Rõ ràng lần trước thích chơi đùa đầu vú cậu như vậy, thế nhưng lần này lại quyết đoán cự tuyệt. Lương Tu Ngôn ủy khuất cực kỳ: “Học trưởng……”
Mới không có, là tên cầm thú đó bắt buộc ta! Lương Tu Ngôn lập tức muốn phản bác, nhưng cậu ngẫm nghĩ lại vấn đề hiện tại không phải ở chỗ đó, mà nằm ở nam nhân đang ghen trước mặt này.
Được rồi, vì lo nghĩ cho hạnh phúc bản thân, Lương Tu Ngôn vẫn là lựa chọn ngồi xổm xuống quỳ trước mặt hắn, lấy ra dương vật hắn.
Ngô…… Ghê gớm thật……
Tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đột nhiên nhìn thấy dương vật lớn như vậy, Lương Tu Ngôn vẫn là hoảng sợ. Căn dương vật ấy tử lẫn hắc, quy đầu thật lớn càng như hương đàm xông ra.
Lần đầu tiên nhìn dương vật của Mạc Tuấn Ninh gần thế này, Lương Tu Ngôn không biết vì sao tâm “Bang bang” đập mãi, vừa hưng phấn lại khẩn trương. Nơi đó tản mát ra vị tanh nồng nam tính, khiến cậu tình nan tự dĩ, cả người khô nóng.
“Từ từ.”
Lương Tu Ngôn vừa định thử vươn đầu lưỡi liếm căn cự vật này, lại bị nam nhân cự tuyệt, Lương Tu Ngôn nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Mạc Tuấn Ninh.
“Ta có nói cho ngươi liếm sao?” Mạc Tuấn Ninh trên cao nhìn xuống nhìn cậu, hỏi.
Cho dù côn thịt đang dưới tình trạng đứng thẳng, thanh âm nam nhân vẫn bình tĩnh như sinh viên đang diễn thuyết trên hội, nhưng Lương Tu Ngôn mãi yêu chết cái thanh âm từ giữa lạnh lùng lộ ra sự khêu gợi này của hắn, thái độ cường thế đó, giống như mình đích thực là sủng vật quyển dưỡng của hắn, phủ phục bên chân ở hắn, chờ đợi hắn âu yếm.
Cảm giác hèn mọn đó, lại thêm hơi thở nam tính nồng đậm không ngừng bay vào mũi cậu, điều động từng tế bào trong thân thể cậu, làm cậu trở nên cơ khát khác thường, thầm nghĩ đem côn thịt trước mặt hảo hảo liếm lộng một phen. Lương Tu Ngôn cầu xin nói: “Học trưởng, cho ta ăn côn thịt của ngươi, được không?”
Thấy người đang tại khố hạ trông mong nhìn mình, thực mê người mà, Mạc Tuấn Ninh chỉ cảm thấy, theo như lời thằng em mình tao hóa này càng ngày càng câu người, thật sự là một tý cũng chả sai. Mạc Tuấn Ninh cố nén xuống dục vọng, nói: “Ta đối người khác chơi đùa gì đó, không có hứng thú.”
Nói dối! Nơi đó của ngươi vểnh cao như vậy, sao mà giống không có hứng thú! Nhưng nam nhân lúc này chính là quyết tâm so đo chuyện đó với cậu, Lương Tu Ngôn gấp đến độ cũng sắp khóc rồi, “Ta cam đoan sẽ làm học trưởng thích đến bắn ra mà, học trưởng cho ta liếm một chút đi.”
Gặp Mạc Tuấn Ninh vẫn không chịu gật đầu, cậu lại vội vàng nói: “Hay học trưởng thích ngoạn bắn mặt? Đều bắn ta trên mặt, được không?” *sao thấy cái này quen quen =.=*
Mạc Tuấn Ninh nghe thấy đề nghị cậu, chỉ tưởng tượng một lát tinh dịch mình sẽ bắn lên gương mặt xinh đẹp này, phía dưới đã sắp ngạch bùng nổ, hận không thể lập tức cắm vào đi yêu cái miệng nhỏ nhắn này.
Không được, không thể đơn giản như vầy mà tạm tha cậu, nếu không lần sau không biết còn muốn quyến rũ tên nào nữa.
Mạc Tuấn Ninh hít một hơi thật sâu, áp chế dục vọng bản thân, nói: “Cái này phải xem ngươi có thể một lần nữa gợi lên hứng thú của ta hay không.”
Này cũng quá khó khăn đi, Lương Tu Ngôn (*) nghĩ, thế là đành phải tiếp tục giả đáng thương, hy vọng nam nhân có thể mềm lòng: “Ta…… Ta sẽ không……” (có vẻ như tác giả nhầm tên chỗ này, đã thay đổi)
Nhưng cậu rõ ràng đã xem nhẹ tâm lý đố kỵ của người nam nhân này.
“Sẽ không sao? Mạc Hạo Vũ từng nói với ta, ngươi ở trước mặt hắn có bao nhiêu dâm đãng.”
Tên cầm thú kia, sao chuyện gì cũng nói vậy, bị y hại chết rồi! Lương Tu Ngôn thật sự khóc không ra nước mắt.
“Học trưởng, ta……”
Lương Tu Ngôn lời còn chưa nói hết, liền lập tức bị Mạc Tuấn Ninh cắt ngang: “Thời gian không còn nhìu, Mạc Hạo Vũ rất nhanh sẽ login, ngươi cũng không muốn bị hắn bắt gặp nhỉ.”
Thứ nhất là đích thực thích Mạc Tuấn Ninh, hy vọng có thể làm cho hắn nguôi giận, thứ hai là sợ Hắc vân áp thành login, ba người xấu hổ. Thế là, Lương Tu Ngôn sử xuất chiêu thức toàn thân, câu dẫn nam nhân trước mặt.
Dưới cái nhìn chăm chú của Mạc Tuấn Ninh, Lương Tu Ngôn học theo hành động vừa rồi của mình, cầm lấy cái đuôi phía sau, bắt đầu đâm lộng đầu vú bản thân.
“Ưm……”
Mặc dù có khoái cảm, cũng quả nhiên không bằng học trưởng cắn thích. Lương Tu Ngôn nhăn mi lại, có chút thất vọng.
Cái đuôi một đường đi xuống, tại bụng càn quét qua lại, đặc biệt nơi rốn, vừa ngứa vừa nhột.
“Uhm ha……” Cho dù Lương Tu Ngôn ngừng cơ bụng, nhưng cảm giác ngứa ấy vẫn theo làn da chui vào cốt tủy, làm cậu nhịn không được vặn vẹo thân thể.
Ở Mạc Tuấn Ninh xem ra, cảnh tượng trước mắt thực hoạt sắc sinh hương, một con mèo nhỏ dùng chính đuôi mình đùa bỡn thân thể của mình, chơi đến bất diệc nhạc hồ, mà thắt lưng tinh tế hữu lực tựa như rắn nước vặn vẹo, thân thể càng bởi vì tình dục mà phiếm một màu hồng nhàn nhạt.
“Chỉ như vậy là đủ rồi sao? Tiếp tục.” Tuy rằng thanh âm Mạc Tuấn Ninh vẫn là gợn sóng không động, tuy vậy không che dấu được sự khàn khàn trong đó.
Lương Tu Ngôn hướng Mạc Tuấn Ninh chớp chớp mắt, nhưng đối phương vẫn không động như cũ. Lương Tu Ngôn bất đắc dĩ, nuốt ngụm nước miếng, đem cái đuôi tiếp tục đi xuống.
“A!”
Khi cho cái đuôi mềm mại đụng tới dương vật, Lương Tu Ngôn lập tức bật ra tiếng. Đặc biệt thời điểm cho lướt qua đỉnh, những sợi lông mềm mại trên đuôi tựa như muốn chui vào mã mắt.
“Aha…… ngứa quá…… um a…… thích quá……” Lương Tu Ngôn ngẩng cổ, hưởng thụ cảm giác kỳ diệu này. Rõ ràng dục vọng được an ủi, lại không thể đủ, làm cho người ta càng thêm muốn ngừng mà không được. “Học trưởng…… Học trưởng…… Cứu ta……”