Điền Mông Mông hưng phấn, phất chiếc khăn tay nho nhỏ từ biệt, thiếu nữ áo đen rơi lệ mà cưỡi ngựa vội vàng chạy đến Linh Tố sơn trang.
Theo truyền thuyết, Linh Tố sơn trang từng là nơi ở của giang hồ đệ nhất danh y – Linh Tố. Nàng đã từng trồng đầy các loại dược thảo độc thảo tại sơn trang này.
Trăm năm trôi qua, thần y Linh Tố đã về với cát bụi, mà trang viên hoa cỏ nàng đã khổ tâm vun trồng kia vẫn còn tồn tại và trở thành Linh Tố sơn trang nổi tiếng thiên hạ hiện nay.
Còn những dược thảo độc thảo mà Linh Tố để lại, sau khi hấp thu tinh hoa trăm năm từ nhật nguyệt đã trở thành các loại thảo mộc để luyện thuốc!
– Đây là một đoạn giới thiệu vắn tắt trong phần giới thiệu của 《Huyễn Kiếm Giang Hồ》 .
Cái gọi là nơi trồng dược thảo độc thảo kỳ thật là Bách Thảo trang viên của Linh Tố sơn trang, là nơi thích hợp cho người chơi cấp 90 – 120 luyện cấp, nhưng yêu tinh ở trong đó thường xuất hiện dưới hình thức NPC. Những yêu tinh này lúc bình thường sẽ không công kích người, nhưng khi bạn nhận được nhiệm vụ đặc thù thì chúng sẽ hóa thân thành quái rồi cùng bạn ác đấu một phen.
Vó ngựa của thiếu nữ áo đen không ngừng mà đuổi tới Linh Tố sơn trang.
Xa xa, Phong Linh Hiểu đã thấy một thân hình màu trắng mang hào quang chói lọi đứng ở cửa vào của sơn trang, làm mắt của cô hơi đau đau.
Phong Linh Hiểu hít sâu một hơi, cắn răng một cái, dùng chuột điều khiển thiếu nữ áo đen chạy đến bên cạnh người kia, xuống ngựa. Tố Dạ Mặc Ảnh liền thong thả mở miệng –
[Lân Cận] [Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử, em chậm quá.
[Lân Cận] [Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Này! Cái gì mà chậm chứ, anh không thấy tôi liều mạng chạy tới sao?
Giống như không thấy lời kháng nghị của Phong Linh Hiểu, Tố Dạ Mặc Ảnh cũng không nói gì.
Lập tức.
Đinh! Hệ thống thông báo: Người chơi Tố Dạ Mặc Ảnh mời bạn gia nhập Đội ngũ? Có đồng ý hay không? [Chấp nhận/ Hủy bỏ].
[Đội ngũ thông báo] Bạn đã đồng ý lời mời tham gia tổ đội của người chơi Tố Dạ Mặc Ảnh.
[Đội ngũ thông báo] Bạn đã gia nhập đội ngũ.
Sau khi gia nhập đội Phong Linh Hiểu mới phát hiện trong đội còn có một người.
Mà người kia đã từng thảm hại chạy đi trước mặt cô cùng Tố Dạ Mặc Ảnh……
Phu quân của Thử Khứ Kinh Niên – Sa Đọa.
Phong Linh Hiểu không khỏi kinh ngạc. Năng lực hồi phục của anh ta mạnh đến như vậy sao?
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Sa Đọa…… Anh, anh không sao chứ?
【Đội ngũ】[Sa Đọa]: A? Chị dâu, chị nói cái gì?
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Tôi muốn nói……
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Chuyện của Thử Khứ Kinh Niên……
【Đội ngũ】[Sa Đọa]: Ha ha, thật ra cũng không có gì. Đây chỉ là trò chơi thôi mà, dù sao làm vợ chồng không được vẫn có thể làm anh em mà.
Phong Linh Hiểu cảm động, vì tấm lòng rộng lượng của Sa Đọa mà cảm động! Nhìn xem! Đây mới là đàn ông chứ, ai lòng dạ hẹp hòi giống tên Tố Dạ Mặc Ảnh kia……
Phong Linh Hiểu bất đắc dĩ hít hít mũi, thật cảm thán mà đánh xuống một câu: “Sa Đọa, anh thật sự là một người tốt!”
Quả nhiên, một câu này ngay lập tức đã làm tên vô sỉ nào đó bất mãn.
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử, em quan tâm đến Sa Đọa như vậy vi phu sẽ ghen đó.
【Đội ngũ】[Sa Đọa]:……
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]:…….
Phong Linh Hiểu không nhịn được mà ném luôn con chuột! Loại người gì vậy a! Ngay cả nói vài câu với người khác cũng không được sao! >O<
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Anh ghen cái gì chứ! Anh đi uống axít sunfuric đi!
【Đội ngũ】[Sa Dọa]:……
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử, cho dù anh có uổng axít sunfuric cũng sẽ không quên để một phần cho em đâu.
T___T Thật là đáng sợ, đây là đang cảnh cáo cô sao?…… Cô mới không thèm uống axít sunfuric!
Vì muốn dời đi lực chú ý của hắn nên Phong Linh Hiểu làm bộ như không còn kiên nhẫn nữa mà lên tiếng: “Ít nói nhảm đi, kêu tôi lại đây rốt cuộc có chuyện gì? Tôi còn có rất nhiều việc phải làm a!”
Quả nhiên, kênh Đội ngũ lập tức im lặng xuống. Qua một lúc lâu mới thấy Tố Dạ Mặc Ảnh chậm chạp mở miệng.
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Làm nhiệm vụ, đi theo anh.
Cứ như vậy, Linh Phong Hiểu Nguyệt cùng Sa Đọa theo Tố Dạ Mặc Anh đi tới cửa vào của Bách Thảo trang viên, ba người vừa mới đến gần Tử Điệp Tiên Tử – người thủ hộ Bách Thảo trang viên thì lập tức thấy đoạn đối thoại.
[Tử Điệp Tiên Tử]: Các…… Các ngươi là ai?
[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Tiên Tử bớt giận, chúng ta là cô nhi được sự ủy thác của Linh Tố tiền bối, mang theo Thánh Tuyền Lộ đến giao cho Mẫu Đơn Tiên Tử.
[Tử Điệp Tiên Tử]: Thì ra là thế.
[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Tiên tử vì sao lại thở dài?
[Tử Điệp Tiên Tử]: Đại hiệp có điều không biết, Mẫu Đơn ngày thường tính tình không tốt, luôn thích nghịch ngợm gây sự, ngay cả ta cũng không quản được nàng. Hiện tại nàng lại không biết biến đi đâu rồi, e rằng nhất thời không tìm thấy nàng được……
[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Tiên Tử có việc gì cần tại hạ hỗ trợ không?
[Tử Điệp Tiên Tử]: Như vậy đi, đại hiệp. Khi nào ngài gặp Mẫu Đơn có thể giúp ta giao túi gấm màu tím này cho nàng được không? Ta nhất định sẽ tạ ơn ngài hậu hĩnh.
[Tử Điệp Tiên Tử]: Còn nữa, người ngoài trang không thể ở trong Bách Thảo trang viên quá hai khắc chung (30 phút), hy vọng đại hiệp nắm rõ thời gian.
Tử Điệp Tiên Tử vừa dứt lời, thông báo của nhiệm vụ cũng vang lên theo.
Đinh! Hệ thống thông báo: Bạn đã nhận nhiệm vụ: Ủy thác của Tử Điệp Tiên Tử. Thời gian: 30 phút. Vượt quá thời gian quy định thì nhiệm vụ sẽ thất bại.
Ngay khi nhiệm vụ được đưa ra, Phong Linh Hiểu không khỏi trợn mắt cứng lưỡi, khiếp sợ không thôi mà nhìn chằm chằm màn hình, giống như không thể tin được vào mắt mình. Có phải nhiệm vụ này cũng quá biến thái rồi không? Tuy rằng quà thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ rất lớn…… nhưng theo lời Tử Điệp Tiên Tử thì nhiệm vụ này không chỉ giới hạn thời gian mà còn phải tìm một NPC đã ngụy trang rồi đi khắp nơi?
Hơn nữa nhiệm vụ này thuộc loại cấp SS, sau mỗi lần làm nhiệm vụ thất bại lại phải tốn 1 RMB (tiền trong game dùng tiền thật để đổi thành) thì mới được nhận nhiệm vụ này lần nữa.
Không phải công ty trò chơi muốn làm khó dễ cho ví tiền của người chơi chứ! Thật sự là quá xấu xa rồi!
Vào lúc Phong Linh Hiểu đang cảm thán thì Tố Dạ Mặc Ảnh đã không chút do dự phân công: “Chia nhau đi tìm! Tìm được rồi thì nhắn vào kênh Đội ngũ một tiếng, nắm rõ thời gian!”
Vừa dứt lời, nam tử áo trắng cùng nam tử áo tím đã không thấy bóng dáng.
Chờ đến lúc Phong Linh Hiểu phản ứng lại thì cô mới phát hiện ở bên cạnh Tử Điệp Tiên Tử chỉ còn lại mỗi thiếu nữ áo đen lẻ loi cô độc đứng đó.
Ặc =O=! Hai người kia, nói đến là đến, nói đi là đi, mới đây mà đã không thấy tăm hơi đâu rồi a? Phân công nhau tìm như thế nào còn chưa nói rõ ràng cơ mà!
Nhưng mà sốt ruột cũng không phải là cách.
Trong hoàn cảnh bất đắc dĩ, Phong Linh Hiểu đành phải dùng chuột điều khiển thiếu nữ áo đen giống như một con ruồi bọ mà đâm đầu vào Bách Thảo trang viên.
Bên trong Bách Thảo trang viên có đủ các loại kỳ hoa dị thảo, đầy rẫy màu sắc xinh đẹp tranh nhau khoe sắc. Yêu quái hoa cỏ đủ loại kiểu dáng ở trong bụi hoa chơi đùa tràn đầy sức sống.
Linh Phong Hiểu Nguyệt lượn một vòng trong Bách Thảo trang viên, dọc theo đường đi, thấy được các loại hoa tươi hóa thân thành yêu tinh, tuy là cũng thấy một khóm hoa Mẫu Đơn chỉ có điều không thấy Mẫu Đơn Tiên Tử kia đâu cả.
Kênh Đội ngũ cũng không thấy có tin tức gì.
Thiếu nữ áo đen cứ không có mục đích mà đi dạo khắp Bách Thảo trang viên như vậy.
Một phần thời gian đã trôi qua, trong lòng Phong Linh Hiểu lại càng thấy sốt ruột.
Đang lúc cô không có đầu mối gì thì một tiểu cô nương áo màu hồng phấn quấn khăn trùm đầu đột nhiên từ giữa bụi hoa nhảy ra, ngăn cản đường đi của cô.
[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: A? Ai vậy?
[Thử Cô Cô Nương]: Hoa này do ta trồng, đường này do ta mở, nếu muốn đi qua đây, để lại tiền mãi lộ!
Lập tức “Đinh” một tiếng! Hệ thống thông báo: Thử Cô Cô Nương muốn bạn giao ra Thánh Tuyền Lộ cùng túi gấm màu tím của Tử Điệp Tiên Tử, bạn đồng ý hay không? [Chấp nhận/ Hủy bỏ].
Thử cô nương? Đó là cái gì? Chẳng lẽ là con chuột thành tinh, chuyên đi phá rồi?
