Ba tháng sống ở lãnh cung không khác gì bị giam trong tù. Nàng càng ngày càng yếu đi, cơ thể gầy hơn rất nhiều.
Đương nhiên, khoảng thời gian này Dương Tiểu Uyển không đến tìm nàng, cũng không có sai người làm khó dễ cho nàng vì nàng ta còn bận ở cùng với Hiên Viên Ngạo Thiên.
Mà nàng cũng vì không được sủng ái nên dù được làm hoàng hậu cũng chẳng có người nào đối với nàng thật lòng. Ngay cả một tì nữ thân cận cũng không có, vậy thử hỏi bị đưa vào lãnh cung rồi liệu còn có ai để ý đến nàng trừ những người đưa cơm nước ôi thiu đến...
Hôm nay là ngày cuối cùng nàng phải ở lãnh cung rồi. Thời hạn 3 tháng đến giờ ngọ là kết thúc, nàng sẽ được ra ngoài.
..........
"Hoàng hậu, mời người ra ngoài." Tô ma ma nhẹ giọng nói. Trong hoàng cung này, chắc cũng chỉ có Tô ma ma là nàng có ấn tượng nhất. Khuôn mặt bà thật hiền từ, giống như mẫu hậu của nàng.
Giọt nước mắt từ từ chảy trên gò má nhợt nhạt. Nàng lại nhớ tới họ rồi.
Phụ hoàng. Mẫu hậu. Hai người mau đến đón con về. Tiểu công chúa rất nhớ hai người.
Tô ma ma không khỏi ngạc nhiên, từ trước tới giờ bà chưa từng thấy hoàng hậu khóc. Bà chỉ thấy một người con gái mạnh mẽ, dù bị hoàng thượng bỏ rơi, phản bội, nàng đều cười giả dối cho qua tất cả. Nhưng bà biết, người con gái này rất đơn thuần, nàng che giấu rất giỏi. Mỗi lần nhìn thấy hoàng thượng vui vẻ bên người khác, nàng đã luôn nhẫn nhịn. Bà nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Khoảnh khắc ấm áp không được bao lâu, Hiên Viên Ngạo Thiên dẫn một đoàn tùy tùng tới, đằng sau hắn nàng còn thấy Dương Tiểu Uyển. Chắc chắn lại sắp có chuyện không hay xảy ra...
"Ngươi đâu, mau giam Tử Y Tuyết vào đại lao. Từ ngày hôm nay, phế bỏ hậu vị của Tử Y Tuyết. Mồng một tháng sau, ta sẽ lập Dương Tiểu Uyển làm hoàng hậu" Hiên Viên Ngạo Thiên không dám nhìn nàng, đương nhiên là vì hắn đã phản bội lời thề năm xưa. Nhưng, nàng cũng đã phản bội hắn.
"Phế bỏ? Nhưng tại sao?"Trong mắt nàng hiện lên nét đau đớn, tại sao lại phế nàng, tại sao lại giam nàng vào đại lao. Sao hắn có thể...
"Tử Y Tuyết, nàng thật quá đáng. Nàng lại dám cùng Hiên Viên Thần Phong lập nên một tổ chức ngầm chống lại ta. Nếu không phải là Tiểu Uyển nghe được cuộc đối thoại của nàng và hắn thì ta vẫn sẽ tin tưởng nàng không bao giờ phản bội ta."Nói đến phản bội, lòng hắn chợt co rút. Có lẽ, hắn mới là người phản bội nàng trước. Nhưng bây giờ bên cạnh đã có một nữ nhân mang lại hạnh phúc cho hắn, mỗi đêm nàng ấy đều mang lại khoái cảm tột cùng cho hắn. Hắn thích những nữ nhân như vậy, như Tiểu Uyển của hắn.
Nàng cùng với Hiên Viên Thần Phong? Lạ thật, Hiên Viên Thần Phong là ai nàng còn chẳng biết. Trên đời này, ngoại trừ phụ hoàng thì nàng chỉ biết tới Hiên Viên Ngạo Thiên là nam nhân. Đợi đã, vừa nãy hắn nói Dương Tiểu Uyển nhìn thấy nàng nói chuyện với Hiên Viên Thần Phong? Xem ra, âm mưu này cũng không nhỏ...
"Mau giam nàng ta vào đại lao." Tuy có chút không đành lòng, đáy lòng còn có chút mất mát. Nhưng rất nhanh bị dập tắt bởi tiếng nói của Dương Tiểu Uyển ở bên cạnh, người mà hắn yêu thương thật lòng. Một chút do dự cuối cùng biến mất, hắn cùng Dương Tiểu Uyển bước về phía cung Càn Long.
Cùng lúc, nàng cười to. Miệng cười nhưng giọt nước mắt ồ ạt chảy xuống. Hắn cuối cùng cũng đi đến bước này. Sau này, nàng và hắn chính thức là người dưng rồi.