https://truyensachay.net

Yêu Cung

Chương 1191: Tên hèn mọn này chính là Thần Tiễn (2)

Trước Sau

đầu dòng
Nghĩ đến những điều này Âu Dương cảm thấy đặc biệt ấm áp, nhưng Âu Dương biết, mình không thể dừng lại thế giới này quá lâu, mình không có nhiều thời giờ như vậy, lữ trình mười năm của mình đã dùng hết bốn năm, sáu năm còn lại mình phải bước đi trên con đường của Thần Tiễn trước kia, một mặt tìm kiếm ký ức của Thần Tiễn, một mặt cảm ngộ những thứ đã từng quên, đây là con đường chí cao vô thượng của mình.

- Đi thôi! Chúng ta nên đến thế giới tiếp theo...

Âu Dương luyến tiếc nhìn thế giới này, sau đó chém vỡ thời không, mang theo Cầm Linh Linh biến mất trong bầu trời đêm của ngày vạn gia đang vui mừng.

Thời không lưu chuyển, vẫn là một thế giới hư vô. Nơi này chính là tiểu thế giới Đa Văn, ở đây Âu Dương có vô số hồi ức, nhưng lúc này Âu Dương lại không nhớ được. Hắn chỉ có thể mang máng nhớ lại mình đã từng xuyên tới nơi này, sau đó ở lại nơi này sáng tạo ra vô số kỳ tích.

- Đây là đâu?

Cầm Linh Linh cảm thấy chuyến đi này của mình hoàn toàn không tệ, không ngừng xuyên qua các thế giới, không ngừng hành tẩu trên con đường tinh không, nếu như không đi theo Âu Dương, sợ rằng cả đời này của nàng cũng không nhận thức được nhiều thế giới như vậy.

- Đây là thế giới Đa Văn, thế giới sau này Thần Tiễn xuyên qua. Đây cũng nơi Thần Tiễn từ một tiểu nhân vật không có tiếng tăm gì từng bước trở thành một cường giả bất khuất, ngươi xem...

Âu Dương nói đến đây, chìa khóa kim sắc lại một lần nữa mở cánh cửa thế giới, thế giới chôn vùi lại một lần nữa lưu chuyển, thế giới lại bắt đầu khôi phục. Lúc này thế giới được khôi phục cũng không phải sau khi Âu Dương rời khỏi, mà là lần đầu tiên Âu Dương xuyên đến nơi này.

Âu Dương và Cầm Linh Linh phảng phất như không khí, hai người bọn họ xuất hiện trong sơn thôn gần đó, nhìn Thần Tiễn Âu Dương mỗi buổi sáng lại hô lão tử đến muộn, trong mắt mang theo vẻ không thể tưởng tượng.

- Ai vậy? Tại sao ta cảm thấy hắn có quan hệ với ngươi?

Nhận biết của Cầm Linh Linh rất nhạy cảm, nàng dĩ nhiên có thể phát hiện người thiếu niên đang chửi bới có quan hệ với Âu Dương.

- Đây cũng là ta! Chỉ có điều hắn có tên là Thần Tiễn!

Âu Dương nhìn bản thân mình trước kia, hắn biết thời gian tiếp theo mình sẽ nhìn thấy thiếu niên này từng bước trưởng thành. Sau khi tất cả mọi chuyện của thiếu niên này ở thế giới Đa Văn chấm dứt, tất cả sẽ hóa thành ký ức kim sắc trở lại trong đầu mình.

- Nếu có vạn năm, vậy ta có thể đi hết con đường nghịch thiên này, có thể thành tựu chí cao vô thượng, nhưng ta chỉ có sáu năm ...

Âu Dương bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng hắn cũng không nói lo lắng trong lòng ra, mà cùng Cầm Linh Linh giống như hai người ngoài cuộc quan sát thiếu niên trong sơn thôn luyện tập cung tiễn, mỗi ngày trêu đùa Lý Vĩ. Ở trong tiểu sơn thôn giảng thuật cho tên đại ngốc Lý Vĩ về cung tiễn thủ, kỳ thực chính là một gia hỏa sợ chết nhất, trên chiến trường nhất định phải chạy thật xa, vì mục tiêu này ngươi nhất định phải bắn xa...

- Đây là Thần Tiễn trước kia sao?

Cầm Linh Linh có chút không thể tin được nhìn tên hèn mọn này, một người như vậy mà cũng có quan hệ với Thần Tiễn.....

- Có lẽ vậy. . .

Bản thân Âu Dương cũng biểu thị áp lực rất lớn, bởi vì mặc dù là bản thân hắn cũng cảm thấy mình trước kia xác thực quá hèn mọn.

- Đánh lén! Cung tiễn thủ chúng ta chính là vì đánh lén mà tồn tại, ngươi không cần quan tâm làm thế nào giết chết địch nhân, ngươi chỉ cần làm thịt hắn, cho dù cắt đầu hắn cũng không ai nói ngươi. . .

