https://truyensachay.net

Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 134 - Muốn Lên Chiến Trường

Trước Sau

đầu dòng
Chủ soái đi một đêm không về, ngày hôm sau còn dẫn theo một cô nương bụng lớn trở về quân doanh, chủ soái lạnh như băng lại cười dịu dàng như nước, ngoan ngoãn phục tùng cô nương đó, phó soái nói cô nương đẹp như thiên tiên đó là phu nhân của chủ soái, đứa bé trong bụng là tiểu chủ tương lai.

Trong quân doanh không cho phép nữ nhân tới, ngoại trừ quân kỹ, tuy rằng nhạc mẫu, nhạc phụ và bằng hữu của họ thường xuyên đến Phi Vân quan thăm chủ soái nhưng đa số thời gian đều ở lại Vân thành, một là trước đây đã quen sống thanh tĩnh, chịu không nổi ầm ỹ, hai là muốn tìm người trong Vân thành, thật sự chưa từng có ai là phụ nữ có thai ở lại trong quân doanh giống như Minh vương phi.

Lão tướng quân có chút ngoan cố hơi bất mãn, nhưng Minh vương phi lạnh lùng trừng mắt nhìn thì những người đó liền im hơi lặng tiếng, không dám có chút bất mãn gì, vì thế toàn quân cao thấp đều đồn Minh vương phi còn khủng bố hơn cả chủ soái.

Trong lều của chủ soái.

Đứa nhỏ này, sao lại ngang bướng như vậy! Bách Lý Ngôn ngồi đối diện Tô Tiểu Vũ, thấy nàng cười thì hốc mắt không khỏi ướt át, Con có biết chúng ta lo lắng nhiều thế nào không, làm sao con có thể chạy trốn một mình như vậy.

Tô Tiểu Vũ vô tội nhíu mày, cũng không nói gì mà chỉ kéo tay nương qua đặt lên bụng mình, cục cưng đạp vào lòng bàn tay của bà ngoại một cái...

Mấy lời lải nhải mà Bách Lý Ngôn chuẩn bị đầy bụng đều biến mất không thấy nữa, bắt đầu thử trao đổi với tiểu tử kia, thấy nó nghe hiểu được thì càng thêm vui vẻ, trực tiếp quên luôn điều mình đang muốn nói.

Tô Tiểu Vũ vừa lòng nhìn bụng mình, nếu không có tiểu gia hỏa này thì chỉ sợ nương sẽ lải nhải đến mức nước mắt ùn ùn kéo đến, chờ sau này nó ra đời sẽ có thưởng.

Tiểu Vũ, Ngôn, cấm địa của Vân Thủy Gian có điều kỳ lạ, ta phải chạy về xem thử. Tô Trạch đi từ ngoài vào trong, trầm giọng nói.

Cấm địa? Tô Tiểu Vũ có chút mờ mịt, sao nàng chưa từng nghe nói qua vậy.

Vũ Nhi, Lánh Đời gia tộc chúng ta hoặc môn phái nào khác đều có một nơi linh khí đầy đủ để định cư, nhưng tức nước vỡ bờ, khi linh khí quá nhiều thì đôi khi sẽ có chỗ không còn sạch sẽ nữa, cho nên trên cơ bản các gia tộc đều có cấm địa. Bách Lý Ngôn thấy nàng khó hiểu thì giải thích nói.

Tô Tiểu Vũ nhíu mi, nhìn về phía Tô Trạch, Phụ thân, chắc là không có chuyện gì lớn chứ.

Chắc là sẽ không. Tô Trạch có chút chần chờ, dù sao đây là lần đầu tiên nghe nói cấm địa có điều kỳ lạ.

Vũ Nhi, nương thấy con tự chăm sóc mình được thì cũng yên tâm rồi, lúc này ta và cha con phải trở về, chờ mọi chuyện giải quyết xong sẽ quay lại. Bách Lý Ngôn biết nàng lo lắng nên cười nhạt nói, tuy rằng nàng quyến luyến Vũ Nhi nhưng dù sao nàng cũng là nữ chủ nhân của Vân Thủy Gian, Vân Thủy Gian có việc nàng không thể không quan tâm.

Tô Trạch nhíu mi, mẹ con hai người mới vừa nhận lại nhau không bao lâu, hắn cũng không hy vọng hai người tách ra, huống hồ cũng không biết lúc này trở về sẽ mất bao lâu, nhưng thấy nữ nhi đã gật đầu thì hắn cũng không biết nói gì hơn.

Thiên Ưng Ca chỉ chạy tới gặp Tô Trạch và Bách Lý Ngôn, cộng thêm Tô Tiểu Vũ nữa, gặp xong rồi thì tất nhiên sẽ không ở lâu, chuyện của Thiên Chiết Cung cũng nhiều nên cũng trở về, đoàn người đến vội vàng, đi cũng vội vàng, chiến sự còn chưa kết thúc, người bên ngoài cũng không ở lâu, lúc đột nhiên nhớ tới thì đã không thấy người đâu.

Chiến tranh quy mô lớn tạm thời sẽ không bùng nổ nữa nhưng những cuộc chiến nhỏ cũng không dừng, Tư Thiên Hoán và Bạch Thuật bận tới tận lúc trời tối đen, cho dù Tô Tiểu Vũ và Tư Thiên Hoán ở cùng một cái lều nhưng mỗi ngày đều không nói với nhau quá hai mươi câu, tuy vậy hai người cũng chưa từng oán giận, dù sao mỗi ngày đều có thể gặp mặt thì đã tốt hơn lúc trước xa cách nhau nhiều lắm rồi, cũng may Tô Niệm Vũ nói chuyện phiếm giải buồn với đại tỷ nhà mình, vì vậy nên Tô Tiểu Vũ sống rất tốt.

Thời gian qua khoảng hai tháng, bụng của Tô Tiểu Vũ cũng lớn hơn rất nhiều, không khác gì phụ nữ sắp sanh, một mình đứng lên cũng không dễ dàng.

Trong đêm nay, hiếm khi mọi người ăn được một bữa cơm chiều chung với nhau.

Tiểu Vũ, sao bụng ngươi lại lớn như vậy? Bạch Thuật cầm chiếc đũa, kỳ quái hỏi, Chanh nhi truyền tin cho hắn, chỉ có lúc sắp lâm bồn thì bụng mới to như vậy, nhưng không phải Tiểu Vũ mới mang thai được tám tháng thôi sao, còn thiếu một tháng nữa, hơn nữa nghe Chanh nhi nói một tháng cuối cùng này cũng sẽ to thêm không ít.

Tô Tiểu Vũ nhíu mày, vô tình cười, Thuận theo tự nhiên là được rồi. Nàng lại không cảm thấy có gì không ổn, mỗi ngày đều trò chuyện với đứa nhỏ, mạch đập cũng bình thường.

Bạch Thuật hơi suy nghĩ rồi nhìn nàng một cái, nói, Sẽ không phải là hai đứa chứ.

Sẽ không, ta chỉ cảm nhận được sự tồn tại của một đứa thôi. Tô Tiểu Vũ khẳng định, nàng cũng không biết vì sao, nhưng nàng có thể cảm nhận được, người mỗi ngày giao lưu với nàng luôn là đứa nhỏ.

Bạch Thuật bĩu môi, không nói nữa, ăn xong rồi sau đó rời đi.

Tư Thiên Hoán luôn im lặng, chờ Bạch Thuật đi rồi thì mới buông bát đũa, ngồi vào bên cạnh Tô Tiểu Vũ, thái độ không mấy vui vẻ.

Làm sao vậy? Tô Tiểu Vũ sờ mặt của hắn, nhẹ giọng hỏi.

Thật sự rất lớn. Tư Thiên Hoán nhíu mày trừng mắt nhìn bụng của nàng thật lâu rồi mới nói ra những lời này.

Tô Tiểu Vũ Phụt một tiếng, mắt đẹp cũng đầy ý cười, Đứa nhỏ phát triển tốt, chàng không vui

alt
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc