Hoàng Thiên triệu tập toàn bộ nhân viên nòng cốt của Hạo Thiên Trấn đến trong phòng nghị sự. Đương nhiên toàn bộ nhân viên nòng cốt số lượng không nhiều, được gần mười người. Sau khi tất cả ổn định vị trí, hắn liếc tất cả mọi người, nói:
- Hôm nay tổ chức hội nghị có một việc quan trọng cùng mọi người bàn bạc. Chuyện này ta đã suy nghĩ rất lâu. Hạo Thiên Trấn hiện tại lãnh địa phạm vi cũng đủ lớn, dân cư đủ nhiều. Ta chuẩn bị ở lãnh địa tiến hành một lần cải cách, thi hành chính sách tư hữu hóa, bây giờ liền nói một lần cho các vị đang ngồi đây xem xét. Nếu có vấn đề gì chưa hiểu hoặc bổ sung có thể nói ra, chúng ta cùng nhau giải quyết.
Nghe Hoàng Thiên nói vậy đám người cũng bắt đầu nghiêm túc lên. Cả phòng im lặng nhìn về phía Hoàng Thiên, chờ đợi hắn nói.
- Hiện tại lãnh địa vật tư sung túc, tài chính đầy đủ, vì đề cao sản xuất hiệu suất, nâng cao thôn dân tỷ lệ sinh sản, ta quyết định chính thức thi hành lãnh địa tư hữu hóa. Nói dễ hiểu chính là: Kết thúc hiện tại tình trạng ăn cơm tập thể, thực hành chính sách làm nhiều được nhiều, làm ít được ít, không làm không được.
Nghỉ một chút, Hoàng Thiên tiếp tục:
- Hoặc là nói về sau lãnh địa không tiếp tục phụ trách bình thường thôn dân đồ ăn, đương nhiên quân đội vẫn là từ lãnh địa phụ trách cung ứng tất cả sinh hoạt, chiến tranh đồ dùng cần thiết. Nhưng thôn dân tham dự lãnh địa lao động, lãnh địa yêu cầu chi trả này hợp lý thù lao. Trong lãnh địa trừ bỏ Đốn củi tràng, khai thác đá, khai thác quặng những tài nguyên chiến lược cùng nghành nghề đặc thù như sản xuất vũ khí... vẫn từ lãnh địa trực tiếp khống chế. Còn lại đồng ruộng, nhà ở, thuyền đánh cá cùng đồ dùng sinh hoạt, công cụ làm nông, toàn bộ đối với thôn dân mở ra, cho phép mua sắm cùng thuê. Để cho thôn dân tự mình làm chủ nhà mình, tự làm tự ăn.
- Còn có vì bảo đảm thôn dân có thể thuận lợi từ cơm tập thể sinh hoạt thói quen hoàn toàn chuyển biến đến tự cung tự túc sinh hoạt, lãnh địa sẽ cho mỗi một người miễn phí cung cấp một phần cơ sở phúc lợi. Phúc lợi này bao gồm 200 đơn vị lương thực, bình thường quần áo hai bộ, còn có 20 đồng bạc.
Hoàng Thiên nói xong nhẹ nhấp một ngụm trà, chờ đợi ý kiến của những người khác. Đối với tư hữu hóa chuyện này hắn đã suy tính rất lâu. Hiện tại trong Trấn dân cư số lượng không ít, gần 30v người. Không thể ngày nào cũng tập trung vài ngàn người một nhóm ăn uống cùng nhau được. Hơn nữa gần đây hắn phát hiện trong dân chúng đã xuất hiện tình trạng ỷ lại hoặc là nói lười làm. Tư hữu hóa chuyện này mặc dù một thời gian sau chắc chắn sẽ xuất hiện các vấn đề mới. Nhưng hiện nay lại là việc cần làm nhất để Hạo Thiên Trấn tiếp tục nhanh chóng phát triển.
- Chủ công, như vậy không biết chúng ta lấy đâu ra tiền để nuôi quân đội. Như chủ công nói nếu như tư hữu hóa thì chúng ta hoàn toàn không có thu vào. Triệu Thần suy nghĩ một lúc, sau đó nói.
Hoàng Thiên nghe xong gật gật đầu.
- Quân đội sau khi bắt đầu quá trình tư hữu hóa sẽ phải tự nuôi mình. Dĩ nhiên không phải làm nông, khai thác quặng.... Mà là tiến công chiếm đoạt tài nguyên như chúng ta vẫn làm. Tư hữu hóa việc này chỉ thay đổi dân chúng cuộc sống, thói quen hàng ngày, mà không ảnh hưởng gì tới tác phong bình thường của quân đội. Hơn nữa ta sẽ áp dụng thu thuế trong lãnh địa, sau khi thu hoạch một vụ sẽ phải nộp lên 5% sản lượng. Ngoài ra sau khi thu hoạch, người dân lương thực không dùng hết có thể bán lại cho lãnh địa với giá thị trường, bán lại việc này là tự nguyện hoàn toàn không phải ép buộc.
Nghe Hoàng Thiên nói xong, phía dưới mọi người bắt đầu xôn xao, sôi nổi ghé tai, nhiệt liệt thảo luận cái này cải cách tính khả thi, trải qua một hồi kịch thảo luận, trong phòng mọi người tỏ vẻ toàn bộ đồng ý.
Lão tướng Hoàng Trung trêu đùa nói:
- Này đó sự tình cùng chúng ta quan hệ không lớn, chúng ta chức trách chính là bảo vệ lãnh địa, vì chủ công mở rộng bờ cõi.
Hoàng Thiên thấy vậy tiếp tục nói:
- Ngoài việc tư hữu hóa lãnh địa ra. Ta còn muốn ban hành bộ máy quản lý trong trấn.
Lời vừa nói ra khiến cả phòng lập tức im lặng trở lại. Bởi vì mọi người đều biết lời tiếp theo đó liên quan đến tương lai của mình. Bầu không khí nhất thời có chút nặng nề.
- Mọi người không cần như vậy. Thật ra việc này cũng không phải việc to lớn gì. Chỉ là xác định công việc của từng người một chút.
Hoàng Thiên thấy cả phòng như vậy, có chút buồn cười nói.
- Từ hôm nay Hạo Thiên Trấn thành lập ba bộ môn chính. Một là Quân bộ, phụ trách trông coi, điều động, huấn luyện, quản lý binh lính. Thứ hai là Hậu cần bộ, phụ trách xử lý mọi sự việc trong Trấn ngoại trừ việc trong Quân đội. Thứ ba là Văn bộ, nhưng bộ môn này tạm thời chưa có nhân tuyển thích hợp nên đợi sau này bàn bạc. Quân bộ do Hoàng Trung đứng đầu, Hậu cần bộ do Triệu Thần đứng đầu. Hai bộ môn này cùng Văn bộ chỉ nhận lệnh trực tiếp từ ta. Mọi người có ý kiến gì không?
- Nguyện nghe theo chủ công sắp xếp.
Cả đám đồng thanh hô. Ban hành bộ máy hành chính việc này chỉ là để cho mọi người danh xứng với thực quản lý mọi việc. Cùng với trước cơ bản là không khác nhau nhiều.
- Đã như vậy chúng ta thảo luận thêm một chút về các vấn đề trong Trấn. Ta có ý định để Hoàng Tự cùng một người dưới trướng Triệu Thần lên đại lục thành lập thôn trang....
....
Lần này thảo luận một mực đến tối mới kết thúc. Toàn bộ trong phòng thảo luận người hài lòng rời khỏi, Hoàng Thiên xoa xoa đầu ngả người ra ghế. Mệt mỏi, lúc này hắn cảm thấy khá mệt mỏi.
Đám người không biết mệt mỏi thảo luận gần 8 giờ đồng hồ, lần này thảo luận có thể nói lâu nhất từ trước đến nay. Mà nội dung buổi buổi thảo luận này cũng nhanh chóng được sao chép những ý chính rồi truyền đi cho dân chúng.