Trên bàn hiện có rất nhiều món ăn ngon , tất cả điều tốt cho thai phụ lúc này Tước Thiên rất yêu thương gắp thức ăn vào chén cho nương tử , giọng hắn nhỏ nhẹ lên tiếng : nương tử nàng ăn nhiều vô hài nhi mới khỏe mạnh được , Trương Dạ Yến không nói gì nàng chỉ gật nhẹ đầu ,từ tốn mà ăn.
Ngồi đối diện họ là Vĩnh Phúc hắn cũng liên tục gắp thức ăn cho Uyển Ngọc , hắn thật ôn nhu mà chăm sóc nàng .
Nhưng hai nữ nhân ăn không được bao nhiêu , khi vừa để miếng cá vào miệng nuốt xuống, bất ngờ một cảm giác buồn nôn ập tới, không ai hẹn ai , cả hai nữ nhân đều ôm miệng chạy ra ngoài nôn , những gì vừa ăn vào thì lập tức bị tống trở ra không còn xót tí gì.
Vĩnh Phúc cùng Tước Thiên lo lắng chạy theo các nàng , hai nam nhân đau lòng nhìn nương tử nôn đến độ gương mặt đỏ lên hết , hơi thở cũng khó khăn , Tước Thiên ngồi xuống bên nương tử, bàn tay vỗ nhẹ lên lưng nàng , Vĩnh Phúc cũng lo lắng ôm lấy người nương tử, bàn tay hắn nhẹ xoa lưng nàng , lên tiếng hỏi : hoàng hậu nàng có đở hơn chút nào không ?.
Tước Thiên lên tiếng gọi : người đâu lấy nước qua!
Dứt lời nha hoàng liền chạy đi lấy, ít giây sau đem đến hai cốc nước , Tước Thiên cầm một cốc đưa qua hoàng huynh , Vĩnh Phúc cầm lấy nhẹ nhàng đút cho nương tử uống , Tước Thiên cũng ôn nhu đút cho nương tử , cả hai nam nhân diều hai nương tử của họ trở lại bàn ăn .
Kỳ Lôi liền đưa đến trước mặt hai huynh trưởng hai viên dược liệu, liền lên tiếng nói : hai huynh cho các tỷ ấy uống đi , cái này giúp các tỷ và thai nhi khỏe hơn , đây là bồi bổ cho sức khỏe , Kỳ Lôi nhìn hai tẩu tẩu lên tiếng hỏi : các tỷ có thèm ăn gì không? .
Dạ Yến nhìn Kỳ Lôi cười nhẹ nói: ta thèm khoai tây chiên ăn cùng thịt bò bích tếch những người có mặt ở đây liền há lớn miệng ngạc nhiên nhìn nàng , Tước Thiên nhìn nàng hỏi : món đó là gì? Ở đâu bán hả nương tử ?.
Dạ Yến nhìn mọi người ngạc nhiên nàng cười nhẹ nói : ta biết làm , để ta tự làm không làm phiền mọi người đâu.
Tước Thiên nghe nàng nói hắn châu mày không vui lên tiếng : không được ! Nàng đang mang thai không được làm gì cả nàng hãy chỉ cho gia nhân , họ sẽ làm cho nàng ăn , Dạ Yến mặt không vui nhìn hắn đáp, vậy thì thiếp không ăn nữa nhịn đói luôn , Tước Thiên nghe vậy đành chào thua nương tử hắn lắc đầu nói: được được ta theo ý của nàng được chưa hả? Dạ Yến liền cười nhẹ nhìn Tước Thiên.
Vĩnh Phúc nhìn sang nương tử lên tiếng hỏi : Uyển Ngọc nàng có thèm ăn món gì không? .
Uyển Ngọc cuối đầu cười nhẹ nói : thiếp thèm kẹo hồ lô ,và bánh hoa quế thôi , Vĩnh Phúc gật đầu liền nói : được ta bảo người mua cho nàng Kỳ Lôi lên tiếng gọi : Người đâu ! Đi mua kẹo hồ lô liền cho hoàng hậu nhận lệnh gia nhân liền chạy vội ra ngoài Kỳ Lôi cũng dặn nhà bếp làm bánh hoa quế cho hai nàng.
Trên bàn ăn các nam nhân tiếp tục dùng bữa, cuối cùng bữa ăn cũng xong, Vĩnh Phúc đưa nương tử ra hoa viên dạo mát , Dạ Yến thì được phu quân bế về sương phòng vì nàng nói là buồn ngủ.
Kỳ Lôi cũng rời bước về sương phòng của mình , hắn nằm trên giường mà nhớ nhung về nương tử của mình.
Tại giang nhà gổ lúc này Uyên Nghi đã ăn cơm xong , nàng nhờ Ảnh Dạ đi tìm cho mình tấm gổ , nàng nhờ họ cắt ra thành những miếng bằng nhau kích thước, chà lán mặt trên nàng dùng viết , vẽ lên những biểu tượng của bộ bài tây đủ năm mươi hai tấm bài , để phơi cho khô mực, ngày mai có thể chơi rồi , nàng cười thầm trong bụng.
Mộ Nghiêm thấy nương tử và hai y vệ lui cui làm việc gì đó , hắn lên tiếng muốn vào làm phụ nương tử, ai ngờ bị nàng trừng mắt nhìn , ý không cho , nên hắn đành lặng lẽ đứng nhìn nàng.
Uyên Nghi làm xong , liền đi tắm thay y phục nàng nói với hai ca ca : chúng ta ra ngoài đi dạo chút cho mát được không hai ca ca?.
Anh em họ Ảnh nào dám từ chối nàng ,họ sợ nhìn thấy nàng khóc, đầu họ gật lia lịa nhìn nàng.