Đây là câu nói Thần Tiễn Âu Dương thường xuyên nói với Lý Vĩ, còn tên đại ngốc Lý Vĩ cũng ngây ngốc đi nghe, còn ghi tạc trong lòng. . .

Thời gian lại chuyển dời, sự xuất hiện của Lăng Túc thu hút ánh mắt của Cầm Linh Linh, Cầm Linh Linh vừa nhìn đã bị tên đội trưởng mặc chiến giáp màu đen này hấp dẫn.

Không thể không nói trước kia Lăng Túc rất tàn khốc, nhưng trước kia hơn ba mươi người đều là nam nhân, cho nên loại tàn khốc này trong mắt mọi người chỉ là biểu hiện của đồ ngốc. Ngoài thời gian chiến đấu, Lăng Túc cũng chưa bao giờ lấy thân phận đi đè áp người khác, cho nên mọi người thường xuyên nói đùa với Lăng Túc, Lăng Túc cũng không để ý, cái này có thể chính là chỗ thành công nhất của Lăng Túc.

- Đây là đội ngũ của Thần Tiễn trước kia sao? Có lẽ chỉ có quan khán gần gũi như vậy mới có thể minh bạch trước kia Thần Tiễn khó khăn thế nào!

Cầm Linh Linh đứng bên cạnh Âu Dương, nhìn Âu Dương trưởng thành, từ lúc là một bán yêu giả bị vô số người đả kích, đến lần đầu tiên hắn cảm thấy thế giới này công bằng với Thần Tiễn hắn. Hắn có thể có thành tựu như vậy, không phải là ngẫu nhiên mà là từng bước nỗ lực.

Nhìn tất cả chuyện này, Cầm Linh Linh rất kích động, nhưng Âu Dương đứng bên cạnh lại có vẻ rất bình thản. Tất cả chuyện này trong mắt người khác chính là đích thân trải qua từng cảnh tượng của Thần Tiễn, nhưng đối Âu Dương mà nói, nó chẳng qua là sống lại một lần nữa, dùng một góc độ khác nhìn bản thân mình trưởng thành mà thôi.

- Những người này rốt cuộc nghĩ như thế nào, Âu Dương cũng không phải thần tại sao không thể thất bại, những người khác thất bại là lẽ đương nhiên, còn Âu Dương thất bại chính là thân bại danh liệt!

Khi Âu Dương lần đầu tiên thất bại tiến vào tỏa yêu tháp sinh tử cảnh, Cầm Linh Linh cảm thán.

Từ trung đội thứ bảy đến sinh tử cảnh, cho đến tiêu diệt Trịnh gia, tất cả nhìn như chân thực, trên thực tế chỉ có bản thân Âu Dương biết, tất cả đều là ký ức của mình được trình diễn lại một lần nữa mà thôi.

- Thế giới này kết thúc, kế tiếp chính là Chân Linh Giới.

Âu Dương nhìn thế giới này nghiền nát thành từng mảnh, cuối cùng hóa thành một đạo kim quang chảy vào trong đầu hắn, mỗi đoạn ký ức trước kia lại một lần nữa được khắc sâu trong biển ý thức của Âu Dương.

Đường hầm thời không lại một lần nữa mở ra, hai người tiếp tục bước vào Chân Linh Giới, nhưng Chân Linh Giới này không phải là Chân Linh Giới thật sự, mà là Chân Linh Giới trong ký ức của Âu Dương. Tiếp Dẫn thành, Vạn Tiên Sơn, Mai Cốt Chi Địa, tứ phương chiến kỳ, từng mảnh ký ức giống như đang trình diễn một câu chuyện, còn Âu Dương và Cầm Linh Linh cũng không ngừng hành tẩu theo câu chuyện này.

- Cuối cùng có phải chúng ta sẽ lên tiên giới?

Cầm Linh Linh hỏi Âu Dương.

- Ký ức mới đi là một đoạn rất ít, những thứ phía sau có lẽ chúng ta không có. . .

Không ai chú ý thời gian kỳ thực cũng đang trôi qua. Khi hai người phảng phất đang ở trong mộng cảnh vượt qua tất cả chuyện này, trên thực tế thời gian đã trôi qua ba năm, ba năm còn lại sợ rằng đã không đủ để Âu Dương khôi phục tất cả ký ức của mình.

- Nữ nhân kia là ai?

Cầm Linh Linh nhìn Âu Dương ôm Vệ Thi trong hồn giới dò hỏi.

- Thê tử của ta.

Lần này Âu Dương thừa nhận rất thống khoái. Kỳ thực nhìn từ một góc độ nào đó mà nói, Vệ Thi sớm đã được xem là thê tử của Âu Dương, chỉ là Âu Dương vẫn còn thiếu Vệ Thi một hôn lễ và chúc phúc của thân hữu mà thôi.
alt
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc