https://truyensachay.net

Yêu Em Từ Bao Giờ?

Chương 37: Ngọt ngào

Trước Sau

đầu dòng
Người thanh niên trẻ tuổi nhất lập tức lên tiếng.

- Đầu năm mới không nên chơi quá như vậy? Sạch sẽ chút đi.

Những người ở đây đều nhận ra sự khác biệt trong cách cư xử của Trạch Dương đối với cô gái này. Trước kia hắn luôn hào phóng, chơi gì cũng khác biệt nên đề nghị kia sẽ được chấp nhận nếu người đi cùng hắn hôm nay không phải là cô gái kín cổng cao tường này. Dù mặc kín đáo nhưng cô vẫn lộ ra đường cong chết người khi cô cởi bỏ chiếc áo khoác.

Cảnh Nghi thấy có tất cả 9 đôi đua xe còn lại một nhóm không tham gia mà ngồi bên bàn nhận tiền cược, các cô gái cổ vũ cũng vô cùng nóng bỏng.

Trạch Dương dẫn Cảnh Nghi về xe của mình. Cài dây an toàn cho cô xong thì nắm tay cô đưa lên miệng, khóe môi giương lên mê hoặc.

- Sợ không?

Cảnh Nghi lắc đầu.

- Lúc nãy thì sợ còn bây giờ thì không.

Người vẫy cờ của cuộc đua đứng trên bục, đó là một cô gái vô cùng quyến rũ, ăn mặc cũng cực kì sexy. Tất cả xe đua đều đã khởi động, đợi cô gái ra hiệu là tất cả cùng vút đi.

Xe lao đi, Cảnh Nghi thấy người mình như muốn bay ra khỏi xe, đường phía trước gần như không thể nhìn thấy cứ vùn vụt lùi về phía sau. Chiếc xe êm ru lướt đi như sóng thần, phải mất một lúc cô mới quen với tốc độ nhưng tay vẫn bám chặt lấy dây bảo hiểm. Lúc đi qua khúc cua, cả người cô như muốn chao đảo, Cảnh Nghi liên tục hét lên.

- A....a...a...

Dường như đua cùng tốc độ, hét hết tốc lực, cô thấy mọi bực tức, mọi ấm ức trong lòng như tan biến, cảm giác cơ thể nhẹ bẫng, vô cùng dễ chịu.

Tốc độ xe của Trạch Dương vút đi đến chóng mặt, càng lúc càng tăng cao. Dù trong xe mà Cảnh Nghi vẫn thấy mắt mình cay xè, đỏ dựng. Đến đoạn đường phẳng, Trạch Dương còn mở mui xe, Cảnh Nghi bị gió tát vào mặt đau rát nhưng lại hào hứng hưởng ứng. Cô tháo tóc ra tung bay trong gió, hai tay dang ra, mắt nhắm nghiền hét lên, hét nhiều đến nỗi cổ họng cũng bỏng rát.

Ánh mắt Trạch Dương sáng lên trong đêm mang theo ý cười khi nhìn Cảnh Nghi vô tư hò hét bên cạnh mình. Đến khúc cua, chiếc xe như nghiêng hẳn sang bên. Bánh xe chà sát mặt đường phát ra âm thanh chói tai nhưng Trạch Dương không hề giảm tốc độ. Anh đã bỏ xa những xe phía sau.

Cảnh Nghi sợ hãi khi xe cứ liên tục phanh rồi lại nâng tốc độ, cả người cứ nghiêng ngả sang hai bên. Sợ bị lao ra ngoài nên cô quay sang dựa người và bám chặt lấy tay Trạch Dương.

- Vướng tay anh.

Cô chuyển tay mình lên ôm lấy cổ hắn nhắm tịt mắt không dám nhìn phía trước nữa.

Khi băng qua hết đường cua chuẩn bị về đích, Trạch Dương đặt xe đi thẳng, đẩy ghế lái lùi về sau rồi kéo Cảnh Nghi ngồi vào lòng mình khiến cô sợ chết khiếp nhưng hắn lại nhoẻn miệng cười.

- Giữ chặt tay lái cho anh.

Cảnh Nghi lúc này mới mở mắt, tay đã đặt trên bánh lái. Lần đầu cầm lái xe thể thao, cô không tự tin. Thấy hắn bỏ tay ra cô càng luống cuống nhưng nghe lời hắn mà giữ chặt lấy. Hắn buông tay ôm lấy eo cô, cằm đặt lên cổ cô nhìn về phía trước. Chiếc xe cứ như vậy lao về đích, hắn vẫn ôm khư khư lấy cô. Khi xe dừng lại, hắn còn chủ ý liếm một vòng trên cổ cô.

- Thích chứ? Lần sau nếu muốn tôi lại đưa em đi.

Cảnh Nghi vừa thấy thích vừa thấy sợ, cảm giác kích thích dây thần kinh như này cũng không hề tệ nên khẽ gật đầu.

Những chiếc xe sau lúc này mới nối đuôi nhau về đích. Cô gái vẫy cờ nở nụ cười thật tươi thu cờ khi chiếc xe cuối cùng cán đích.

Từng chiếc ca táp chứa tiền đẩy đến trước mặt Trạch Dương, bạn đua xe trêu đùa.

- Trạch Dương, cô gái kia kiếm đâu ra hay vậy? Chia sẻ đi.

- Kiếp sau đi. .
alt
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc