Lương Tu Ngôn quỳ trên mặt đất, miệng vừa ngậm lấy dương vật của Mạc Tuấn Ninh, vừa bị Mạc Hạo Vũ từ phía sau đâm xuyên.
Mạc Tuấn Ninh xuất phát từ thương tiếc cùng áy náy với cậu, cũng không để cho cậu làm thâm hầu. Nhưng Mạc Hạo Vũ không giống vậy, dường như đem hết tức giận vừa rồi chuyển hoá thành động lực, hai tay vịn đỡ thắt lưng cậu, một chút lại một chút, đều sáp vào đến nơi sâu nhất trong thân thể cậu.
“Ô......”
Va chạm kịch liệt làm cho Lương Tu Ngôn sướng đến nghĩ muốn phát ra tiếng rên rỉ, nhưng miệng lại bị côn thịt to lớn nhồi, chỉ có thể phát ra âm nức nở.
Thuở đầu, cậu còn có thể chăm chỉ mút dương vật của Mạc Tuấn Ninh, nhưng biên độ va chạm càng tăng lên, cậu hoàn toàn đắm chìm trong sự điên cuồng của nam nhân, chính là vô ý mở lớn miệng, lực đạo va chạm đưa đẩy cậu về trước, một cái dương vật khác thì không hề bị trở ngại tiến vào cổ họng cậu.
Phía sau là nam nhân thao làm theo trả thù, mỗi một lần đều húc tới nơi mẫn cảm nhất, làm thân thể cậu không ngừng run rẩy. Nội bích trong vòng một ngày trải qua hai lần thao làm, vốn đã cực kì mẫn cảm, hiện tại lại lọt vào đợt ma sát thô bạo như dã thú, vừa tê vừa sướng. Mà phía trước là tràn ngập hơi thở nam tính trong không khí, chóp mũi ngẫu nhiên va chạm vào lớp lông của đối phương, vị tanh nồng đặc thù làm cho cậu hưng phấn hơn.
Hai tay Mạc Tuấn Ninh luồn vào mái tóc Lương Tu Ngôn, giống như vỗ về. Nhìn thấy tính khí mình ra vào trong miệng đối phương, không biết là bởi dương vật ma sát hay dính chất lỏng nào đấy mà môi có vẻ hồng diễm ướt át. Dù rằng Mạc Tuấn Ninh cực lực nhẫn nại, không muốn tạo thành gánh lực quá lớn nào cho đối phương, nhưng dộ dáng ý loạn tính mê của đối phương, lại làm cho tay hắn bất giác túm tóc cậu, đong đưa thắt lưng.
“Ô ô......”
Lương Tu Ngôn phát ra âm nức nở thống khổ.
Cậu chẳng biết hai tên huynh đệ này có phải thật sự quá ăn ý hay không, Mạc Hạo Vũ hung hăng sáp nhập, mang thân thể cậu húc về trước, Mạc Tuấn Ninh sau cũng thuận thế cắm vào, mượn lực độ trừu sáp của Mạc Hạo Vũ, càng sâu tiến vào cổ họng cậu.
Chiều sâu đó, suýt nữa làm Lương Tu Ngôn ghê tởm muốn ói. Cậu muốn tránh, lại bị Mạc Tuấn Ninh kiềm giữ sau đầu, cường ngạnh đem tính khí hướng về cậu.
“Ngươi vậy mà ăn hết cả côn thịt ca ca, ” nam nhân phía sau ác liệt hỏi, rồi mới dùng sức húc vào điểm mẫn cảm, “Tao hoá, côn thịt của ca ca ăn ngon hơn của ta chứ?”
A a a! Đâm tới rồi! Cầm thú, nhẹ tí!
“Như vậy vẫn chưa đủ đâu, đản đản đằng sau chưa ngậm vào này.” Tên kia nói, thắt lưng đẩy về trước, hình như thật sự muốn đem cả tinh nang cắm vào miệng cậu.
Tên khốn! Sẽ trật khớp mất! Tuy rằng nghĩ vậy, nhưng Lương Tu Ngôn vẫn tận khả năng mở lớn, thả lỏng yết hầu, để côn thịt tận khả năng xâm nhập.
Hành động của cậu lập tức khiến cho Mạc Hạo Vũ ghen tuông: “Không được, ngươi sao lại tốt mỗi với ca ca, mông kẹp chặt, ta căn bản còn chưa sướng này.”
“Bốp!”
Trên mông truyền đến cảm giác đau đớn, làm Lương Tu Ngôn theo bản năng kẹp chặt côn thịt trong cơ thể, lại thêm vặn vẹo mông phối hợp với va chạm của nam nhân.
“Chỉ như vậy thì ta cũng chẳng có cách nào bắn ra, hay ngươi muốn cả đêm ngậm nó hả?” Mạc Tuấn Ninh không chút khách khí đưa ra yêu cầu của mình, “Nào, dùng đầu lưỡi liếm lổ nhỏ phía trước một chút.”
“ưm......”
Lương Tu Ngôn rất muốn lên tiếng nổi giận hai tên cầm thú không có nhân tính này, nhưng lại không có cách nào nói ra.
Khoang miệng hoàn toàn bị dương vật của nam nhân lấp đầy, cảm giác môi sắp bị ma sát hỏng; hậu huyệt không ngừng bị dương vật nam nhân đâm xuyên, sức mạnh cuồng bạo sắp làm thắt lưng cậu bẻ gẫy. Ngay cả đầu gối chống trên mặt đất, bị gạch men sứ ma sát qua lại, vừa lạnh vừa buốt, nhưng này hai tên khốn này lại chẳng có chút ý đính bắn tinh nào!
Tuy rằng thân thể đang hoạt động quá tải, cảm thấy cực kì khó chịu. Nhưng không thể phủ nhận chính là, thân thể này đã quen mùi đàn ông, nhanh chóng tích luỹ khoái cảm. Huống chi, nghe thấy tiếng hô hấp của họ vì mình mà trở nên ồ ồ, cảm giác được dương vật của họ vì mình mà thêm trướng lơn, gây nên cảm giác thoả mãn trên tâm lý cho Lương Tu Ngôn, rất nhanh làm cậu đạt tới cao trào trong màn tình ái này.
“Ô ô ô!”
Thân thể kịch liệt co rút, toàn thân phát run, cao trào mang đến khoái cảm mãnh liệt làm cho cậu trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Lương Tu Ngôn mơ thấy ác mộng, cậu mộng mình đang trong biển, cậu làm thế nào cụng không thể vươn tới mặt biển, thân thể ngược lại càng thêm trầm nặng, từ từ trầm xuống, rồi hô hấp càng ngày càng khó khăn......
Cậu từ trong mộng giựt mình tỉnh lại, phát hiện mình vẫn đang ngủ trên giường nhà mình, thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá, tại sao nhà cậu rõ ràng là giường đôi, sao lại cảm thấy chật chội thế này?
Cậu nhìn trái nhìn phải, thấy hai bản mặt đẹp trai phóng đại.
Được rồi, tuy rằng trong khoảng cách gần được ngắm hai khuôn mặt tuấn tú có chút tương tự nhau, là chuyện vô cùng vui thích, nhưng ai có thể nói cho cậu biết, tại sao Mạc Tuấn Ninh và Mạc Hạo Vũ lại ở trong nhà hắn? Còn là ở trên giường cậu, một trái một phải đem cậu kẹp ở giữa, một tên đem cánh tay đặt ngang ngực cậu, một tên đem một chân gác lên đùi cậu, khó trách sao cậu lại cảm thấy khó thở.
Lương Tu Ngôn có chút đau đầu, cậu bắt đầu cố gắng nhớ lại, ngày hôm qua cậu tham gia phỏng vấn, rồi mới......
Hoang đường, một đoạn khó coi từng chút từng chút hội tụ thành hồi ức, Lương Tu Ngôn trên mặt thoạt đỏ thoạt trắng, hoàn toàn không thể tin nổi chuyện ngày hôm qua đều là thật sự.
Cậu nhịn không được đưa tay che mặt, lại ngoài ý muốn phát hiện chẳng còn tí sức động một ngón tay.
Thân thể giống như không phải của cậu, cứ như bị xe nghiền qua, cả người đau nhức.
Hai tên cầm thú không biết tiết chế này! Lương Tu Ngôn căm giận nghĩ, chẳng biết ngày hôm qua sau khi mình té xỉu, bọn họ đến tột cùng đã muốn bao nhiêu lần!
Đương lúc cậu đang thầm mắng bọn họ từ đầu đến chân, hai tên cơ hồ tỉnh lại cùng lúc.
“Sớm an.” Mạc Tuấn Ninh hôn sườn mặt cậu, tay đặt trên ngực cậu lần dời tới eo.
“Sớm.” Mạc Hạo Vũ cũng ôm lấy thắt lưng cậu, sợ chậm một tí thì bị ăn thiệt.
Lương Tu Ngôn ngày hôm qua bị bọn họ lăn qua lăn lại, hiện tại làm sao có tâm tư để ý tới bọn họ.
Bất quá hai tên này mặt cũng đủ dày, hồn nhiên không để ý.
Mạc Tuấn Ninh tăng chút lực đạo trên tay, ôm cậu càng chặt, nói: “Đói bụng chứ, bữa sáng muốn ăn gì?”
Ngô, vẫn là học trưởng tốt...... Lương Tu Ngôn lập tức liền mềm lòng.
“Sao lại đói chứ, tao huyệt của ngươi ngày hôm qua ăn chẳng biết bao nhiêu là tinh dịch, ” Mạc Hạo Vũ nói, dùng đầu gồi đẩy đẩy tính khí mềm nhũn nằm úp sấp của cậu.
“Cầm thú tinh trùng thượng não!” Toàn thân đều không thể nhúc nhích, Lương Tu Ngôn chỉ còn há miệng, biểu đạt sự phẫn nộ của mình với y.
Mạc Hạo Vũ ăn uống no đủ nên tâm tình hiện tại cực kì tốt, huống hồ cậu sinh khí lại như làm nũng, chỉ làm nam nhân thêm ngọt ngào trong lòng. Mạc Hạo Vũ cười trêu: “Thật sự vô tình quá à, ngày hôm qua chính ta đem tinh dịch trong tao huyệt ngươi móc lấy ra, bằng không ngươi bây giờ sẽ sinh bệnh.”
Nghe y nói lộ liễu như vậy, Lương Tu Ngôn trong nháy mắt đỏ bừng mặt.
“Thân thể còn khó chịu chứ, ” Mạc Tuấn Ninh đưa tay sờ trán cậu, nói, “May mắn không có phát sốt.”
Được Mạc Tuấn Ninh quan tâm làm cho Lương Tu Ngôn càng thêm ủy khuất nhìn hắn, dù sao đối Mạc Tuấn Ninh sinh khí cũng vô ích, không bằng bày vẻ đáng thương với học trưởng.
Mạc Tuấn Ninh lại như hoàn toàn không phát hiện ánh mắt của cậu, nghiêm túc suy xét, “Xem ra cần phải mua bồn tắm mát xa lớn, sau khi làm xong thì cho ngươi ngâm mình chốc lát, vậy thân thể sẽ thoải mái hơn.”
Ô, học trưởng, bản chất không ở bồn tắm mát xa lớn, nằm ở các ngươi tiết chế chút a!
“Giường cũng phải đổi một cái, cái này nhỏ quá.” Mạc Hạo Vũ cũng đưa ra ý kiến, “Phải mua KING SIZE.”
Chẳng lẽ các ngươi còn tính lưu lại hả? Lăn về biệt thự của các ngươi đê!
“Ta muốn tách ra một phòng làm thư phòng.”
“Ta cũng muốn máy chơi game dọn qua đây.”
Ế ế! Các ngươi không phải nghiêm túc chứ! Chẳng lẽ ta sau này mỗi ngày đều bị các ngươi làm ngất xỉu? Sẽ tinh tẫn nhân vong đó!
Mặc kệ nội tâm Lương Tu Ngôn là rơi lệ đầy mặt ra sao, sinh hoạt chung sống của ba người, không cần quá trình cậu đồng ý, coi như là chính thức bắt đầu rồi.