Dưới sự kinh hãi, Phong Linh Hiểu đương nhiên lựa chọn “Hủy bỏ”!
Nhưng mà, dường như Thử cô nương kia đã nổi giận, chống thắt lưng, vẻ mặt kiêu ngạo đứng chặn ở giữa đường, không mảy may có ý muốn rời đi.
[Thử Cô Cô Nương]: Không giao những vật đó ra thì cũng đừng mong rời khỏi!
Ngay sau đó, hệ thống lại thông báo.
Đinh! Hệ thống thông báo: Thử Cô Cô Nương muốn bạn giao ra Thánh Tuyền Lộ cùng túi gấm màu tím của Tử Điệp Tiên Tử, bạn đồng ý hay không? [Chấp nhận/ Hủy bỏ].
Hủy bỏ!
[Thử Cô Cô Nương]: Không giao những vật đó ra thì cũng đừng mong rời khỏi!
Đinh! Hệ thống thông báo: Thử Cô Cô Nương muốn bạn giao ra Thánh Tuyền Lộ cùng túi gấm màu tím của Tử Điệp Tiên Tử, bạn đồng ý hay không? [Chấp nhận/ Hủy bỏ].
Hủy bỏ!
[Thử Cô Cô Nương]: Không giao những vật đó ra thì cũng đừng mong rời khỏi!
Đinh! Hệ thống thông báo……
…………
Cứ như vậy, Phong Linh Hiểu không ngừng cùng thông báo của hệ thống đọ sức, mãi đến khi mệt rã rời. Cô không thể chịu được nữa mà trừng mắt nhìn cái khung lựa chọn của hệ thống lại nhảy ra lần nữa, gần như suýt hộc máu! Cái cái cái Thử cô nương này, rốt cuộc là muốn thế nào đây? Vật phẩm của nhiệm vụ là tuyệt đối không thể giao ra! Nếu không sẽ thất bại trong tích tắc!
Lúc này,
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Tìm được chưa?
【Đội ngũ】[Sa Đọa]: Chưa, ngay cả bóng người cũng không thấy.
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử đâu?
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử?
……
Lần đầu tiên Phong Linh Hiểu nhìn thấy Tố Dạ Mặc Ảnh mà giống như nhìn thấy cứu tinh nên liền bổ nhào đến!
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: [biểu tượng/ khóc] Tôi bị một người là Thử cô nương ngăn cản, cô ta muốn tôi giao ra vật phẩm của nhiệm vụ, nhưng tôi đã chọn “Hủy bỏ”, có điều tôi không thoát ra được đối thoại của nhiệm vụ, làm sao bây giờ?!
【Đội ngũ】[Sa Đọa]: [biểu tượng/ kinh hãi] Cái gì?! Sao có thể như vậy!
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Em đừng di chuyển, bọn anh đang đến đó. Nhất thiết đừng giao mấy thứ đó ra!
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Dù tôi muốn di chuyển cũng không di chuyển được a…… [biểu tượng/ bất đắc dĩ]
Phong Linh Hiểu cứ như vậy mà đứng yên tại chỗ, cùng Thử cô nương áo hồng phấn kia mắt to trừng mắt nhỏ mà giằng co. Mãi đến lúc Tố Dạ Mặc Ảnh cùng Sa Đọa đuổi tới bên cạnh cô.
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]:……
【Đội ngũ】[Sa Đọa]:……
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Này! Các anh làm sao vậy? Không thấy tôi đang không thoát thân được sao?
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử, em cứ giao mấy thứ đó cho cô ấy là được……
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Được rồi…… Là các người muốn tôi làm vậy nha, nếu thất bại, tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu……
Phong Linh Hiểu lẩm bẩm lầu bầu, dưới sự khẳng định chắc chắn của hai người kia liền cắn răng chọn “Chấp nhận”!
Sau đó……
Đinh! Hệ thống thông báo: Bạn đã mất đi vật phẩm Thánh Tuyền Lộ cùng túi gấm màu tím của Tử Điệp Tiên Tử.
[Thử Cô Cô Nương]: Ha! Xem như ngươi biết điều!
Sau đó, Phong Linh Hiểu trơ mắt nhìn nàng ta vui sướng ca hát, vừa chạy vừa nhảy mà đi xa.
Ngay tại lúc cô đang rối bời……
Đinh! Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Tố Dạ Mặc Ảnh, người chơi Sa Đọa, người chơi Linh Phong Hiểu Nguyệt hoàn thành nhiệm vụ: Ủy thác của Tử Điệp Tiên Tử!
Hả? Chuyện gì vậy?!
Phong Linh Hiểu giật mình một cái, vô cùng khiếp sợ nhìn thanh kinh nghiệm đang không ngừng dâng lên!
Không phải là phải giao vật phẩm cho Mẫu Đơn Tiên Tử sao, sao lại……
Dừng một chút, một quả bom vô cùng nặng cân được ném ra.
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Thử Cô chính là biệt hiệu của Mẫu Đơn.
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: !!!
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Không phải là Thử cô nương sao?!
Thử Cô chính là Mẫu Đơn? Vì sao cô chưa nghe nói bao giờ vậy? Dưới tình huống vô cùng hoảng sợ, cô vội vàng mở trang đầu của bảng hướng dẫn nhiệm vụ ra, nhanh chóng xem một cái –
Thử Cô.
Tên khác: Mẫu Đơn, Lộc Cửu, Bách Lưỡng Kim, Mộc Thược Dược, Hoa Vương.
……
Hóa ra là thật.(┬_┬)
Nhưng, nhưng mà, rõ ràng cô nhìn thấy là Thử cô nương, sao lại…… Lẽ nào…… Lẽ nào…… cô nhìn lầm rồi sao……
Trời ạ!
Phong Linh Hiểu hận không thể đập đầu thật mạnh lên bàn.
【Đội ngũ】[Sa Đọa]: Ha ha! Rõ ràng hiện ra là “Thử Cô Cô Nương” mà, chị dâu đã nhìn lầm rồi phải không……
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]:……
【Đội ngũ】[Sa Đọa]: Chị dâu, kỳ thật chị là ngốc bẩm sinh phải không?
Những lời này của Sa Đọa vừa mới hiện lên.
Cơ hồ là ngay lập tức!
Đinh! Hệ thống thông báo: Đội viên Sa Đọa bị đội viên Tố Dạ Mặc Ảnh ngộ sát, sẽ sống lại sau khi nhiệm vụ kết thúc, điểm thưởng thuộc tính nhiệm vụ của đội viên Sa Đọa bị giảm phân nửa.
Phong Linh Hiểu trợn mắt há miệng mà nhìn sự chuyển biến của màn hí kịch này, không khỏi nhíu mày đi chất vấn Tố Dạ Mặc Ảnh.
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Này! Tố Dạ, sao anh lại giết Sa Đọa!
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Anh không cho phép bất cứ ai chê nương tử của anh.
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Vậy thì anh có thể tùy tiện giết người sao?
【Đội ngũ】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Tôi thích người khác nói cũng không được sao?!
【Đội ngũ】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Không được, chỉ có anh mới được quyền nói.
“……” Phong Linh Hiểu 囧, cuối cùng, dưới đáy lòng bộc phát ra một tiếng gào thét rung chuyển đất trời. A a a! Rất vô sỉ, rất làm người ta buồn bực! Còn không cho người khác con đường sống! Ô……
Sau đó, cô tiếp tục vì tương lai hắc ám của mình mà bi thương.
Nhưng mà, cô vẫn không nhịn được mà nhỏ giọng hỏi thầm trong lòng: = = Tố Dạ Mặc Ảnh, anh còn có thể vô sỉ hơn một chút nữa hay không?
Không ai trả lời cô, thế nhưng cô đã biết được đáp án chính xác –