Cửa thang máy “Đinh ~”‘ một tiếng liền mở ra, Địch Hiểu Thư rối rắm nhìn về phía bên trong thang máy. . .
Quả nhiên. . .Hắn lại “Khéo léo” ở bên trong. . .
“Lăng tiên sinh, xin , xin chào. . .” Địch Hiểu Thư nơm nớp lo sợ mà chào hỏi, đi vào rồi chọn một vị trí cách xa hắn nhất lui vào.
Kỳ thật hơn cả ” Xin chào “, Địch Hiểu Thư càng muốn nói. . . Đại ca! How old are you? !
Mấy ngày nay, bọn họ liên tục ở tại trong thang máy ”Xảo ngộ” vô số lần, thật sự là khiêu chiến thần kinh yếu ớt của Địch Hiểu Thư mà.
Mà đối phương —— cũng chính là “Lăng tiên sinh “, chính là cười không chút hảo ý nhìn bộ dạng chịu đựng sợ hãi của cậu, còn giống như. . . rất hưởng thụ giờ khắc này. ( ác ma (.>__